0
0
Viết bài văn dài về sức mạnh của văn chương với đời sống có đủ các ý lí lẽ bằng chứng giúp em nhanh với ạ
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
6
0
Viết một tác phẩm hay đã khó, nhưng viết một tác phẩm ảnh hưởng sâu rộng càng khó hơn. Thanh niên hiện đại ít đọc sách, mặc dù gần đây có một sự 'phong trào' đọc sách, điều này có tính tích cực nhưng cũng mang theo những góc tối khiến chúng ta phải suy nghĩ. Đọc sách là tốt, nhưng liệu văn chương mà chúng ta, đặc biệt là giới trẻ, đang đọc có giá trị gì? Đó có phải là những tác phẩm chứa đựng giá trị nhân văn sâu sắc, đáng để đọc và suy ngẫm, hay chỉ là những tác phẩm giả dối, hại người, được viết nhanh chóng về nội dung và hình thức? Giữa những trăn trở đó, tôi nhớ lời bình sâu sắc của Thạch Lam: 'Văn chương là một thứ khí giới thanh cao và đắc lực để vừa tố cáo và thay đổi một thế giới giả dối và tàn ác, vừa làm cho lòng người thêm trong sạch...'. Mặc dù chỉ là nửa câu trong bài nói dài của ông, nhưng tôi thấy được tầm quan trọng và đúng đắn khi ông nói về văn chương của một nhà văn chân chính, để lại nhiều tác phẩm nhân văn.
Tại sao nói 'Văn chương là thứ khí giới thanh cao và đắc lực'? Bởi vì đó là loại vũ khí tâm hồn của con người được biến thành những lời văn giàu xúc cảm nhân văn, vừa tinh khiết vừa thanh cao hướng về những điều tích cực và tốt lành mà con người mong muốn. Đắc lực ở chỗ, mặc dù chỉ là những tờ giấy mỏng manh, nhưng lại chứa đựng những nội dung có ảnh hưởng to lớn, với những giá trị tinh thần sâu sắc. Nó giúp con người thay đổi thế giới một cách hiệu quả, không cần phải sử dụng vũ lực, mà thay vào đó là tác động sâu sắc đến thế giới nội tâm, thay đổi tư duy và hành động mạnh mẽ và tự nguyện. Do đó, nói 'Văn chương là thứ khí giới thanh cao và đắc lực' là hoàn toàn chính xác. Câu nói của Thạch Lam không chỉ đề cập đến văn chương như một khí giới nhân đạo mà còn nhấn mạnh vào hai vai trò chính của nó là thay đổi quan điểm về thế giới và nhìn nhận về giá trị của cuộc sống. Đồng thời, nó còn là nguồn nước tinh khiết, nuôi dưỡng và làm cho nhân cách trở nên trong sáng, thanh cao trước một xã hội đầy rối ren và phức tạp.
Bắt đầu bàn về sức mạnh của văn chương trong việc phản ánh thế giới đầy giả dối và tàn ác, những tác phẩm văn chương, từ xưa đến nay, luôn là gương phản ánh chân thực của xã hội và chế độ. Những nhà văn có đôi mắt tinh tường, ôm giữ ước mơ 'nghệ thuật vị nhân sinh' đã tạo nên những kiệt tác bằng tất cả tâm huyết và trí tuệ. Ngòi bút của họ luôn thấu hiểu hiện thực, phản ánh sâu sắc mọi sự kiện từ lớn tới nhỏ trong cuộc sống. Có thể kể đến Số đỏ của Vũ Trọng Phụng, Vợ nhặt của Nam Cao, Chí Phèo, Vợ chồng A Phủ của Tô Hoài, và Hai đứa trẻ của Thạch Lam, mỗi tác phẩm mang đến một góc nhìn độc đáo về xã hội.
Ngoài việc chỉ trích và phê phán, văn chương còn mang mục tiêu cao cả là thay đổi thế giới. Những nhà văn muốn thức tỉnh con người, đẩy họ đứng lên chiến đấu cho một cuộc sống tốt đẹp hơn, đánh bại cái ác đang làm mưa làm gió. Như Mị và A Phủ bỏ trốn để theo đuổi cách mạng, những nghĩa sĩ Cần Giuộc chiến đấu bảo vệ quê hương, văn chương từ thay đổi nhận thức đã trở thành nguồn động viên mạnh mẽ để xóa nhòa những ràng buộc và đưa ra tầm nhìn mới cho con người, đặc biệt là giới trẻ.
Chức năng thứ hai của văn chương là làm cho tâm hồn con người trở nên trong sạch và phong phú hơn. Những tác phẩm như Rô-mê-ô và Giu-li-ét, Vợ nhặt, Vợ chồng A Phủ không chỉ góp phần rửa sạch tâm hồn, mà còn là nguồn cảm hứng sâu sắc về tình yêu, gia đình, và lòng yêu nước. Văn chương càng củng cố lòng yêu quê hương, tăng nhận thức về tầm quan trọng của gia đình, và khuyến khích lối sống ân tình trọn nghĩa, thủy chung với Cách mạng.
Không chỉ là nguồn đạo đức, văn chương là ngọn lửa làm hồn ta thêm phong phú. Đọc lịch sử để hiểu rõ quá khứ, đúc kết bài học cho bản thân; tìm hiểu về quê hương qua tùy bút như Người lái đò sông Đà hay Ai đã đặt tên cho dòng sông; hoặc đắm chìm trong văn chương về tâm lý con người để thấu hiểu đồng loại, và bản thân. Như Thạch Lam nói, 'văn chương bồi đắp tâm hồn, làm cho tình cảm tốt đẹp, luyện cho ta những tình cảm sẵn có'.
Câu nói của Thạch Lam mở ra vấn đề về cách làm văn. Viết văn không chỉ là việc dễ dàng, nếu chỉ tạo ra những tác phẩm đại trà thiếu ý nghĩa, thì nó không có giá trị. Hiện nay, với độc giả đông đảo, nhà văn xuất hiện nhan nhản. Tuy nhiên, ít có tác phẩm mang ý nghĩa nhân văn sâu sắc; đa số là văn chương sáo rỗng, lời văn hoa mỹ nhưng nội dung nghèo nàn, lặp lại. Cần sự sáng tạo, khám phá, và đào sâu để tạo ra những tác phẩm có giá trị thực sự.
Cuối cùng, nhà văn và độc giả cần đề cao chất lượng và sự sáng tạo trong văn chương. Văn chương không nên làm tầm thường, mà cần sự sáng tạo và khác biệt. Hãy để văn chương góp phần nâng cao cuộc sống và tâm hồn. Đừng vội thay đổi thế giới, hãy để văn chương làm nhiệm vụ củng cố và nuôi dưỡng tâm hồn trước nhất.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin