

viết đoạn văn nghị luận (khoảng 200 chữ) phân tích hình ảnh cô gái thanh niên xung phong trong bài thơ dưới đây:
Nụ hôn đầu tôi không tặng người yêu
Mà tặng cho một người con gái
Mười bảy tuổi bước qua thời vụng dại
Khoác trên mình chiếc áo màu xanh.
Những ai từng đi qua chiến tranh
Chắc biết những trận bom tọa độ
Cả cánh rừng tan hoang loang lổ
Sau trận bom hủy diệt bạo tàn.
Khi khói bom nồng nặc chưa kịp tan
Người còn sống ra khỏi nơi ẩn nấp
Không sợ hãi, không vội vàng hấp tấp
Tiếp tục làm nhiệm vụ được trên giao.
Trước mắt tôi dưới gốc cây Sao
Đang quằn quại một cô gái trẻ
Máu loang khắp tấm thân mảnh dẻ
Chân đứt lìa đã buộc chặt ga-rô.
"Đừng... đưa... em đi, không... kịp... nữa... mô
Máu... đã cạn..., em... không còn... sức... nữa
Em... lạnh lắm... Hãy... ôm em... Em tựa
Em... nhờ anh... chuyển giúp... mẹ... vài lời...!!!"
Lời cuối cùng em nhắn Mẹ qua tôi
Nghe thoảng như những lời của gió
"Anh ơi..., em... người yêu... chưa có...
Phút... lìa đời... em muốn... được... anh hôn..."
Nụ hôn đầu tôi đặt giữa Trường Sơn
Em gái xung phong tuổi vừa mười bảy
Đang lạnh dần trong tay tôi run rẩy
Mà trên môi thoảng nhẹ một nụ cười!
(Bài thơ của Trần Thanh, viết năm 1966 trên đường Trường Sơn)
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Trong bài thơ về hình ảnh cô gái thanh niên xung phong, ta thấy hiện lên một biểu tượng mạnh mẽ của tuổi trẻ, sự hy sinh và lòng yêu nước. Cô gái không chỉ đại diện cho sức trẻ, mà còn là tinh thần dũng cảm và quyết tâm. Với nụ cười tươi sáng và ánh mắt đầy nhiệt huyết, cô đã xung phong lên đường, sẵn sàng đối mặt với mọi khó khăn, gian khổ. Hình ảnh này gợi lên sức mạnh tiềm tàng của những người trẻ, luôn sẵn sàng cống hiến cho đất nước. Bên cạnh đó, hình ảnh cô gái thanh niên xung phong còn chứa đựng sự khát khao tự do, ước mơ xây dựng một tương lai tươi sáng. Những công việc vất vả, mồ hôi rơi xuống trong khi làm nhiệm vụ chỉ càng làm nổi bật ý chí kiên cường của cô. Qua đó, tác giả không chỉ ca ngợi vẻ đẹp của người phụ nữ Việt Nam mà còn khắc họa rõ nét hình ảnh của những thế hệ trẻ, luôn tiên phong trong công cuộc xây dựng và bảo vệ Tổ quốc. Họ là những tấm gương sáng về lòng yêu nước, sự cống hiến và ý chí vượt lên mọi thử thách. Đáp án:
Giải thích các bước giải:
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?

Mọi cuộc chiến tranh rồi sẽ qua đi, bụi thời gian có thể phủ dày lên hình ảnh của những anh hùng vô danh, nhưng văn học với sứ mệnh thiêng liêng của nó đã khắc họa một cách vĩnh viễn vào tâm hồn người đọc hình ảnh những người con anh hùng của đất nước đã ngã xuống vì nền độc lập của Tổ quốc trong suốt trường kỳ lịch sử. Và hình ảnh những cô gái thanh niên xung phong trong bài thơ của Trần Thanh đã để lại trong lòng bạn đọc những ấn tượng mạnh mẽ, sâu sắc về tinh thần quả cảm nhiệt huyết của các chị. Tác giả được khắc họa một cách mạnh mẽ, sâu sắc và đầy cảm xúc. Cô gái trong bài thơ mới mười bảy tuổi, một độ tuổi tuổi thanh xuân tươi đẹp của bao bạn trẻ, nhưng lại phải gánh vác trách nhiệm nặng nề của một chiến sĩ xung phong giữa những năm tháng chiến tranh. Cô khoác lên mình chiếc áo xanh của lực lượng thanh niên xung phong, biểu tượng của sự hy sinh và lòng dũng cảm không thể nào tách rời trong cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước. Cô gái trong bài thơ không phải là một chiến sĩ đơn giản mà là một người con gái trẻ tuổi đầy nhiệt huyết, sẵn sàng hiến dâng tuổi thanh xuân để bảo vệ Tổ quốc. Đặc biệt, giữa sự hỗn loạn ấy, những người chiến sĩ vẫn bình tĩnh, không hề sợ hãi hay vội vàng. Cô gái vẫn tiếp tục hoàn thành nhiệm vụ được giao, dù trong tình cảnh nguy hiểm, sinh tử. Điều này thể hiện được tinh thần thép của những chiến sĩ thanh niên xung phong, luôn kiên cường trong mọi tình huống và không bỏ cuộc dù có phải đối diện với nguy hiểm. Họ không chỉ chiến đấu vì Tổ quốc mà còn vì sự sống còn của những người thân yêu, làm gương mẫu cho các thế hệ sau."Trước mắt tôi dưới gốc cây Sao / Đang quằn quại một cô gái trẻ / Máu loang khắp tấm thân mảnh dẻ / Chân đứt lìa đã buộc chặt ga-rô."Hình ảnh cô gái thanh niên xung phong hiện ra trong đau đớn, quằn quại dưới gốc cây sao. Đây là khung cảnh đối lập giữa sự sống và cái chết. Cô gái “máu loang khắp tấm thân mảnh dẻ”, tượng trưng cho sự mong manh của tuổi trẻ nhưng cũng là sự vĩ đại trong hi sinh. Cơ thể cô bị thương nặng, chân đứt lìa, nhưng cô vẫn kiên cường, không kêu la, không đầu hàng số phận. Việc cô phải buộc ga-rô (dây cứu thương) cho chính mình thể hiện sức mạnh nội tâm và sự quyết tâm đến phút cuối cùng. Câu “Em lạnh lắm...” là sự biểu lộ nỗi đau đớn, là hình ảnh của cái chết đang đến gần. Dù vậy, cô gái không lo cho chính mình mà lo cho mẹ, nhắn gửi vài lời về tình yêu thương gia đình, về những lời chưa kịp nói. Lời cuối cùng của cô gái “Anh ơi, em người yêu chưa có, phút lìa đời em muốn được anh hôn” đầy xúc động. Nó là lời nhắn gửi mang một ước nguyện thật trong sáng, thể hiện sự khát khao được yêu thương, được trải nghiệm tình yêu lứa đôi, nhưng cũng thể hiện sự bình thản, chấp nhận cái chết trong hoàn cảnh gian khổ. Những lời này không chỉ phản ánh sự hy sinh mà còn là sự vĩnh biệt đầy yêu thương, không hối tiếc. Cô gái trong giờ phút lâm chung vẫn giữ vững được tấm lòng trong sáng, là hình ảnh đẹp của thanh xuân khi còn sống hết mình cho lý tưởng, cống hiến tất cả cho đất nước. Bài thơ là sự tôn vinh tinh thần kiên cường, hy sinh của những người thanh niên xung phong trong chiến tranh, đặc biệt là những cô gái trẻ. Mặc dù phải đối diện với sự tàn khốc của chiến tranh, với cái chết cận kề, họ vẫn không sợ hãi, tiếp tục hoàn thành nhiệm vụ, và sẵn sàng hi sinh vì Tổ quốc. Họ là những con người dũng cảm, gắn bó với nhiệm vụ, dù cuộc sống cá nhân chưa trọn vẹn. Lời nhắn cuối cùng của cô gái, gửi gắm tình yêu thương gia đình, là biểu tượng của lòng hiếu thảo, sự gắn kết với cội nguồn. Đồng thời, đoạn trích cũng phản ánh sự vô nghĩa, tàn nhẫn của chiến tranh khi những người trẻ tuổi phải hy sinh khi họ còn rất nhiều ước mơ và hoài bão chưa kịp thực hiện. Thông điệp chính là sự trân trọng những hi sinh thầm lặng và nỗi đau của những người con gái trong chiến tranh.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bài thơ "Nụ hôn đầu tôi không tặng người yêu" của Trần Thanh khắc họa hình ảnh cô gái thanh niên xung phong mười bảy tuổi trong cuộc chiến tranh ác liệt. Cô là một hình mẫu của sự dũng cảm, kiên cường và hy sinh, điển hình cho thế hệ thanh niên xung phong trong kháng chiến. Dù tuổi đời còn trẻ, cô gái đã khoác lên mình chiếc áo xanh của người chiến sĩ, tiếp tục làm nhiệm vụ dù đã bị thương nặng, máu loang khắp người. Hình ảnh cô gái "quằn quại dưới gốc cây Sao", "chân đứt lìa" nhưng vẫn giữ được tinh thần kiên cường, không sợ hãi, không yếu đuối, càng làm nổi bật vẻ đẹp bi tráng của người chiến sĩ thanh niên xung phong. Lời nhắn cuối cùng của cô gái, những lời nói yếu ớt, mơ màng, đầy tình yêu thương và trách nhiệm, thể hiện khát khao sống, khát khao yêu thương, nhưng cũng đầy lòng hy sinh cao cả. Nụ hôn đầu tiên mà người lính đặt lên môi cô gái là một biểu tượng của tình yêu thương sâu sắc, không chỉ dành cho người yêu mà còn cho tổ quốc, cho những chiến sĩ hy sinh thầm lặng trong cuộc chiến. Hình ảnh cô gái thanh niên xung phong là biểu tượng của lòng quả cảm, hi sinh, và tình yêu vô bờ bến dành cho đất nước.
Bảng tin