

Viết đoạn văn ghi lại cảm xúc của em sau khi đọc bài thơ “Quê của mẹ” của Nguyễn Khánh Châu
Tôi cùng mẹ trở về thăm quê ngoại
Nơi tuổi thơ mẹ lặn lội cơ hàn
Nơi ngoại tôi cứ mỗi vụ đông tàn
Tay cước đỏ, nơi đồng sâu cấy lúa.
Ở nơi đó những ngày mẹ còn nhỏ
Đuổi bắt ve, nắng cháy giữa trưa hè
Bị ngoại mắng đòn roi mẹ chẳng sợ
Vẫn đầu trần, chân sáo chạy khắp thôn. Mẹ lớn lên…..rồi bôn ba xuôi ngược
Xa quê nghèo cũng rất ít về thăm
Nhưng trong tim ký ức những tháng năm
Quê hương đó- in sâu trong tiềm thức.
(Theo Nguyễn Khánh Châu, Văn học và tuổi trẻ, số tháng 3 năm 2023, NXB Giáo dục Việt Nam, 2023, tr45)
Giúp em với ạ mai em nộp rồi
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!

Đây là câu trả lời đã được xác thực
Câu trả lời được xác thực chứa thông tin chính xác và đáng tin cậy, được xác nhận hoặc trả lời bởi các chuyên gia, giáo viên hàng đầu của chúng tôi.
Sau khi đọc bài thơ “Quê của mẹ” của Nguyễn Khánh Châu, em cảm thấy lòng mình xao xuyến trước những hình ảnh sống động về quê hương và tuổi thơ của mẹ. Em như được sống lại những ký ức gian khó xen lẫn niềm tự hào của mẹ, với những ngày nắng cháy giữa trưa hè, tiếng ve rền vang và hình ảnh mẹ không ngại gian khổ, chạy khắp thôn trong niềm hồn nhiên của tuổi trẻ. Qua đó, bài thơ gợi lên trong em niềm trân quý cội nguồn, nhắc nhở rằng dù cuộc sống có đổi thay đến đâu, ký ức về quê hương vẫn in đậm trong tâm hồn mỗi người. Những câu thơ vừa giản dị lại chứa đựng sức mạnh cảm xúc mãnh liệt, khiến em không chỉ cảm nhận được sự đam mê, nghị lực vượt qua khó khăn của người mẹ mà còn cảm thấy tự hào về truyền thống và văn hóa của tổ tiên. Bài thơ như một lời nhắc nhở nhẹ nhàng nhưng sâu sắc rằng, ở nơi ấy, dù gian truân chẳng thể làm phai mờ tình yêu quê hương, những giá trị nhân văn và tinh thần không khuất phục luôn sống mãi trong mỗi chúng ta.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Đáp án:Đường về quê mẹ là những dòng hoài niệm của người con về những lần cùng mẹ về quê ngoại. Trong kí ức đẹp đẽ ấy, cứ mỗi độ xuân về mẹ lại dẫn đàn con về quê của mẹ. Theo bước chân của mấy mẹ con, thiên nhiên và con người quê ngoại dần hiện lên. Khung cảnh thiên nhiên mùa xuân thật đẹp với những rặng đề, dòng sông trắng, bãi tía, cồn xanh.. Cảnh vật vừa sinh động, tràn đầy sức sống, hiện lên như một bức tranh thôn quê với những màu sắc và đường nét được phối hài hòa. Con người nơi đây đang rộn ràng trong khung cảnh lao động quen thuộc: Người xới cà, ngô rộn cánh đồng. Khung cảnh bình yên, ấm áp quá. Qua những cảm nhận của người con, quê ngoại là cả một vùng kí ức êm đềm và thơ mộng. Người mẹ chính là nhân vật trung tâm của bài thơ. Dấu ấn của con về mẹ là một người phụ nữ đẹp người, đẹp nết. Hình ảnh về người mẹ với khuyên vàng, yếm thắm, áo the nâu, mắt sáng, môi hồng, má đỏ.. vẫn in đậm trong tâm trí con, có lẽ bởi mẹ xinh đẹp, đằm thằm quá khiến con phải thốt lên ngỡ ngàng: Trông mẹ chẳng khác thời con gái. Qua lời khen của những người dân quê, mẹ hiện lên với nết "thảo hiền" dễ mến. Dù lấy chồng xa xứ nhưng mẹ vẫn không quên đường về quê mẹ. Bài thơ đã diễn tả được tâm trạng vui mừng, háo hức của người con mỗi lần cùng mẹ về quê ngoại. Đồng thời còn thể hiện tình cảm yêu mến, niềm tự hào của con về vẻ xinh đẹp, nết na của mẹ.
Giải thích các bước giải:
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
![]()
Bảng tin