

viết đoạn văn khoảng 200 chữ phân tích hình ảnh anh chuến sĩ giải phóng quân của bài thơ dáng đứng việt nam của lê anh xuân qua 2 khổ thơ đầu :anh ngã xuống đường băng tân sơn nhất
Nhưng anh gượng đứng lên tì súng trên xác trực thăng
Và anh chết trong khi đang đứng bắn
Máu anh phun theo lửa đạn cầu vồng
Trợt thấy anh giặc hoảng hốt xin hàng
Có thằng sụp dưới chân anh chắn đạn
Bởi anh chết rồi nhưng lòng dũng cảm
Vẫn đứng đàng hoàng nổ súng tiến công
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Bạn tham khảo nhé
“Dáng đứng Việt Nam”là một bài thơ điển hình cho đề tài người lính trong kháng chiến. Đề tài này cũng chính là khởi đầu cho nguồn cảm hứng thơ ca bất tận của bất kì nhà thơ yêu nước nào. Bài thơ giúp chúng ta như được trở về thời chiến đấu đầy đau thương mà oanh liệt, giúp chúng ta cảm nhận và thêm bao tự hào về tinh thần chiến đấu hi sinh anh dũng của các anh chiến sĩ oai hùng. hính là khởi đầu cho nguồn cảm hứng thơ ca bất tận của bất kì nhà thơ yêu nước nào. Bài thơ giúp chúng ta như được trở về thời chiến đấu đầy đau thương mà oanh liệt, giúp chúng ta cảm nhận và thêm bao tự hào về tinh thần chiến đấu hi sinh anh dũng của các anh chiến sĩ oai hùng. Bốn câu thơ đầu đã cho ta thấy được hình ảnh người chiến sĩ hiện lên thật oai phong, lừng lẫy. Mặc dù người chiến sĩ đã kiệt sức, ngã xuống vì chiến trường khốc nghiệt, vì bom rơi đạn nổ trên đường băn Tân Sơn Nhứt. Nhưng ý chí sắt đá và lòng yêu nước đã dìu người chiến sĩ vùng dậy bằng chút sức lực cuối cùng để tì súng trên xác trực thăng tiếp tục chiến đâu. Anh ra đi giữa cơn mưa lửa đạn. Từng tên địch ngã xuống là từng giọt máu anh rơi, anh đã đánh đổi cả mạng sống, gửi gắm cả tấm lòng vào nơi chiến trường với hi vọng đất nước được độc lập, con cháu được ấm no, hạnh phúc. Giặc có mạnh đến đâu nhưng cũng phải đầu hàng trước ý chí bất diệt của chiến sĩ Việt Nam ta. Anh ra đi nhưng tâm hồn anh vẫn ở đó, tiếp thêm động lực cho những người bạn nơi chiến trường, tạo nỗi bàng hoàng cho quân giặc. Anh ra đi nhưng lòng dũng cảm vẫn ở đó làm nên tấm bia kiến cố cho đồng đội đội nổ súng tiến công. Anh ra đi nhưng những công lao của anh vẫn được ghi nhớ đến muôn đời. Tác giả Lê Anh xuân đã khắc họa thành công bức tượng đài người lính giải phóng quân khiên trung, bất khuất. Suốt mấy nghìn năm lịch sử, đất nước dù có đổi mới, phát triển đến đâu nhưng lịch sử vẫn sẽ nêu vang tên anh, nêu vang những người anh hùng thầm lặng. Những người anh hùng vất vả ngày đêm, hao tổn trí và sức lực để rồi ngã xuống anh dũng vì bảo vệ tổ quốc. Dẫu lúc hi sinh họ chỉ để lại vỏn vẹn một đôi dép nhưng đó cũng chính là sự phi thường, kiệt xuất của người lính được hiện thực hóa trong những điều bình dị, giản đơn. Bởi đâu phải những con người vĩ đại mới có thể làm nên những điều lớn lao mà từ những điều tưởng chừng đơn giản mới hình thành nên con người vĩ đại. Dẫu ta không thể biết được tên tuổi những vị anh hùng đó nhưng họ vẫn mãi là bức tượng đài quý giá của dân tộc. Chính họ đã tạo dựng nên dáng đứng oai hùng của Việt Nam ta.
#MyraLoveYou
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
![]()
Viết lại thơ :
Anh ngã xuống đường băng Tân Sơn Nhứt
Nhưng Anh gượng đứng lên tì súng trên xác trực thăng
Và Anh chết trong khi đang đứng bắn
Máu Anh phun theo lửa đạn cầu vồng.
Chợt thấy anh, giặc hốt hoảng xin hàng
Có thằng sụp xuống chân Anh tránh đạn
Bởi Anh chết rồi nhưng lòng dũng cảm
Vẫn đứng đàng hoàng nổ súng tiến công
* Ở dòng đầu , tác giả viết "Tân Sơn Nhứt" thay vì "Tân Sơn Nhất" theo tên mà người lính thường gọi hoặc một phần cũng là tiếng nói quê hương của tác giả - Bến Tre ( kiểu đọc bị lái đi ý , như từ ngữ địa phương hay là cách phát âm của từng vùng miền - đại loại thế ) , vì thế khi viết lại bài thơ , để tôn trọng tác giả tớ vẫn viết là "Nhứt" nhoa !
Viết về người lính thì nhiều , văn và thơ trao lại cho đời niềm tự hào và tin yêu mãnh liệt , nhưng có lẽ hình ảnh anh giải phóng quân qua bài thơ " dáng đứng Việt Nam " của tác giả Lê Anh Xuân nói chung và qua 2 khổ thơ đầu nói riêng đã thực sự thăng hoa và chạm đến trái tim người đọc . Qua câu thơ đầu tiên , ta xót xa trước hình ảnh thân thuộc nhất của chiến tranh "Anh ngã xuống đường băng Tân Sơn Nhứt" - nơi đồng đội cũng gối tay nhau chồng chất , nơi sẽ là nấm mồ để chôn cất các anh , dùng máu xương anh để làm nên hòa bình Tổ quốc . Ý chí chiến đấu , quyết chiến và quyết thắng của người chiến sĩ lại được vẽ nên thật rõ ở câu thơ thứ hai và ba "đứng lên tì súng trên xác trực thăng" ; "chết trong khi đang đứng bắn" , anh đương đầu với kẻ thù - lũ cướp nước và bán nước đến hơi thở cuối cùng , cái chết đối với anh nhẹ tựa lông hồng còn bé lũ ác ôn chắc chắn sẽ bị nhấn chìm trong biển máu . Hình ảnh ấy không chỉ đơn giản là hiện thực chiến tranh , nó là niềm tin , lòng yêu nước , tinh thần quyết tâm và là minh chứng rõ ràng và chau chuốt nhất cho sự hi sinh vì hòa bình độc lập hôm nay . Dáng đứng của anh đã trở thành bất tử , khiến "giặc hoảng hốt xin hàng" , khiện bom đạn cũng hòa chung nhịp đập với trái tim người chiến sĩ , "lòng dũng cảm vẫn đứng đàng hoàng nổ súng tiến công" . Chân dung người chiến sĩ giải phóng quân là tượng đài về sự hi sinh , lòng dũng cảm , qua những câu từ giản dị và thân thuộc , một khung cảnh chứa đựng bao nỗi niềm hiện ra . Chân dung anh xóa nhòa đi những thương đau của chiến tranh , chân dung anh vẽ nên một màu trời của tình yêu quê hương đất nước , quyết chiến và quyết thắng vì nền độc lập . Quả thực những dòng chữ biết yêu của tác giả Lê Anh Tuân đã đem đến cho đời một vẻ đẹp sáng chói và sáng mãi , qua đó còn nhắc nhở ta về một ngày hôm qua không xa , về sự hi sinh của cha ông ta ngày trước , để ta gồng mình cố gắng bảo vệ bằng được hòa bình và Tổ quốc ta yêu . Hình ảnh anh chiến sĩ giải phóng quân đã trở thành bất tử !
#lian
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin
