

Tiếng hót con chim đen - Trương Tiếp Trương
Ông Tư lấy làm lạ. Giữa hai chuyện đốt rẫy và chuyện nó nhớ mẹ, có liên quan gì nhau? Nhưng dạo này ông đã quen với việc không hiểu nổi con mình, nên ông làm thinh, khe khẽ gật đầu. Ăn cơm xong, Tâm cắp cặp xuống núi. Nó chào ông Tư, “Con đi học đây. Hôm nay nước xuống rồi, cha khỏi chèo ghe đưa con”.
Con đường qua bên kia cánh đồng vẫn còn ngập nhưng Tâm lội được. Nửa tiếng sau nó đã vào lớp. Ngồi trong lớp mà nó cứ nhấp nhổm không yên, mắt nhìn ra cửa sổ về phía đông. Nơi đó là Hòn Hèo hầu như lúc nào cũng có mây phủ. Ở ngọn đồi tiếp giáp chân núi, là rẫy nhà ông Tư, cha nó, mà nơi đây, ngồi trong lớp học nhìn ra cửa sổ nó có thể trông thấy được. Và rồi một làn khói đã len lén vươn lên từ sau rẫy nhà nó. Và Tâm tức thì xin cô giáo cho nghỉ học sớm, nhà có chuyện gấp. Nó chạy như bay về nhà. Lúc đi nửa tiếng mà lúc về chỉ khoảng mươi phút.
Lửa lúc này đã bén ngút. Tâm chạy vòng qua đám lửa, lại đầu trên. Ôi thôi, lửa đã tiến rất sát lùm cây có tổ con chim đen, khói nghi ngút ác độc. Tâm leo lên phiến đá để nhìn cho rõ hơn. Chim mẹ đang đập cánh trong tuyệt vọng. Phải làm sao đây? Có đủ thời gian cho nó leo lên ngọn cây, mang cái tổ xuống rồi chạy ngược trở ra hay không? Nếu Tâm không làm như vậy, chắc con chim mẹ sẽ chết chung với hai con của nó. Khi đó ai sẽ hót cho nó nghe, tiếng hót thân thuộc như một người quen, một người mà nó luôn tiếc nhớ.
Rồi Tâm nhắm mắt làm liều. May sao lúc đó Thím Hai, đang phơi bắp ngoài sân và tự hỏi sao ông Tư năm nay đốt rẫy sớm thế, rồi lại tự hỏi sao thằng con ông làm gì mà chạy vô đám lửa vậy, sao mà liều mình thế không biết. Nhưng Thím nghĩ đây đâu phải lúc để hỏi, phải làm cái gì đó chứ. Và Thím chạy sang lán nhà ông Tư, dậm cẳng dậm chân. “Bớ Tư! Vô cứu con mày mau Tư ơi!”
Khi Tâm mở mắt, nó nhìn thấy Thím Hai. Nó mấp máy môi, Thím Hai phải cúi xuống thật thấp mới nghe nó nói gì. “Mẹ đâu?” Tâm nói. Thím Hai mỉm cười, Thím nghĩ chắc nó còn mê. Thím chỉ sang giường bên, “Cha con kìa. Cha cũng không sao”. Tâm liếc sang, thấy cha nó chẳng khác gì con cúm núm nướng, nó cũng chẳng khác gì con cúm núm nướng. Rồi nước mắt lăn dài, nó lại nói, “Còn mẹ đâu?” Thín Hai ngơ ngẩn.
Có một điều kỳ diệu đã xảy ra với ba mẹ con con chim đen. Tâm đã ngã xuống trước khi kịp tới lùm cây, rồi sau đó được ông Tư cõng ra. Nhưng ngay khi ngọn lửa chừng như muốn nuốt sống tổ chim non, một trận mưa cuối mùa ở đâu đổ ào xuống, dập tắt đám cháy.
Một mai khi Tâm rời bệnh viện về nhà, nó sẽ lại được nghe tiếng hót con chim đen, trên những tàn tro. Tiếng nói thân quen như từ năm nảo năm nào.
1. Tìm chi tiết kì ảo trong đoạn văn dưới đây ? Nêu tác dụng
2. Nội dung của đoạn truyện
3. Nhận xét về tác dụng của sự kết hợp giữa lời người kể chuyện và lời nhân vật trong đoạn văn : " Khi Tâm mở mắt, nó nhìn thấy Thím Hai. Nó mấp máy môi, Thím Hai phải cúi xuống thật thấp mới nghe nó nói gì. “Mẹ đâu?” Tâm nói. Thím Hai mỉm cười, Thím nghĩ chắc nó còn mê. Thím chỉ sang giường bên, “Cha con kìa. Cha cũng không sao”. Tâm liếc sang, thấy cha nó chẳng khác gì con cúm núm nướng, nó cũng chẳng khác gì con cúm núm nướng. Rồi nước mắt lăn dài, nó lại nói, “Còn mẹ đâu?” Thín Hai ngơ ngẩn. "
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Đây là câu trả lời đã được xác thực
Câu trả lời được xác thực chứa thông tin chính xác và đáng tin cậy, được xác nhận hoặc trả lời bởi các chuyên gia, giáo viên hàng đầu của chúng tôi.
C1.
- Chi tiết kì ảo: “Ngay khi ngọn lửa chừng như muốn nuốt sống tổ chim non, một trận mưa cuối mùa ở đâu đổ ào xuống, dập tắt đám cháy.”
- Tác dụng
+ Làm cho câu chuyện trở nên xúc động, mang màu sắc cổ tích và gợi niềm tin vào điều kỳ diệu, vào sự cứu rỗi của tự nhiên.
+ Chi tiết này giúp khẳng định giá trị của hành động dũng cảm và lòng nhân ái của Tâm – cậu bé đã liều mình để cứu tổ chim, tượng trưng cho sự sống.
C2.
- Đoạn truyện kể về hành động dũng cảm và đầy nhân ái của cậu bé tên Tâm khi lao mình vào đám cháy để cứu tổ chim đen một sinh vật gắn với ký ức và tình cảm thiêng liêng với người mẹ đã mất. Dù bị ngất đi vì khói và lửa, hành động của Tâm được thiên nhiên "đáp lại" bằng một cơn mưa kỳ diệu, cứu sống tổ chim và cả chính cậu. Qua đó, truyện khắc họa tình cảm yêu thương, nhớ mẹ da diết và trái tim nhân hậu của một đứa trẻ.
C3.
- Sự kết hợp này tạo chiều sâu cảm xúc: Lời người kể giúp người đọc theo dõi diễn biến khách quan.
- Làm nổi bật sự ngây thơ, hồn nhiên: Dù trong hoàn cảnh nguy hiểm, khi tỉnh dậy Tâm không hỏi về bản thân, mà hỏi về mẹ - điều đó cho thấy tình cảm của em dành cho mẹ là quá lớn và ám ảnh sâu sắc.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin