

Câu 1 (2,0 điểm)
Viết đoạn văn (khoảng 200 chữ) nhận xét tình cảm, cảm xúc của nhân vật trữ tình trong bài thơ Trăng của Xuân Diệu.
Trăng
Trong vườn đêm ấy nhiều trăng quá,
Ánh sáng tuôn đầy các lối đi.
Tôi với người yêu qua nhẹ nhẹ...
Im lìm, không dám nói năng chi.
Bâng khuâng chân tiếc dậm lên vàng
Tôi sợ đường trăng tiếng dậy vang,
Ngơ ngác hoa duyên còn núp lá,
Và làm sai lỡ nhịp trăng đang.
Dịu dàng đàn những ánh tơ xanh,
Cho gió du dương điệu múa cành;
Cho gió đượm buồn, thôi náo động
Linh hồn yểu điệu của đêm thanh.
Chúng tôi lặng lẽ bước trong thơ
Lạc giữa niềm êm chẳng bến bờ
Trăng sáng, trăng xa, trăng rộng quá!
Hai người, nhưng chẳng bớt bơ vơ.
(Xuân Diệu, Thơ mới 1932-1945 tuyển chọn, NXB Văn học, 2004, tr. 113)
là nhà thơ của
mùa xuân, của tình yêu và tuổi trẻ với một giọng thơ sôi nổi, đắm say, yêu đời thắm thiết.Xuân Diệu là cây bút có sức sáng tạo mãnh liệt, dồi dào, bền bỉ, có đóng góp to lớn trên nhiều
lĩnh vực của văn học Việt nam hiện đại. Ông xứng đáng với danh hiệu một nhà thơ lớn, một nghệ sĩ lớn, một nhà văn hóa lớn.
Chú thích
Xuân Diệu (1916 – 1985), còn có bút danh là Trảo Nha, tên khai sinh là Ngô Xuân Diệu. Ông xuất thân trong một gia đình nhà nho, què ở làng Trảo Nha (nay là xã Đại Lộc), huyện Can
Lộc, tỉnh Hà Tĩnh. Xuân Diệu được mệnh danh là nhà thơ “mới nhất trong các nhà thơ mới” (Hoài Thanh). Ông
đã đem đến cho thơ ca đương thời một sức sống mới, một nguồn cảm hứng mới, thể hiện một quan niệm sống mới mẻ, cùng với những cách tân nghệ thuật đầy sáng tạo. Ông
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!

Đây là câu trả lời đã được xác thực
Câu trả lời được xác thực chứa thông tin chính xác và đáng tin cậy, được xác nhận hoặc trả lời bởi các chuyên gia, giáo viên hàng đầu của chúng tôi.
"Thơ là cái nhụy của cuộc sống, nên nhà thơ phải đi hút cho được cái nhụy ấy và phấn đấu làm sao cho cuộc đời của mình cũng có nhụy"(Phạm Văn Đồng). Thơ ca là nhịp cầu của cảm xúc thi nhân và tâm hồn bạn đọc, gieo vào trang viết những rung động mãnh liệt. Đến với tác phẩm " Trăng" của Xuân Diệu, ta cảm nhận được hương vị tình yêu dạt dào đang chớm nở của nhân vật trữ tình. Xuân Diệu được mệnh danh là nhà thơ " mới nhất trong các nhà thơ mới" đã đem đến cho thơ ca đương thời một sức sống mới, một nguồn cảm hứng mới, thể hiện một quan niệm sống mới mẻ, cùng với những cách tân nghệ thuật đầy sáng tạo. Cây bút ấy có sức sáng tạo mãnh liệt, dồi dào, có đóng góp lớn trên nhiều lĩnh vực văn học nghệ thuật Việt Nam. Mở đầu bài thơ, tác giả đã giới thiệu khung cảnh vào một đêm trăng sáng, ánh sáng " tuôn đầy các lối đi". Trung tâm của cảnh vật là nhân vật trữ tình cùng người yêu đang dạo bước dưới ánh trăng. Những ánh trăng tràn ngập không gian tạo nên một bầu không khí thơ mộng,huyền ảo, nhưng cũng đồng thời khiến nhân vật cảm thấy bối rối, ngại ngùng. Các từ láy " im lìm, bâng khuâng, ngơ ngác" đã phản ánh tâm trạng lo lắng, e ngại về mối quan hệ tình yêu đang chớm nở. Những giây phút bên người yêu trở nên quý giá nhưng cũng đầy ngập ngừng, không dám phá vỡ sự tĩnh lặng. Nhân vật " tôi" vừa ngại ngùng không dám phá vỡ không gian tĩnh lặng, thơ mộng vừa bối rối không biết mở lời ra sao. Điệp ngữ " Cho gió" khơi gợi sự bình yên, tĩnh tại, không gian dưới ánh trăng thật lãng mạn. Mọi âm thanh, mọi chuyển động đều trở nên nhẹ nhàng và êm dịu, nhưng cũng đầy dồn dập cảm xúc, thể hiện sự khát khao mãnh liệt nhưng cũng đầy nhạy cảm của tình yêu trong đêm trăng lung linh. Men theo dòng chảy cảm xúc, "tôi" dù đi cạnh người yêu nhưng luôn cảm thấy " bơ vơ" như vừa gần, vừa xa ta cảm nhận được sự bùng cháy, khao khát trò chuyện và những cảm xúc bên trong lòng nhân vật trữ tình. Ngòi bút của tình yêu và tuổi trẻ của thi sĩ Xuân Diệu đã bày tỏ những cảm xúc khó tả của đôi lứa khi yêu nhau, những rung cảm đầu đời đầy e ấp. Qua đó làm nổi bật tâm trạng nhân vật, khiến cho cảnh vật đêm trăng thêm lãng mạn, huyền ảo. Bài thơ vừa khắc họa bức tranh thiên nhiên, vừa diễn tả mảnh hồn tâm trạng, đưa khúc nhạc tình yêu trong tâm hồn tác giả được thăng hoa.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?

Đáp án:
Trong bài thơ "Trăng" của Xuân Diệu, nhân vật trữ tình thể hiện một tình cảm sâu lắng, đầy yêu thương và khát khao hòa nhập với thiên nhiên, đặc biệt là ánh trăng. Trăng, trong thơ của Xuân Diệu, không chỉ là một hiện tượng thiên nhiên mà còn là biểu tượng của cái đẹp vĩnh cửu, một thứ ánh sáng dịu dàng, lãng mạn và huyền bí. Nhân vật trữ tình ngắm trăng và cảm thấy mình như tan chảy vào cái đẹp tinh khiết ấy, tâm hồn trở nên nhẹ nhàng, bay bổng, hòa quyện cùng trăng. Tuy nhiên, tình cảm ấy không chỉ là sự ngưỡng mộ mà còn chứa đựng nỗi buồn man mác, khi nhận ra sự hữu hạn của đời người trước cái đẹp vĩnh hằng của vũ trụ. Nhân vật trữ tình cảm thấy cô đơn, lạc lõng giữa không gian bao la, nhưng đồng thời cũng tìm thấy sự an ủi, niềm vui khi được đắm mình trong ánh sáng của trăng. Qua đó, Xuân Diệu đã diễn tả thành công tâm trạng con người trước cái đẹp và sự vô tận của thiên nhiên.
tham khảo bài văn
mình chỉ vt từng này thôi , những các câu thì áp dụng theo dàn ý phía dưới nhé !!!!!!
xin lỗi bạn !!!!!
Giải thích các bước giải:
tham khảo dàn ý :
a. Mở đoạn
- Giới thiệu khái quát về tác giả Xuân Diệu và bài thơ Trăng
b. Thân đoạn
- Ánh trăng là chủ đề mới trong thơ Xuân Diệu
- Hình ảnh đôi lứa e thẹn, ngại ngùng dưới ánh trăng
- Đôi lứa nắm tay nhau đi dạo dưới ánh trăng với những hình ảnh trong sáng, ngây thơ
- Tình yêu trong thơ Xuân Diệu: ngây thơ, trong sáng, hồn nhiên và đôi chút mơ mộng
- Nghệ thuật miêu tả nhân vật đặc sắc, làm nổi bật lên được nội tâm nhân vật
c. Kết đoạn
- Khẳng định lại nội dung và giá trị của bài thơ.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?

Bảng tin