

THƠ DUYÊN
Chiều mộng hoà thơ trên nhánh duyên,
Cây me ríu rít cặp chim chuyền.
Đổ trời xanh ngọc qua muôn lá,
Thu đến - nơi nơi động tiếng huyền.
Con đường nhỏ nhỏ gió xiêu xiêu,
Lả lả cành hoang nắng trở chiều.
Buổi ấy lòng ta nghe ý bạn,
Lần đầu rung động nỗi thương yêu.
Em bước điềm nhiên không vướng chân,
Anh đi lững đững chẳng theo gần.
Vô tâm - nhưng giữa bài thơ dịu,
Anh với em như một cặp vần.
Mây biếc về đâu bay gấp gấp,
Con cò trên ruộng cánh phân vân.
Chim nghe trời rộng giang thêm cánh,
Hoa lạnh chiều thưa sương xuống dần.
Ai hay tuy lặng bước thu êm,
Tuy chẳng băng nhân gạ tỏ niềm.
Trông thấy chiều hôm ngơ ngẩn vậy,
Lòng anh thôi đã cưới lòng em.
Phân tích bài thơ trên không cần viết thành bài văn
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Phân tích bài thơ "Duyên"
- Không gian và thời gian: Bài thơ mở ra một không gian chiều thu thơ mộng, với hình ảnh “cây me” và “cặp chim”. Thiên nhiên trở thành bối cảnh lãng mạn cho những rung động tình cảm.
- Cảm xúc yêu thương: Tác giả diễn tả những cảm xúc tinh tế, ngây thơ của tình yêu đầu đời qua câu thơ: “Lần đầu rung động nỗi thương yêu”. Sự ngại ngùng và trong sáng của tình cảm được thể hiện rõ.
- Sự hòa quyện giữa hai nhân vật: Hình ảnh “em” và “anh” tạo nên sự đối lập, nhưng vẫn gắn kết qua hình ảnh “cặp vần”. Tình cảm của họ nhẹ nhàng, tự nhiên, thể hiện sự đồng điệu.
- Biểu tượng của thiên nhiên: Những hình ảnh như “mây biếc”, “con cò”, và “hoa lạnh” không chỉ tạo nên vẻ đẹp mà còn phản ánh tâm trạng và cảm xúc của nhân vật.
- Kết thúc đầy ý nghĩa: Câu thơ cuối thể hiện một sự thấu hiểu sâu sắc trong tình yêu: “Lòng anh thôi đã cưới lòng em”, khẳng định mối liên kết tình cảm mạnh mẽ, dù chưa được bộc lộ rõ ràng.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin