

Câu 1.Nhân vật tôi trong văn bản là ai?
Câu 2.Chỉ ra 01 biện pháp th từ trong đoạn thơ?
"Quê hương quê hương
con dường gạch nghiêng
cổng tò vò gạch cuốn
tiểng cổng gỗ đóng đêm khuya nặng nhọc"
Câu 3.tại sao nhân vật trữ tình lại bức bối mà bỏ làng đi?
Câu 4.những hình ảnh hiện lên trong nỗi nhớ quê hương của nhân vật trữ tình giúp ta hiểu điều gì về tấm lòng của người con ca xứ?
Câu 5.Anh/chị có đồng tình với quan điểm cho rằng :"Dù đi đâu,ai cũng mang theo quê hương của mình".Tại sao?
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!

Đây là câu trả lời đã được xác thực
Câu trả lời được xác thực chứa thông tin chính xác và đáng tin cậy, được xác nhận hoặc trả lời bởi các chuyên gia, giáo viên hàng đầu của chúng tôi.
Câu 1:
- Nhân vật " tôi" trong văn bản là người con của làng quê đang rời bỏ quê hương.
Câu 2:
"Quê hương quê hương
con dường gạch nghiêng
cổng tò vò gạch cuốn
tiểng cổng gỗ đóng đêm khuya nặng nhọc"
Biện pháp tu từ: Điệp từ. Từ "quê hương" được lặp lại hai lần ở đầu bài thơ, nhấn mạnh tình yêu và nỗi nhớ sâu sắc của nhân vật trữ tình dành cho quê hương.
Câu 3:
-Nhân vật trữ tình cảm thấy bức bối mà bỏ làng đi được thể hiện qua các câu thơ: Quê hương nghèo khó, đầy rẫy những khó khăn, gắn liền với hình ảnh “tiếng cổng gỗ đóng đêm khuya nặng nhọc”, “mái ngói mèo xô mưa dột”, “dây phơi mẹ tôi áo rách”.
-Những hình ảnh "tiếng cổng gỗ đóng đêm khuya nặng nhọc" và từ "bức bối" gợi lên cảm giác ngột ngạt, tù túng của cuộc sống làng quê nghèo khó, khiến nhân vật trữ tình không thể chịu đựng được nữa. Điều này là động lực khiến người con quê hương quyết định rời bỏ nơi chôn rau cắt rốn để tìm kiếm cơ hội đổi đời.
Câu 4:
Những hình ảnh trong nỗi nhớ quê hương của nhân vật trữ tình, như:“Cây đa đầu làng, cây bàng sân đình, cây thị vườn đền”“Dây phơi mẹ tôi áo rách”, “Góc phản cha ngồi, chiếc điếu bát nặng yên”, “Tiếng con thạch sùng trên mái nhà đêm đêm lạnh sắc”.Những hình ảnh này cho thấy nhân vật trữ tình mang trong lòng một nỗi nhớ da diết về quê hương, dù đã rời làng đi nhưng tâm hồn vẫn gắn bó sâu sắc với những gì gần gũi nhất. Điều này thể hiện một tình yêu quê hương bền chặt, sự trân trọng đối với gia đình và những ký ức tuổi thơ, dù cuộc sống ở quê nghèo khó và đầy vất vả. Nhân vật trữ tình không quên nguồn cội của mình, luôn đau đáu hướng về quê nhà với tình cảm chân thành và xúc động.
Câu 5:
Tôi đồng tình với quan điểm "Dù đi đâu, ai cũng mang theo quê hương của mình." Quê hương không chỉ là nơi sinh ra, lớn lên mà còn là nơi nuôi dưỡng tâm hồn, hình thành những giá trị tinh thần, cảm xúc và ký ức sâu sắc. Dù đi đâu, làm gì, những hình ảnh và kỷ niệm về quê hương sẽ luôn tồn tại trong lòng mỗi người. Những hình ảnh giản dị như cây đa, cây bàng, mái ngói rêu mốc hay những tiếng động quen thuộc của làng quê sẽ luôn hiện hữu trong tâm trí chúng ta, như một phần không thể thiếu trong cuộc sống. Quê hương là cội nguồn nuôi dưỡng tình yêu thương, lòng biết ơn và sự trân trọng, vì vậy, dù xa quê, người ta vẫn không thể quên được nơi mình xuất phát. Điều này cũng phản ánh trong bài thơ, khi nhân vật trữ tình dù đã bỏ làng đi nhưng vẫn luôn nhớ về những chi tiết thân thuộc, gần gũi, gắn bó với quê hương, chứng tỏ rằng quê hương là một phần không thể tách rời trong tâm hồn của mỗi người. Mỗi người con khi rời xa quê hương vẫn cần giữ trong lòng một niềm trách nhiệm lớn lao đối với nơi mình đã gắn bó, dù là làm việc, học tập hay sinh sống ở nơi khác. Đó là sự biết ơn, là sự tự nhắc nhở phải làm điều gì đó để quê hương không bị bỏ lại phía sau, để quê hương phát triển không chỉ bằng những nỗ lực của những người ở lại mà còn có sự đóng góp từ những người con xa xứ.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin