

Viết bài văn phân tích tác phẩm sau
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!

Đây là câu trả lời đã được xác thực
Câu trả lời được xác thực chứa thông tin chính xác và đáng tin cậy, được xác nhận hoặc trả lời bởi các chuyên gia, giáo viên hàng đầu của chúng tôi.
Voltaire đã từng nói: "Thơ là âm nhạc của tâm hồn, nhất là những tâm hồn cao cả, đa cảm". Thật vậy, thơ chính là âm nhạc, là hợp âm để tạo nên tâm hồn đẹp. Và trong tác phẩm "Làng" của nhà thơ Trương Trọng Nghĩa cũng vậy. Nhà thơ đã dùng những nốt nhạc tuyệt đẹp để tạo nên bức tranh quê hương và kí ức tuổi thơ.
Nhà thơ Trương Trọng Nghĩa sinh năm $1983$ tại tỉnh Tiền Giang. Ông hiện đang công tác tại Hội Văn hóa Nghệ thuật tỉnh với vai trò Phó chủ tịch, đồng thời ông cũng là Tổng Biên tập cho tạp chí Văn nghệ tỉnh Tiền Giang. Trương Trọng Nghĩa viết thơ từ khi còn học trung học phổ thông và trưởng thành từ phong trào sáng tác văn học trẻ của tỉnh Tiền Giang. Năm $2000$, ông được Báo Mực Tím trao tặng giải thưởng trong cuộc thi "Thế kỉ mới, sáng tác mới". Ông cũng từng $2$ lần đoạt giải thưởng cao nhất trong cuộc thi Thơ trẻ Tiền Giang (do Hội Văn học Nghệ thuật tỉnh Tiền Giang tổ chức) vào các năm $2001$ và $2006$.Năm $2019$, anh vinh dự được kết nạp vào Hội Nhà văn Việt Nam và hiện là Chi hội trưởng Chi hội Nhà văn Việt Nam tỉnh Tiền Giang. Ông đã sáng tác nên hai tập thơ "Bay lên từ cánh đồng" và "Những mảnh ghép không logic" và bài thơ "Làng" cũng nằm trong số đó. Bài thơ cho thấy được bức tranh quê hương tuyệt đẹp và kí ức của tuổi thơ về quê hương.
"Tôi đi tìm những khúc đồng dao
"Rồng rắn lên mây..."
Cái thời "năm...mười...mười lăm..." xa lắc
Cánh diều vô tư thả nỗi nhớ lên trời"
Đến với khổ thơ thứ nhất, người đọc sẽ thấy được nỗi nhớ về quê hương và tuổi thơ của tác giả. Mở đầu đoạn thơ là những khúc đồng dao thời thơ ấu, cái thời chơi trò rồng rắn lên mây, cái thời còn chơi trốn tìm, cái thời xa lắc ấy. Hình ảnh những trò chơi, những kỉ niệm tuổi thơ mang đến sự yên bình, ấm áp khó tả. Ngoài ra, những hình ảnh này còn gợi lên nỗi nhớ về thời thơ ấu, về những kỉ niệm với bạn bè mà giờ đây chỉ có thể gửi gắm nỗi nhớ ấy qua cánh diều.
"Bên cánh võng ngày xưa tiếng mẹ ru hời
Tuổi thơ tôi gửi hồn làng giữ hộ
Vòng quay cuộc đời nghiệt ngã
Cuốn những mảnh đời lam lũ xa quê"
Tác giả lớn lên bên cánh võng, bên tiếng mẹ ru. Tuổi thơ trong sáng, giản dị ấy được gửi gắm cho "hồn làng" gìn giữ hộ để những người con của làng rời xa quê lao vào đời. "Vòng quay cuộc đời nghiệt ngã" cho thấy được hình ảnh của những người con xa quê phải vất vả mưu sinh. Chính sự khó khăn, nghiệt ngã của cuộc đời đã khiến cho những người con của quê hương phải rời xa quê để kiếm sống. Từ đây, nỗi nhớ quê hương càng được khắc họa rõ nét hơn. Ta cũng có thể thấy được nỗi lòng của những người con xa xứ qua bài thơ "Nỗi lòng xa xứ" của Tùng Trần:
"Xót xa thay những phận đời đen bạc
Vì mưu sinh phải lưu lạc xứ người"
Qua đoạn thơ, có thể thấy những nỗi niềm thương nhớ da diết với quê hương để rồi tới với khổ thơ tiếp theo là những kí ức về quê hương dần hiện lên trong tâm trí tác giả:
"Đàn cò về trong tiếng mẹ à ơi
Cổ tích của bà, ca dao của chị
Những mùa trăng dịu dàng xa lắm
Trong lời ru sau lũy tre làng..."
Những kí ức, kỉ niệm về quê hương dần hiện ra trong tâm trí tác giả. Với thủ pháp liệt kê ("đàn cò, cổ tích, ca dao, những mùa trăng"). Tất cả gợi lên những kí ức về quê hương, về gia đình tươi đẹp, trong sáng.
"Con trở về tay chạm mảnh hồn làng
Đau đáu giấc mơ trong nỗi nhớ
Đêm nghe tiếng thằn lằn tặc lưỡi
Nuối tiếng cho một thời ấu thơ..."
Khổ thơ cuối thể hiện sự tiếc nuối của tác giả cho thời thơ ấu đã qua đi. Nỗi tiếc nuối ấy luôn đau đáu, trực trào trong từng giấc mơ, trong từng nỗi nhớ. Tác giả muốn chạm tay lên "mảnh hồn làng", lên tuổi thơ ngày trước nhưng không thể. Sự tiếc nuối ấy của tác giả còn thể hiện qua hình ảnh "tiếng thằn lằn tặc lưỡi". Hình ảnh này càng gợi lên nỗi tiếc nuối, xót xa của tác giả trước những kỉ niệm, kí ức của tuổi thơ.
"Thơ ca mang đến cho con người những điều kì diệu". Tác giả đã sử dụng ngôn ngữ giản dị, trong sáng cùng với giọng thơ nhẹ nhàng nhưng tràn đầy xúc cảm để tạo nên bức tranh quê hương yên bình, giản dị và cùng với đó là nỗi nhớ về quê hương da diết. Khép lại những dòng thơ ấy, người đọc vẫn cảm thấy xúc động trước nỗi nhớ da diết cũng như tình cảm với quê hương của tác giả. Cảm xúc mà tác giả gieo vào lòng chúng ta không chỉ có hôm nay mà còn mãi mãi về nỗi nhớ và tình yêu quê hương. Chính điều này đã tạo nên sức hấp dẫn cho tác phẩm.
@LP
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
->ngohotrn<-
phân tích bài thơ "LÀNG" của Trương Trọng Nghĩa
1. Nỗi nhớ làng quê và tuổi thơ:
- Bài thơ gợi lại hình ảnh tuổi thơ với những khúc đồng dao như "Rồng rắn lên mây" và "năm… mười… mười lăm…," mang đến cảm giác yên bình, trong trẻo. Những chi tiết này thể hiện nỗi nhớ da diết về thời thơ ấu, về những ngày vui chơi vô tư cùng bạn bè và những kỷ niệm đáng nhớ của tác giả.
2. Cảnh sắc quê hương và vòng quay cuộc đời:
- Tác giả sử dụng hình ảnh cánh diều, đàn cò, lũy tre làng để khắc họa vẻ đẹp của làng quê Việt Nam. Đây là những hình ảnh quen thuộc, gợi nhắc đến nét mộc mạc, giản dị của làng quê. Qua đó, tác giả cũng đề cập đến sự nghiệt ngã của cuộc đời và sự trôi chảy của thời gian khi nhấn mạnh "vòng quay cuộc đời nghiệt ngã."
3. Tình yêu thương gia đình và tiếc nuối:
- Những câu như "Tiếng mẹ ư hời," "Cổ tích của bà, ca dao của chị" gợi lên tình cảm gia đình sâu sắc. Đặc biệt, tác giả nhắc đến nỗi tiếc nuối về tuổi thơ, thời gian và kỷ niệm đã qua mà không thể quay lại. Sự tiếc nuối này thể hiện qua hình ảnh "tiếng thằn lằn tắc lưỡi," là âm thanh gợi nhớ và như một lời nhắc nhở về thời gian đã qua.
Tóm lại, bài thơ "LÀNG" là một tác phẩm giàu cảm xúc, thể hiện tình yêu sâu sắc với quê hương và sự tiếc nuối về những kỷ niệm tuổi thơ. Tác giả đã sử dụng ngôn ngữ giản dị, hình ảnh thân thuộc để chạm đến trái tim người đọc, gợi nhớ về những giá trị tinh thần, gia đình và làng quê Việt Nam.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?

Bảng tin
3830
41753
4521
Ủ oiii :3 Chúc mừng chị nhaaa. Đỉnh cá trờiii