

Viết đoạn văn khoảng 200 chữ ghi lại cảm xúc của em khi gặp bài thơ chỉ có thể là mẹ của Đặng Minh Mai
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Là người biết làm thơ, không mấy ai lại không viết về mẹ bởi tình mẹ thiêng liêng luôn là nguồn mạch cảm hứng vô tận cho thơ ca. Trong số đó, tôi rất thích bài thơ “Mẹ” của tác giả Bằng Việt – một nhà thơ tài năng đã có nhiều đóng góp cho sự phát triển của nền thơ ca hiện đại Việt Nam. Bài thơ nói về những kỷ niệm khi tác giả tham gia chiến đấu ngoài tuyến lửa đã bị thương và được người mẹ ở hậu phương nơi đó yêu thương, nuôi dưỡng, chăm sóc tận tình. Mở đầu bài là phần thơ tự sự hồi tưởng lại hoàn cảnh của tác giả “Con bị thương, nằm lại một mùa mưa/ Nhớ dáng mẹ ân cần mà lặng lẽ…”. Dấn thân vào tuyến đầu đánh Mỹ nhằm bám sát thực tiễn đời sống nơi mặt trận, tác giả đã bị thương, được bà mẹ vùng hậu cứ đưa về chăm sóc, nuôi dưỡng. Tuy không phải là người mẹ ruột sinh thành nhưng hình ảnh người mẹ hiện lên qua phần thơ thật cảm động với dáng vẻ “ân cần, lặng lẽ” thân thương và “tiếng chân đi rất nhẹ”.
Mẹ cố giữ cho được không gian yên tĩnh để người con chiến sỹ đang còn đau vì vết thương được tĩnh dưỡng. Sống trong căn nhà của mẹ, sự yên ắng khiến chủ thể trữ tình nhận rõ cả âm thanh tiếng gió “trên mái lá ùa qua”. Nhớ về mẹ, tác giả nhớ hết thảy những gì gần gũi gắn bó: từ khu vườn rợp bóng cây đến trái chín rụng “lộp độp” vào mùa thu; nhớ nhất là “Những cây bưởi sai, những hàng khế ngọt/ Nhãn đầu mùa chim bói đến lao xao…”. Sở dĩ người lính trẻ nhớ cụ thể những loài cây trái ấy bởi anh đã được thưởng thức chúng cùng những bữa cơm thấm đượm ân tình và sự chăm sóc đầy tình yêu thương của mẹ:
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin

36
739
17
cho ctl hay nhất nha
0
183
0
Sai đề r ạ. Bài chỉ có thể là mẹ mà