Viết bài văn phân tích khổ thơ 1 và 2 bài thơ Trưa vắng của tác giả Hồ Dzếnh. viết thành 2 đoạn ạ mỗi khổ 1 đoạn ko cần có mở bài kết bài
Hồn tôi đấy: căn trường nho nhỏ
Nước vôi xanh, bờ cỏ tươi non
Lâu rồi còn thoảng mùi thơm
Chân đi nghe động tới hồn ngây thơ
Sâu rộng quá những giờ vui trước
Nhịp cười say trên nước chưa trôi
Trưa hè thưng thấy hai tôi
Ném đầu chim chích, bắt đuôi chuồn chuồn
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Đây là câu trả lời đã được xác thực
Câu trả lời được xác thực chứa thông tin chính xác và đáng tin cậy, được xác nhận hoặc trả lời bởi các chuyên gia, giáo viên hàng đầu của chúng tôi.
Khổ thơ đầu tiên trong bài "Trưa vắng" của Hồ Dzếnh mở ra một không gian thanh bình và yên tĩnh, gợi nhớ về một vùng kí ức trong sáng và ngây thơ. Câu thơ "Hồn tôi đấy: căn trường nho nhỏ" như một lời tâm sự nhẹ nhàng của tác giả, thể hiện sự gắn bó mật thiết với không gian, nơi mà mỗi ký ức đều in sâu trong lòng. Cảnh vật trong khổ thơ hiện lên giản dị, gần gũi, thân quen. "Nước vôi xanh, bờ cỏ tươi non" là những hình ảnh giản đơn nhưng đầy sức gợi, là nét đẹp mộc mạc của thiên nhiên, vừa mang sự tươi mới của sức sống mùa hè, vừa như một biểu tượng cho sự thanh khiết và ngây thơ. Đặc biệt, hình ảnh "lâu rồi còn thoảng mùi thơm" không chỉ là mùi hương của thiên nhiên mà còn là mùi của ký ức, gợi nhắc con người về với những tháng ngày xa xôi, êm ả. Mặt khác, câu thơ "Chân đi nghe động tới hồn ngây thơ" càng làm nổi bật sự hồn nhiên, ngây ngô, như thể mỗi bước đi, mỗi động tác nhỏ đều gợi lên những rung động sâu sắc trong tâm hồn. Bằng những hình ảnh giản dị ấy, Hồ Dzếnh đã khắc họa một bức tranh thanh bình của thiên nhiên, đồng thời gợi lại những cảm xúc hoài niệm về một thời tuổi thơ trong trẻo, đẹp đẽ.
Khổ thơ thứ hai tiếp tục là một cuộc hành trình trở về quá khứ, in đậm màu sắc của sự tiếc nuối, hoài niệm về những khoảnh khắc vui vẻ, thanh thản của tuổi thơ. "Sâu rộng quá những giờ vui trước" là mang theo đầy cảm xúc, nó diễn tả sự tiếc nuối sâu sắc của tác giả khi nhìn lại những giờ phút vui tươi, đơn giản, tràn đầy ý nghĩa trong kí ức xưa. Tác giả thể hiện rõ cảm giác thời gian trôi qua quá nhanh, để lại trong lòng khoảng trống, những nỗi buồn man mác về những khoảnh khắc đã vụt xa khỏi thực tại. Hình ảnh "Nhịp cười say trên nước chưa trôi" vừa tiếng cười giòn giã, vui vẻ, hồn nhiên, vừa nhuốm màu của sự tiếc nuối khi mọi thứ dường như vẫn đang đọng lại trong ký ức, chưa kịp tan đi, chưa kịp trôi qua như dòng nước. Những kỉ niệm ấy cứ ứ đọng lại trong tâm hồn con người, không lỡ chảy trôi. "Ném đầu chim chích, bắt đuôi chuồn chuồn" vốn là những trò chơi tinh nghịch của trẻ thơ đã từng làm huyên náo cả cánh đồng rộng lớn, dù bình dị nhưng lại hết sức đắt đỏ đối với mỗi người. Tác giả sử dụng những hình ảnh này như một cách để nhắc nhở về những giá trị đơn sơ, mộc mạc của tuổi thơ. Qua khổ thơ với những hình ảnh gần gũi, dung dị, là sự kết nối giữa quá khứ và hiện tại, tác giả như gửi tới độc giả một lời nhắc nhở về sự mong manh của thời gian và những khoảnh khắc hạnh phúc đã qua, khơi gợi trong lòng mỗi người những nỗi nhớ da diết về tuổi thơ, về những giờ phút vô lo, vô nghĩ mà giờ đây không thể nào quay lại nữa.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bài của mình đó chúc bạn iu một buổi tối zui zẻ nhen! ^^
#_vandat09
Bài thơ "Trưa vắng" của Hồ Dzếnh mở đầu bằng khung cảnh yên bình của một căn trường nhỏ, gợi lên những kỷ niệm tuổi thơ trong trẻo và ngây thơ. Khổ thơ đầu tiên thể hiện rõ ràng cảm xúc hoài niệm, gắn kết giữa con người với không gian đã qua:
“Hồn tôi đấy: căn trường nho nhỏ
Nước vôi xanh, bờ cỏ tươi non
Lâu rồi còn thoảng mùi thơm
Chân đi nghe động tới hồn ngây thơ”
Căn trường nhỏ với hình ảnh "nước vôi xanh" và "bờ cỏ tươi non" không chỉ là không gian vật lý mà còn là biểu tượng của ký ức, nơi gắn bó với tác giả từ thời thơ ấu. Hình ảnh này được miêu tả sống động và gần gũi, thể hiện sự tươi mới của tuổi trẻ, cũng như những kỷ niệm ngọt ngào chưa phai nhòa trong tâm hồn tác giả. Đặc biệt, câu "Lâu rồi còn thoảng mùi thơm" gợi lên cảm giác thời gian như dừng lại, dù thời gian trôi qua nhưng hương vị của những kỷ niệm vẫn còn vương lại, rất sống động và chân thực. Câu thơ "Chân đi nghe động tới hồn ngây thơ" thể hiện cảm giác xúc động mạnh mẽ của tác giả khi nhắc đến ký ức, những kỷ niệm xưa như đánh thức tâm hồn ngây thơ một thời.
Khổ thơ thứ hai tiếp tục diễn tả những hình ảnh và ký ức vui vẻ trong quá khứ:
"Sâu rộng quá những giờ vui trước
Nhịp cười say trên nước chưa trôi
Trưa hè thưng thấy hai tôi
Ném đầu chim chích, bắt đuôi chuồn chuồn"
Những "giờ vui trước" dường như kéo dài vô tận, không gian tuổi thơ rộng lớn, thoải mái, tràn đầy tiếng cười và sự hồn nhiên. "Nhịp cười say trên nước chưa trôi" gợi hình ảnh những giây phút hạnh phúc vô tư, khi mọi thứ dường như đứng yên và đầy say mê. Hình ảnh "ném đầu chim chích, bắt đuôi chuồn chuồn" khắc họa rõ nét cảnh tượng vui chơi của tuổi thơ trong buổi trưa hè, nơi hai đứa trẻ mải mê với những trò chơi dân dã, tự nhiên. Điều này nhấn mạnh thêm sự hồn nhiên, vô tư lự của tuổi trẻ, khi mà mọi thứ đều giản dị, thuần khiết và đầy ắp niềm vui.
Hai khổ thơ đầu của bài "Trưa vắng" không chỉ đơn thuần là sự mô tả cảnh vật, mà còn là một bức tranh hoài niệm đầy cảm xúc về thời thơ ấu. Những kỷ niệm xưa cũ, dù đã xa, vẫn sống mãi trong tâm hồn của tác giả, tạo nên những xúc cảm vừa ngọt ngào vừa man mác buồn.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
"Hồn tôi đấy: căn trường nho nhỏ
Nước vôi xanh, bờ cỏ tươi non
Lâu rồi còn thoảng mùi thơm
Chân đi nghe động tới hồn ngây thơ"
Khổ thơ đầu tiên trong bài "Trưa Vắng" của Hồ Dzếnh mở ra một không gian yên bình, mộc mạc của làng quê, nơi con người và thiên nhiên hòa quyện một cách tuyệt vời. Mở đầu bằng câu "Hồn tôi đấy: căn trường nho nhỏ", tác giả đã dùng hình ảnh ngôi trường làng để làm nổi bật không gian tuổi thơ của mình, gắn bó với những ký ức ngây thơ, trong sáng. "Nước vôi xanh, bờ cỏ tươi non" là những chi tiết thiên nhiên rất gần gũi, giản dị nhưng lại đầy sức sống. Nước vôi xanh là biểu tượng của sự tươi mới, trong lành, trong khi bờ cỏ tươi non tượng trưng cho sự phát triển và sinh sôi của thiên nhiên. Dù thời gian đã trôi qua, "lâu rồi" nhưng "thoảng mùi thơm" vẫn gợi nhớ về một thời thanh bình, dễ chịu. Câu thơ cuối "Chân đi nghe động tới hồn ngây thơ" khép lại khổ thơ bằng một hình ảnh giàu chất trữ tình. Chân bước đi, nhưng tâm hồn lại vang lên những cảm xúc sâu lắng, gợi về những ký ức thuần khiết, một tuổi thơ đầy ắp những niềm vui giản đơn. Đoạn thơ thể hiện sự hòa quyện giữa thiên nhiên và con người, giữa ký ức và hiện tại, tạo nên một không gian thơ mộng và đầy hoài niệm.
" Sâu rộng quá những giờ vui trước
Nhịp cười say trên nước chưa trôi
Trưa hè thưng thấy hai tôi
Ném đầu chim chích, bắt đuôi chuồn chuồn "
Khổ thơ thứ hai mở ra một không gian khác, dường như có sự trôi dạt của thời gian và những kỷ niệm tuổi thơ trong những giờ phút vui tươi. "Sâu rộng quá những giờ vui trước dài hay" là một câu thơ giàu hình ảnh và cảm xúc, diễn tả sự ngỡ ngàng và sự trôi qua của thời gian trong những giờ phút vui vẻ, những khoảnh khắc ngắn ngủi nhưng đầy ý nghĩa của tuổi thơ. Tác giả đặt câu hỏi, như muốn tìm hiểu, suy tư về ý nghĩa của những giờ phút vui vẻ đó, có phải chúng dài hay ngắn, sâu sắc hay nhẹ nhàng? Những giây phút ấy không thể kéo dài mãi, nhưng lại tạo nên những dấu ấn không thể phai mờ trong tâm hồn. Tiếp theo, "Nhịp cười say trên nước chưa trôi" lại mang đến một hình ảnh của sự tươi vui, nhộn nhịp, nhưng cũng đầy mộng mơ. Câu thơ này khắc họa sự vui tươi như những chiếc nhịp cười vẫn còn vương vấn, chưa tan đi trong không gian. "Trưa hè thưng thấy hai tôi" – một hình ảnh đặc biệt của đôi bạn trong những ngày hè oi ả, đang chơi đùa một cách vô tư, nhí nhảnh. "Ném đầu chim chích, bắt đuôi chuồn chuồn" không chỉ là hành động của sự nghịch ngợm, mà còn là sự gắn bó giữa con người và thiên nhiên, là cách trẻ em khám phá và tận hưởng những khoảnh khắc trong lành của cuộc sống. Khổ thơ thứ hai tiếp tục phản ánh những giờ phút ngây thơ của tuổi thơ, nơi những hoạt động tưởng chừng đơn giản nhưng lại lưu giữ những giá trị vô hình và tạo nên những ký ức đáng nhớ.
Bảng tin