MẸ TÔI
Tôi có người bạn nhỏ, tên cậu ấy là Lâm. Nhà Lâm đông anh em, nên mọi thứ so với bạn bè không thể nào bằng được. Bạn khác mất chiếc bút máy, thì lập tức bố mẹ đã mua cho chiếc mới ngay. Với Lâm thì không. Cái bút bi mà cậu ấy đang viết từ mấy tháng nay, chỉ thay ruột, còn cái vỏ vẫn tốt. Lâm còn biết chữa khi bút bị tắc mực. Tôi có hỏi sao cậu ấy cẩn thận, tiết kiệm thế? Lâm trả lời:
- Nhà tớ nghèo, mà mẹ tớ lại không được khỏe.
Tôi nghe, vừa quý vừa thương cậu ấy. Hồi đầu năm học, tôi có cho Lâm vay hơn chục nghìn để mua sách giáo khoa. Vì trong buổi nộp tiền, Lâm không có đủ, tôi đã đưa cho Lâm số tiền mua sách hãy còn thừa. Về nhà, tôi nói lại cho mẹ tôi biết. Mẹ mắng:
- Ngày mai, phải đi đòi về. Hay là tiêu bậy rồi?
Tôi biết đến mai, Lâm chưa thể trả và cũng không muốn mẹ tôi hiểu lầm về tôi và Lâm. Miệng thì “vâng”, nhưng trong lòng, tôi lo lắm.
Hôm sau, mẹ tôi hỏi, tôi thưa là Lâm chưa có. Mẹ tôi không vui, và tôi cũng băn khoăn, không biết làm thế nào. May sao, ba ngày sau, Lâm mang tiền đến trả đúng vào lúc mẹ tôi có nhà. Cậu ấy hai tay cầm tiền, thưa với mẹ tôi:
- Thưa bác, hôm nọ cháu thiếu tiền mua sách nên …
Mẹ tôi mỉm cười nhìn Lâm đăm đăm rồi bất chợt hỏi:
- Ai vá áo cho cháu đấy?
Lâm có vẻ ngượng. Tận lúc ấy tôi mới nhìn thấy miếng vá ở vai áo bạn tôi. Màu vải của mụn vá khác với màu vải của áo. Lâm khẽ thưa:
- Cháu …vá lấy đấy ạ!
Mẹ tôi âu yếm bảo Lâm:
- Cháu cởi áo ra, - bà quay về phía tôi. - Con lấy áo của con cho bạn mặc tạm kẻo lạnh …
Nói rồi mẹ tôi đứng lên mở ngăn kéo đựng đồ khâu, lấy kim chỉ và chọn mụn vải giống với màu vải áo của Lâm, vá lại áo cho nó. Vá xong, mẹ vừa cắn chỉ vừa nhìn Lâm:
- Chắc mẹ cháu bận lắm, hay mẹ cháu ở xa?
Lâm hơi cúi đầu
: - Vâng. Mẹ cháu bận lắm, mà các em cháu thì còn nhỏ ạ!
- Cháu là lớn nhất?
- Vâng ạ!
Lúc Lâm đã ra về, mẹ tôi mới bảo tôi:
- Bạn con là một đứa con biết thương mẹ và ngoan. Hôm nọ mà mẹ biết, mẹ đã không mắng con.
Tôi liền thưa rõ ý định của tôi:
- Con đã định để dành tiền rồi trả lại tiền của mẹ thay cho cậu ấy, nhưng cậu ấy không chịu. Cậu ấy bảo: “Đã vay là phải trả. Nếu không cậu sẽ bị mẹ cậu mắng.”
Mẹ tôi im lặng. Một lát, người bảo:
- Thỉnh thoảng, con rủ bạn ấy sang nhà ta chơi và học bài với nhau cho vui …
Tôi ôm lấy mẹ, nóng cả mắt. Nước mắt chỉ chực trào ra vì sung sướng.
(Theo “Những truyện hay viết cho thiếu nhi”, Phong Thu, NXB Kim Đồng, 2021)
Câu 1. Xác định ngôi kể trong văn bản?
Câu 2. Nêu đề tài, chủ đề của truyện?
Câu 3. Em thích nhất chi tiết nào trong truyện? Vì sao?
Câu 4. Xác định và nêu tác dụng biện pháp tu từ liệt kê trong câu văn sau: “Nói rồi mẹ tôi đứng lên mở ngăn kéo đựng đồ khâu, lấy kim chỉ và chọn mụn vải giống với màu vải áo của Lâm, vá lại áo cho nó.”.
Câu 5. Những bài học mà tác giả gửi gắm trong văn bản đã cho
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Đây là câu trả lời đã được xác thực
Câu trả lời được xác thực chứa thông tin chính xác và đáng tin cậy, được xác nhận hoặc trả lời bởi các chuyên gia, giáo viên hàng đầu của chúng tôi.
Câu 1: Ngôi kể: Ngôi thứ nhất (người kể trực tiếp xưng "tôi")
Câu 2:
- Đề tài: Tình cảm gia đình, tình bạn và sự đồng cảm, sẻ chia trong cuộc sống.
- Chủ đề: Ngợi ca một tình bạn đẹp đẽ và hành động nhân văn của người mẹ. Thể hiện ý nghĩa cao cả của tình yêu thương giữa người với người.
Câu 3: Em thích nhất chi tiết nhân vật "tôi" đưa số tiền mua sách còn thừa cho Lâm mượn. Vì chi tiết ấy thể hiện một tấm lòng vàng, một nhân cách cao đẹp. Dù còn nhỏ tuổi, nhân vật "tôi" đã biết cảm thông cho hoàn cảnh của người khác và biết đùm bọc, san sẻ, giúp đỡ bạn bè trong lúc khó khăn. Tình yêu thương, sự đồng cảm, sẻ chia ấy thật đáng để chúng ta ngưỡng mộ và học hỏi.
Câu 4: Phép tu từ liệt kê: "đứng lên mở ngăn kéo đựng đồ khâu, lấy kim chỉ và chọn mụn vải giống với màu vải áo của Lâm, vá lại cho nó"
`=>` Tác dụng: Diễn tả loạt hành động của người mẹ nhằm tôn lên tấm lòng thiện lương, nhân hậu của bà dành cho bạn của con mình. Đối với Lâm, bà hết sức tận tình, ân cần, chỉ mong có thể giúp đỡ được phần nào cho hoàn cảnh hiện tại của cậu bé. Từ đó thể hiện thái độ trân trọng, ngợi ca của tác giả dành cho cái tâm của người mẹ.
Câu 5: Những bài học mà tác giả gửi gắm:
- Tình bạn là viên ngọc quý. Chỉ khi ta đối xử với nhau bằng sự chân thành xuất phát từ tận đáy lòng thì tình cảm này mới có thể bền vững. Bạn bè là người luôn ở cạnh ta trong tình thế khó khăn nhất, không phải chỉ ở bên ta lúc ta công thành danh toại. Hãy trân trọng những người bạn đã tận tình giúp đỡ, hỗ trợ mình lúc gian nguy khốn khó.
- Trong cuộc sống, có rất nhiều mảnh đời bất hạnh, khó khăn đang cần ta cứu giúp. Vì vậy, nếu bắt gặp thì hãy giúp đỡ họ trong khả năng của mình. Lòng tốt sẽ từ đó mà lan tỏa, nhân rộng hơn, giúp xã hội thêm văn minh tốt đẹp và giúp tâm hồn ta rộng mở, hạnh phúc hơn.
- Vay mượn là nhất thời, nhưng sau đó chúng ta phải tìm cách trả lại. Chuyện tiền nong vốn dĩ không quan trọng, quan trọng là ơn nghĩa của người đã giúp đỡ mình lúc hoạn nạn khó khăn. Hãy cố gắng trả hết ơn huệ, nghĩa tình cho họ khi ta còn đủ khả năng.
- Người mẹ đóng vai trò vô cùng quan trọng trong cuộc đời của mỗi người. Mẹ dạy con những điều hay lẽ phải về cách đối nhân xử thế ở đời, dạy con các kĩ năng sống thực tế... Làm con, chúng ta phải biết yêu thương, hiếu thuận với mẹ, không để mẹ ưu phiền.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin
3159
56404
4750
sorii nha, nhưng mà mình không nhớ ý :sou: cậu là ai vậy nhỉ?
1
290
2
;-;;
4867
6625
6274
Mê cái bio nàng ghê á
3159
56404
4750
xùy xùy cái bio hoa mĩ này khom có dành cho bạn Sun nào đó đâu bà -))
4867
6625
6274
🤭🤭 tội bạn
3159
56404
4750
tội chưa xử ý -))) h mà khui thì cũng lắm tật chứ đou pải ít
713
10883
1019
`2` mod nt suýt nổ tb :Đ
71
972
36
ngau qua di a.