

viết bài văn kỉ niệm với thầy cô và mái trường
khoảng 500 từ ko chp mạng ạ
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Bài 1
Kỉ niệm với thầy cô và mái trường là những trang ký ức đẹp đẽ và khó quên trong cuộc đời học sinh. Nhớ về những ngày tháng ngồi dưới mái trường, ta không chỉ nhớ về những giờ học đầy thử thách mà còn cả những tình cảm ấm áp của thầy cô, bạn bè.
Những năm tháng tiểu học, tôi đã có cơ hội gặp gỡ rất nhiều thầy cô tận tâm. Đối với tôi, thầy cô không chỉ là người truyền đạt kiến thức mà còn là những người bạn đồng hành, dẫn dắt chúng tôi trên con đường học tập. Còn nhớ vào một buổi sáng mùa thu, khi tôi mới vào lớp 1, tôi cảm thấy bỡ ngỡ và sợ hãi trước ngôi trường rộng lớn. Nhưng cô giáo chủ nhiệm đã đến bên tôi, nắm lấy tay và nhẹ nhàng dắt tôi vào lớp. Ánh mắt dịu dàng và nụ cười ấm áp của cô đã giúp tôi cảm thấy yên tâm hơn rất nhiều. Từ đó, mỗi ngày đến trường đối với tôi không còn là nỗi lo sợ mà trở thành một niềm vui.
Thời gian trôi qua, tôi dần trưởng thành và bước vào cấp 2. Những thầy cô nơi đây cũng để lại trong tôi rất nhiều kỷ niệm sâu sắc. Đặc biệt, tôi luôn nhớ đến thầy dạy Toán – một người thầy nghiêm khắc nhưng vô cùng yêu thương học trò. Mỗi khi tôi làm sai bài toán, thầy không la mắng mà luôn nhẹ nhàng giảng giải, giúp tôi hiểu sâu hơn. Thầy không chỉ dạy chúng tôi cách giải một bài toán mà còn dạy cách đối mặt với khó khăn trong cuộc sống. Có lần, khi tôi buồn bã vì kết quả thi không tốt, thầy đã nói: “Điều quan trọng không phải là kết quả, mà là em đã học được gì từ những sai lầm của mình.” Những lời khuyên của thầy đã giúp tôi vững tin hơn trên con đường học tập, luôn cố gắng không ngừng nghỉ.
Mái trường không chỉ là nơi dạy kiến thức mà còn là nơi nuôi dưỡng tình cảm bạn bè, giúp chúng tôi học cách yêu thương, chia sẻ. Những giờ ra chơi, chúng tôi thường tụ tập dưới tán cây bàng, trò chuyện và chia sẻ những câu chuyện nhỏ nhặt trong cuộc sống. Tiếng cười vang vọng khắp sân trường, những trò chơi đuổi bắt hay đá cầu tạo nên những ký ức không thể phai nhòa. Bạn bè chính là những người giúp tôi trải qua quãng thời gian học tập đầy khó khăn nhưng cũng vô cùng thú vị.
Giờ đây, khi đã bước sang một năm học mới, tôi chợt nhận ra rằng thời gian dưới mái trường không còn nhiều. Những thầy cô, bạn bè mà tôi yêu quý rồi cũng sẽ có lúc rời xa. Nhưng những kỷ niệm đẹp về thầy cô và mái trường sẽ mãi mãi ở trong tim tôi, trở thành một phần của hành trang cuộc sống.
Dù sau này tôi có đi đâu, làm gì, thì những năm tháng học trò vẫn là quãng thời gian đẹp nhất. Thầy cô và mái trường luôn là nơi tôi tìm về, nơi lưu giữ những bài học, những kỷ niệm đáng trân trọng. Tôi sẽ luôn ghi nhớ và biết ơn những điều thầy cô đã dạy, và sẽ mang theo những giá trị ấy suốt cuộc đời.
Bài 2
Kỉ niệm về thầy cô và mái trường là những mảnh ghép ký ức đẹp đẽ trong cuộc đời học sinh, luôn gắn liền với tuổi thơ và những bước trưởng thành đầu đời. Đối với tôi, những năm tháng học dưới mái trường là một thời gian khó quên, không chỉ vì những kiến thức thu nhận được mà còn bởi tình cảm ấm áp từ thầy cô và bạn bè.
Tôi còn nhớ những ngày đầu tiên bước vào cánh cổng trường cấp 2. Trường mới, lớp mới, tất cả mọi thứ đều xa lạ khiến tôi không khỏi lo lắng và hồi hộp. Nhưng nhờ sự quan tâm tận tình của thầy cô, cảm giác xa lạ ấy nhanh chóng tan biến. Đặc biệt, cô giáo chủ nhiệm của tôi là người đã để lại ấn tượng sâu sắc. Cô là người rất nghiêm khắc nhưng cũng vô cùng tâm lý và ân cần. Những giờ học của cô không chỉ dừng lại ở kiến thức sách vở mà còn là những bài học về cuộc sống, về cách ứng xử, cách làm người. Mỗi khi chúng tôi mắc lỗi, cô không bao giờ trách mắng mà luôn nhẹ nhàng khuyên bảo, giúp chúng tôi nhận ra sai lầm của mình và từ đó học cách sửa chữa.
Một kỷ niệm đáng nhớ với cô là khi tôi gặp khó khăn trong học tập. Lần đó, điểm thi Toán của tôi không được như mong đợi, tôi cảm thấy rất buồn và thất vọng về bản thân. Nhưng thay vì trách móc, cô đã ngồi lại bên tôi, kiên nhẫn giảng giải từng bài toán mà tôi chưa hiểu. Cô không chỉ giúp tôi lấy lại tự tin mà còn truyền cho tôi niềm đam mê với môn học này. Cô nói: "Thất bại không phải là điều đáng sợ, điều đáng sợ là em không dám đứng lên sau khi vấp ngã. Chỉ cần em không ngừng cố gắng, em nhất định sẽ thành công." Những lời nói của cô đã trở thành động lực giúp tôi vượt qua mọi khó khăn trong học tập và cả cuộc sống.
Không chỉ có thầy cô, mà mái trường và bạn bè cũng là những điều tôi vô cùng trân trọng. Những buổi học nhóm, những lần chia sẻ bài tập cùng bạn bè, hay những tiếng cười vang vọng khắp sân trường trong giờ ra chơi đã tạo nên những kỷ niệm thật đẹp. Tôi vẫn nhớ như in lần cả lớp cùng nhau chuẩn bị cho buổi biểu diễn văn nghệ của trường. Dù vất vả tập luyện nhưng ai nấy đều vui vẻ, háo hức. Tinh thần đoàn kết ấy đã khiến chúng tôi trở nên gắn bó với nhau hơn, và buổi biểu diễn thành công đã trở thành một trong những kỷ niệm đáng nhớ nhất.
Thời gian trôi qua nhanh, những năm tháng dưới mái trường dường như chỉ như một cái chớp mắt. Nhưng những kỷ niệm về thầy cô, về bạn bè và mái trường sẽ mãi là hành trang quý báu theo tôi suốt cuộc đời. Dù sau này có đi xa, tôi vẫn luôn nhớ về những ngày tháng ấy, nơi thầy cô đã dạy dỗ tôi thành người, nơi tôi đã trải qua những khoảnh khắc vô cùng đáng nhớ của tuổi học trò.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
![]()
Bảng tin