Bà nội đặt cái quẩy tấu đánh xoạch rồi ngồi phệt xuống bậu cửa. Con chó cộc đuôi gầy nhẳng len lét chui vào gầm cối xay ngô. Bố tôi ngật ngưỡng đi từ trong nhà ra, trên vai lắt lẻo chiếc túi chàm bạc phếch, giọng lè nhè. Từ giờ, tao đi sang Nậm Lay ở hẳn với cái Mua đây. Bà nội quắc mắt, quăng cái quẩy tấu về phía bố, chân đá tay khua. Những bắp ngô văng ra tận mép sân, vàng xuộm chơ vơ.
Trong nhà, mẹ vẫn ngồi lặng bên bếp lửa. Nồi cháo sôi ùng ục trên bếp. Loãng tuếch. Em Sính khóc nhéo nhẳng xé ngang tiếng gió lùa vào vách thưng trống hoác mà mẹ vẫn ngây đơ ra như cây gỗ mục. Tiếng bát vỡ chát chúa ngoài sân. Tiếng bố gầm gừ như con gấu. Tiếng giậm chân bành bạch của bà nội. Tôi ngồi nép bên cánh cửa gỗ xộc xệch, nhìn bà nội lật đật chạy theo bố ra tận cổng để đòi lại chiếc vòng bạc và đôi khuyên tai mà không được. Bóng bố khật khưỡng xiêu vẹo leo lên chiếc xe máy đỏ nhảy cồ cồ trên con đường mòn men vách đá. Ráng chiều nhòe nhoẹt, màn sương trùm nhanh xuống thung như một bức màn xám khổng lồ.
Mẹ người dưới xuôi, học xong cấp ba tấp tểnh theo chúng bạn đi buôn hàng điện tử ở biên giới, suýt bị lừa bán sang Trung Quốc, may được bố cứu thoát. Trước khi đồng ý cho mẹ lấy bố, ông ngoại và cậu Vinh cũng lặn lội lên tận đây thăm nhà bà nội. Đó là một căn nhà gỗ bề thế ở trung tâm xã. Ông nội cũng là người dưới xuôi lên đây làm sơn tràng nhưng mất trong một trận lũ quét dữ dội từ khi bố mới lên bảy. Mấy năm sau, bà nội lấy người đàn ông góa vợ ở bản Ót và mang bố theo. Ngôi nhà gỗ đóng cửa im ỉm. Ai đi qua cũng bảo đúng là nhà của đàn bà góa.
Bố mẹ cưới nhau, căn nhà gỗ ấm hơi người trở lại. Ngày chợ phiên, bà đi từ bản Ót xuống chợ, lúc thì bán mấy con gà đen, khi thì bó măng khô, bọc chẩm chéo hay bất cứ thứ gì ông trẻ và chú Vừ kiếm được. Thi thoảng bà ghé qua nhà săm soi cách ăn ở thu vén của mẹ, thở dài thườn thượt khi thấy cái bụng con dâu vẫn phẳng lì như con cá đét. Bố mẹ lấy nhau gần sáu năm mới sinh được tôi sau bao nhiêu lần thăm khám, lấy thuốc. Ai đến nhà tôi chơi cũng bảo mẹ đẹp nhưng không hợp vía thần núi nên chỉ sinh rặt con gái. Bố theo đám phu vàng sang bên Sài Luốc, Sả Hồ, chưa kiếm được hạt vàng cám nào để làm của hồi môn cho hai đứa con gái thì sa vào cờ bạc, mê không dứt ra được, cứ ăn dầm ở dề nhà người đàn bà góa dưới Nậm Lay, năm thì mười họa mới trở về, lúc đi lại lục lọi mang theo vài thứ đáng giá như cái nồi đồng, chiếc điếu bạc, có khi còn lấy đôi khuyên tai bạc của mẹ hay lén lút tháo cả cái vòng ở cổ em Sính. Rồi căn nhà gỗ cũng bị người ta xiết nợ. Bà nội đưa mấy mẹ con tôi lên ở trong ngôi nhà nhỏ tẹo bám hờ vách núi, cách chợ phiên mấy chặng đường núi gập ghềnh…
Sau cái chiều đổ vỡ ấy, mẹ đem hai chị em tôi về xuôi. Chúng tôi đi như chạy trốn giữa màn sương dày đặc. Mẹ bước thoăn thoắt xuống dốc như xắn vạt sương thành từng miếng. Trên lưng mẹ, em Sính vẫn ngủ say sưa, cái mũ len đỏ lúc lắc. Tôi mắt nhắm mắt mở sấp ngửa chạy theo. Sương vừa tan thì mấy mẹ con xuống được đến đường lớn. Mẹ vẫy vẫy chiếc xe tải chở gỗ, một cái đầu trọc lốc thò ra buông mấy lời chọc ghẹo và tiếng cười khùng khục, chiếc xe lướt qua nhả lại một luồng khói xám xịt. Đợi mãi mới có một chiếc xe của mấy chú áo xanh cho đi nhờ. Mẹ nói với họ là đưa chị em tôi xuống thị trấn khám bệnh. Có một chú đưa cho mẹ mấy tờ tiền, mẹ cúi đầu lí nhí cảm ơn còn tôi cứ nhìn chăm chăm vào ngôi sao trên vai áo các chú.
câu 1 xác định người kể truyện trong đoạn trích cau2 chỉ ra biện pháp tu từ trong câu văn sau Thi thoảng bà ghé qua nhà săm soi cách ăn ở thu vén của mẹ, thở dài thườn thượt khi thấy cái bụng con dâu vẫn phẳng lì như con cá đét câu 3 chỉ ra những điểm nhìn trong câu chuyện và nêu tác dụng của việc thay đổi điểm nhìn ấy trong truyện câu 5 nêu thông điệp có ý nghĩa với anh chị qua đoạn trích và lí giải
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Đây là câu trả lời đã được xác thực
Câu trả lời được xác thực chứa thông tin chính xác và đáng tin cậy, được xác nhận hoặc trả lời bởi các chuyên gia, giáo viên hàng đầu của chúng tôi.
Câu 1
Người kể chuyện trong đoạn trích là ngôi thứ nhất- nhân vật xưng "tôi". Đây là người con trong gia đình, chứng kiến những xung đột, mâu thuẫn và người mẹ.
Câu 2
Tác giả sử dụng biện pháp tu từ so sánh "cái bụng con dây vẫn phẳng lì như con cá đét", giúp nhấn mạnh vẻ bề ngoài "phẳng lì" của bụng người mẹ, đồng thời cho thấy sự chậm trễ trong việc sinh nở- điều khiến bà nội không hài lòng. Biện pháp này còn làm nổi bật nỗi thất vọng của bà nội về chuyện con dâu chưa sinh được con, qua đó cũng gián tiếp phản ánh áp lực sinh con nối dõi và mâu thuẫn gia đình. Phép so sánh giúp câu văn thêm sinh động gợi hình gợi cảm.
Câu 3
Các điểm nhìn câu chuyện:
- Điểm nhìn chủ yếu là của nhân vật "tôi"- người con, với tư cách là người chứng kiến sự việc
-Điểm nhìn của mẹ, với nỗi đau âm thầm chịu đựng khi chứng kiến chồng rời bỏ gia đình, cùng nỗi chán nản, bất lực của bà nội khi cảnh con cháu không như ý.
Tác dụng của việc thay đổi điểm nhìn:
- Giúp làm phong phú thêm cái nhìn đa chiều về gia đình, bộc lộ rõ hơn những mâu thuẫn, khắc khoải trong nội tâm từng nhân vật
-Tạo sự đồng cảm của người đọc với mỗi nhân vật, đặc biệt là người mẹ, đồng thời làm rõ hơn bối cảnh nghèo khó, bấp bênh mà gia đình đang trải qua.
Câu 5
Thông điệp: Sự hy sinh thầm lặng của người mẹ vì con cái và gia đình, cùng với nỗi đau âm thầm khi phải chịu đựng những tổn thương từ người chồng và sự bất công trong cuộc sống. Đoạn trích thể hiện sâu sắc hình ảnh người mẹ, người vợ cam chịu, vượt qua nhiều đau khổ mà vẫn âm thầm lo lắng cho tương lai con cái. Đoạn văn cũng phản ánh những xung đột gia đình và định kiến xã hội, thông điệp nhấn mạnh tầm quan trọng của sự thông cảm, tôn trọng trong mối quan hệ gia đình, cũng như sức mạnh tinh thần của người phụ nữ khi đối mặt với khó khăn.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin