

cứu e với em cần gấp ạ
Đề 1: Viết bài văn ghi lại cảm xúc về bài thơ “ Dáng mẹ” của Hoàng Anh Tuấn
DÁNG MẸ
Con về khi hoa gạo
Đỏ cháy trời tháng Ba
Dáng mẹ ngồi vá áo
Chênh vênh trước hiên nhà…
Con về khi bông lúa
Trên đồng làng uốn câu
Dáng mẹ cong dấu hỏi
Gánh “niềm vui” qua cầu…
Con về khi cơn gió
Trút lá vàng đầy sân
Heo may chao dáng mẹ
Quét mùa đi tảo tần…
Con về khi sương muối
Giăng trắng dải đê làng
Dáng mẹ gầy khắc khoải
Gọi con đò sang ngang…
Con về khi ký ức
Gọi thầm thì: Tuổi thơ!
Ngõ vắng quen dáng mẹ
Mắt chiều xa ngóng chờ..
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Trong cuộc đời mỗi người, hình ảnh người mẹ luôn là một biểu tượng sâu sắc và thiêng liêng. Bài thơ "Dáng mẹ" của Hoàng Anh Tuấn khơi dậy những cảm xúc về tình mẹ bao la và sự hy sinh lặng lẽ, khiến người đọc không khỏi bồi hồi, xúc động. Với những vần thơ bình dị nhưng chứa đựng tình cảm sâu nặng, tác giả đã khắc họa hình bóng người mẹ hiện lên qua từng khoảnh khắc của cuộc sống đời thường.
Ngay từ những dòng thơ đầu tiên:
“Con về khi hoa gạo
Đỏ cháy trời tháng Ba
Dáng mẹ ngồi vá áo
Chênh vênh trước hiên nhà…”
Tác giả mở ra một không gian mùa hoa gạo rực đỏ – mùa tháng Ba quen thuộc của làng quê. Trong khung cảnh ấy, hình ảnh mẹ hiện lên với dáng ngồi vá áo lặng lẽ trước hiên nhà, chênh vênh như mang theo cả nỗi niềm thời gian và cuộc đời. Đây không chỉ là một hình ảnh thường nhật, mà còn gợi lên sự tần tảo, nhẫn nại của người mẹ, lặng lẽ chăm lo cho gia đình qua từng đường kim, mũi chỉ.
Dáng mẹ tiếp tục hiện lên ở nhiều khoảnh khắc khác nhau của đời sống, mỗi lần mang một ý nghĩa riêng:
“Dáng mẹ cong dấu hỏi
Gánh ‘niềm vui’ qua cầu…”
Ở đây, hình ảnh mẹ cúi người gánh lúa được tác giả ví như một dấu hỏi, như muốn diễn tả nỗi vất vả uốn cong cả dáng hình mẹ. Gánh "niềm vui" – tưởng như nhẹ nhàng, nhưng lại ẩn chứa biết bao hy sinh và khó nhọc. Mỗi bước chân của mẹ không chỉ mang theo lúa gạo, mà còn là gánh cả hạnh phúc và tương lai cho gia đình.
Khi mùa sang thu, hình ảnh mẹ lại hiện lên qua những câu thơ nhẹ nhàng mà xót xa:
“Heo may chao dáng mẹ
Quét mùa đi tảo tần…”
Cơn gió heo may thoáng qua, chạm vào dáng mẹ càng làm nổi bật sự lam lũ, nhọc nhằn. Những năm tháng tảo tần đã khiến dáng mẹ dần hao gầy theo mùa. Mỗi mùa qua đi, là thêm một phần sức lực của mẹ cạn kiệt, nhưng mẹ vẫn bền bỉ làm lụng để vun vén cho con cái.
Đoạn thơ cuối cùng khiến người đọc không khỏi nghẹn ngào:
“Ngõ vắng quen dáng mẹ
Mắt chiều xa ngóng chờ.”
Người mẹ trong thơ Hoàng Anh Tuấn không chỉ là biểu tượng của sự chăm chỉ mà còn là biểu tượng của lòng chờ mong. Ngày tháng trôi qua, mẹ vẫn ngóng đợi bóng dáng con trở về qua ngõ vắng. Câu thơ giản dị nhưng đầy xúc động, gợi lên hình ảnh một người mẹ cô đơn nhưng không nguôi hy vọng. Đằng sau mỗi lần con về là niềm hạnh phúc khôn nguôi, dù đời mẹ có nhọc nhằn đến đâu cũng không hề than trách.
Bài thơ "Dáng mẹ" không chỉ miêu tả dáng hình của một người mẹ cụ thể, mà còn đại diện cho biết bao người mẹ Việt Nam với những hy sinh thầm lặng và tình yêu thương vô bờ bến. Qua từng câu chữ, người đọc cảm nhận được vẻ đẹp giản dị nhưng cao quý của mẹ – một vẻ đẹp không thể phai mờ dù thời gian có trôi qua.
Bài thơ cũng gợi nhắc mỗi người về tình cảm gia đình, về bổn phận của con cái đối với cha mẹ. Những câu thơ như lời nhắc nhở nhẹ nhàng nhưng thấm thía: hãy trở về khi còn có thể, vì mỗi lần mẹ mong chờ là mỗi lần thời gian trôi qua vô tình lấy đi một phần sức khỏe và tuổi xuân của mẹ.
"Dáng mẹ" là một khúc ca về tình mẹ, khơi dậy trong lòng mỗi người niềm trân trọng và biết ơn. Dù cuộc đời bận rộn với bao lo toan, chúng ta không được phép lãng quên người mẹ đã dành cả cuộc đời vì con, gánh chịu bao nhọc nhằn mà không hề toan tính thiệt hơn.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
![]()
Trong cuộc sống vội vã ngày nay, đôi khi chúng ta vô tình quên đi những điều giản dị nhưng đầy ý nghĩa, nhất là những tình cảm thiêng liêng trong gia đình. Tình mẫu tử, với sự hy sinh thầm lặng của người mẹ, luôn là chủ đề bất tận trong thơ ca, văn học. Hình ảnh người mẹ trong từng khoảnh khắc cuộc sống, dù là những công việc vất vả hay những lúc trầm lặng ngồi đợi con, đều chứa đựng tình yêu thương vô bờ bến. Và trong bài thơ “Dáng mẹ” của Hoàng Anh Tuấn, tác giả đã tái hiện một cách sinh động và xúc động hình ảnh người mẹ, qua những dấu ấn của thời gian và sự lao động, để nhắc nhở chúng ta về tình yêu thương vô điều kiện mà mẹ dành cho con.
Hoàng Anh Tuấn là một trong những cây bút nổi bật của văn học đương đại Việt Nam. Với phong cách thơ giản dị nhưng đầy sâu sắc, ông thường viết về những đề tài gần gũi, quen thuộc như tình cảm gia đình, quê hương, và đặc biệt là tình mẫu tử. "Dáng mẹ" là một trong những tác phẩm tiêu biểu của ông, khắc họa hình ảnh người mẹ trong những khoảnh khắc bình dị nhưng đầy ý nghĩa. Qua bài thơ, tác giả thể hiện sự tôn vinh và tri ân đối với tình yêu thương vô bờ bến của người mẹ, những hy sinh thầm lặng mà mẹ dành cho con cái. Bài thơ không chỉ là sự miêu tả hình ảnh người mẹ mà còn là những cảm xúc sâu lắng về những kỷ niệm tuổi thơ và tình cảm gia đình thiêng liêng.
Bài thơ bắt đầu bằng một hình ảnh rất đặc trưng của làng quê Việt Nam: "Con về khi hoa gạo đỏ cháy trời tháng Ba". Hoa gạo nở đỏ rực trên nền trời, là tín hiệu báo hiệu mùa xuân đã qua, mùa hè sắp đến. Hình ảnh hoa gạo không chỉ gợi nhớ đến những kỷ niệm tuổi thơ mà còn là dấu mốc thời gian, là sự khởi đầu của những cảm xúc dâng trào. Và ở đây, người mẹ, với dáng ngồi "vá áo" trước hiên nhà, là biểu tượng của sự tảo tần, luôn cần mẫn với công việc mà không hề kêu ca, dù trong những lúc khó khăn nhất. Dáng mẹ ngồi vá áo, chênh vênh trước hiên nhà, vừa nhẹ nhàng nhưng cũng rất vững vàng, là minh chứng cho sự hi sinh vô bờ bến của mẹ.
Tiếp theo, "Con về khi bông lúa trên đồng làng uốn câu", hình ảnh bông lúa chín, uốn cong như dấu hỏi, gợi lên sự ngợi khen đối với sự lao động cần cù của người mẹ. "Dáng mẹ cong dấu hỏi" – đây là một hình ảnh vô cùng độc đáo, có thể hiểu là dáng mẹ còng lưng, nhưng cũng là dáng mẹ luôn lo toan, luôn tìm kiếm cách để chăm sóc gia đình, để lo cho con cái. Cái dấu hỏi ấy cũng có thể là sự chờ đợi, lo lắng về tương lai, về những điều chưa rõ ràng, nhưng luôn sẵn sàng để đón nhận và vượt qua. “Con về khi cơn gió trút lá vàng đầy sân” – câu thơ này gợi lên hình ảnh mùa thu về, gió đưa lá vàng rơi, khung cảnh như vắng lặng, như một sự thay đổi về thời gian và không gian. Dù vậy, "Heo may chao dáng mẹ" vẫn là dáng mẹ cần mẫn, quay quét mùa đi, chăm lo cho gia đình không ngừng nghỉ. Mẹ là người luôn giữ vững nhịp sống, dù cho thời gian có thay đổi, dù cho cảnh vật có biến chuyển. Mẹ luôn là người dọn dẹp, gánh vác, là người bảo vệ và duy trì mái ấm gia đình. Khi "sương muối giăng trắng dải đê làng", hình ảnh sương muối trắng xóa như nhắc nhở về những khó khăn, vất vả mà mẹ đã trải qua. “Dáng mẹ gầy khắc khoải” – đây là hình ảnh người mẹ với cơ thể gầy guộc, nhưng với một tình thương vô bờ, luôn chăm sóc con cái, dù lòng mẹ khắc khoải, lo lắng vì con. Hình ảnh "gọi con đò sang ngang" là một ẩn dụ rất đẹp về sự hi sinh, mong muốn con cái vượt qua những khó khăn, tiến về tương lai tươi sáng.
Cuối cùng, bài thơ khép lại bằng một cảm giác thật ấm áp, đó là “con về khi ký ức gọi thầm thì: Tuổi thơ!”. Ký ức về những ngày tháng xưa cũ, về ngõ vắng quen thuộc, về dáng mẹ đứng đợi con về, vẫn luôn sống trong lòng tác giả. “Ngõ vắng quen dáng mẹ, mắt chiều xa ngóng chờ” – hình ảnh người mẹ đứng ngóng chờ con về, dù bao nhiêu năm tháng trôi qua, vẫn luôn hiện diện trong trái tim của mỗi người con.
Điều làm tôi xúc động nhất khi đọc bài thơ này là cách Hoàng Anh Tuấn kết hợp các hình ảnh thiên nhiên với cảm xúc về mẹ. Cảnh vật làng quê như hoa gạo, bông lúa, cơn gió, lá vàng, sương muối, tất cả đều gợi lên những mùa của cuộc sống, nhưng cũng là những mùa của tình thương, sự tảo tần và hy sinh của người mẹ. Mẹ không chỉ là người phụ nữ vất vả chăm sóc gia đình, mà còn là hình ảnh mang tính biểu tượng của tình yêu thương vô điều kiện, sự hi sinh âm thầm nhưng mạnh mẽ. Hình ảnh "dáng mẹ" trong bài thơ không phải là một dáng vẻ cụ thể nào, mà là hình ảnh toàn diện của người mẹ trong các giai đoạn của đời sống. Dáng mẹ trong bài thơ là sự kết hợp của sự khổ cực, hy sinh, nhưng cũng đầy yêu thương, ấm áp. Người mẹ ấy có thể không đẹp trong mắt mọi người, nhưng với con, mẹ là tất cả, là hình ảnh bất diệt.
Tình mẫu tử trong bài thơ của Hoàng Anh Tuấn được thể hiện một cách sâu sắc và chân thực. Từ những câu thơ giản dị nhưng đầy ẩn ý, chúng ta thấy rõ rằng người mẹ là hình ảnh bất tử, là bóng dáng luôn hiện diện trong ký ức và trái tim của mỗi người con. Bài thơ không chỉ là một bức tranh về làng quê yên bình, mà còn là một bức tranh sống động về tình yêu thương vô điều kiện của người mẹ. Đọc bài thơ “Dáng mẹ”, tôi cảm thấy lòng mình trào dâng những cảm xúc về mẹ, về gia đình, về những gì đẹp đẽ nhất mà mẹ đã hi sinh để nuôi dưỡng, chăm sóc. Đó là một tình yêu không lời, nhưng vô cùng sâu sắc và mãnh liệt. Dáng mẹ có thể không được vĩ đại, nhưng chính từ những dáng vẻ giản dị ấy, mẹ đã tạo ra những điều kỳ diệu trong cuộc sống của con.
Bài thơ "Dáng mẹ" của Hoàng Anh Tuấn không chỉ là một tác phẩm tôn vinh người mẹ, mà còn là lời tri ân sâu sắc gửi đến những hy sinh thầm lặng và tình yêu vô điều kiện mà mẹ dành cho con cái. Qua những hình ảnh giản dị, gần gũi nhưng đầy ẩn ý, tác giả đã khắc họa được những khoảnh khắc đáng nhớ trong cuộc sống, qua đó nhắc nhở mỗi chúng ta về giá trị của tình mẫu tử và những ký ức đẹp đẽ từ thời thơ ấu. Chính những dáng mẹ, với sự tảo tần và hy sinh, đã là nguồn cảm hứng bất tận, là hình ảnh luôn sống mãi trong trái tim mỗi người con.
Bảng tin