

Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Câu 1:
`-` Thuở nhỏ, Chiến là một cậu bé: Khoẻ mạnh, chăm học, chăm làm, mê chơi diều và chơi khéo nhất làng.
Câu 2: Chi tiết nói lên tình cảm của bà dành cho Chiến suốt mười năm là:
A. làm việc mệt nhọc, không nghỉ ngơi
B. sống khắc khoải trong nỗi thương nhớ, và chờ đợi
C. bà bắc chõng ra sân hóng mát và chờ đợi
D. luôn lắng nghe tiếng sáo ngân nga của Chiến
`+` Trong bài có viết: "Năm 1965, Chiến nhập ngũ. Suốt mười năm bà sống khắc khoải trong nỗi thương nhớ và chờ đợi."
Câu 3: Chiến sụp xuống quỳ lạy bà, nước mắt ròng ròng vì:
A. anh đi lâu không giúp được bà làm nhiều việc.
B. bà đã giẫy nảy đẩy anh ra.
C. Sau mười năm, anh mới gặp lại bà.
D.Thương xót người bà khổ nhọc già yếu và bị lẫn
`+` Trong bài có viết: "Ngày Chiến về, bà đã bị lẫn nên không nhận ra anh. Chiến ôm chầm lấy bà, nhưng bà giãy nảy đẩy anh ra. Chiến ngỡ ngàng, sụp xuống quỳ lạy bà, nước mắt ròng ròng."
Câu 4: Theo em, bà đã nhận ra Chiến là nhờ:
A. âm thanh ngân nga trong trẻo của những chiếc sáo diều.
B. chiếc diều sáo mà bà đã cất cho anh ngày đi bộ đội.
C. Chiến làm diều và chơi thả diều như những ngày còn nhỏ.
D. Chiến ôm bà và đem đến cho bà niềm vui bất ngờ
`+` Trong bài có viết: "Mùa thả diều lại đến. Một buổi chiều, khi bà đang ngồi ở chõng thì Chiến về, mang theo một đoạn tre và nói: - Con vót cái diều chơi bà ạ."
Câu 5:
Trong câu chuyện trên, chân dung người bà hiện lên với những tấm lòng cao cả và đáng trân quý. Suốt mười năm Chiến đi nhập ngũ, bà luôn khắc khoải nhớ thương cháu, mong mỏi đến ngày cháu được trở về. Khi Chiến đã về, cậu làm diều và chơi thả diều, mặc dù bà bị lẫn và không nhận ra đứa cháu yêu quý, nhưng nhờ chiếc diều và tiếng diều sáo, bà đã nhận ra Chiến. Từ đây, có thể thấy bà là người thương yêu cháu hết mực, luôn quan tâm, mong muốn cháu có được những gì tốt đẹp nhất, mong cho cháu được hạnh phúc và bình an.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin