

anh chị hãy viết bài văn khoảng 600 chữ so sánh cái tôi trữ tình của Xuân Diệu và Nguyễn Bính qua hai bài thơ Nụ Cười Xuân của Xuân Diệu và Mùa Xuân Xanh của Nguyễn Bính
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Đáp án:
Xuân Diệu là nhà thơ của tình yêu, của tuổi trẻ với những cảm thức yêu đời, yêu người mãnh liệt. Ông được mệnh danh là "nhà thơ mới nhất trong các nhà thơ mới" (Hoài Thanh). Trong khi đó, Nguyễn Bính lại mang hồn thơ dân dã, giản dị, đậm chất đồng quê. Tuy nhiên, cả hai thi sĩ đều có chung một điểm là luôn hướng về thiên nhiên, cuộc sống bằng đôi mắt đầy yêu thương, trìu mến. Điều này đã được thể hiện rõ nét qua hai tác phẩm "Nụ cười Xuân Diệu" và "Mùa xuân xanh".
"Nụ cười Xuân Diệu" là một bài thơ ngắn gọn nhưng chứa đựng nhiều ý nghĩa sâu sắc. Bài thơ khắc họa hình ảnh Xuân Diệu - một nhà thơ tài năng, nhiệt huyết và đam mê với nghệ thuật. Ông không chỉ là một nhà thơ mà còn là một người bạn tri kỷ của mọi người. Nụ cười của ông như ánh nắng ban mai, sưởi ấm trái tim và tâm hồn của độc giả. Đó là nụ cười của sự lạc quan, yêu đời và niềm tin vào cuộc sống.
Trong khi đó, "Mùa xuân xanh" của Nguyễn Bính lại tái hiện vẻ đẹp tươi sáng, rực rỡ của mùa xuân thông qua gam màu xanh chủ đạo.
Màu xanh ấy không chỉ xuất hiện ở cây cỏ, hoa lá mà còn lan tỏa khắp nơi, từ bầu trời đến mặt đất, từ sông nước đến cánh đồng. Tất cả tạo nên một bức tranh thiên nhiên hài hòa, sinh động và tràn đầy sức sống.
Tuy nhiên, điều đặc biệt ở đây là cả hai bài thơ đều thể hiện tinh thần lạc quan, yêu đời của nhân vật chính. Dù mỗi người có cách diễn đạt khác nhau nhưng họ đều cho thấy niềm vui, hạnh phúc khi được sống giữa thiên nhiên tươi đẹp. Họ trân trọng từng khoảnh khắc, từng hơi thở của cuộc sống và tận hưởng nó một cách trọn vẹn.
Có thể nói, "Nụ cười Xuân Diệu" và "Mùa xuân xanh" đều là những tác phẩm tuyệt vời, thể hiện rõ nét cá tính và phong cách riêng của hai nhà thơ nổi tiếng. Chúng không chỉ đem lại cho chúng ta những cảm nhận sâu sắc về thiên nhiên, cuộc sống mà còn khơi gợi trong lòr 4 người đọc những suy nghĩ tích cực, lạc quan hơn.
Giải thích các bước giải:
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Cái tôi trữ tình của nhà thơ thể hiện rõ nét qua từng bài thơ, phản ánh những tâm tư, tình cảm và những suy nghĩ sâu lắng của tác giả về cuộc sống, tình yêu và thiên nhiên. Xuân Diệu và Nguyễn Bính, hai nhà thơ tiêu biểu của phong trào Thơ mới, đã gửi gắm cái tôi riêng biệt của mình qua hai bài thơ “Nụ Cười Xuân” và “Mùa Xuân Xanh”. Dù cùng nói về mùa xuân, nhưng cảm nhận và cách thể hiện của hai tác giả lại có những điểm khác biệt rõ rệt.
Trong bài thơ “Nụ Cười Xuân”, Xuân Diệu mang đến một cái tôi trữ tình mãnh liệt và đầy khát khao. Xuân Diệu nổi tiếng với phong cách thơ trữ tình đậm chất lãng mạn và cảm xúc. Mùa xuân trong mắt ông không chỉ đơn thuần là sự giao hòa của thiên nhiên mà còn là biểu tượng của sự sống, niềm vui và tình yêu. Ngay từ những câu thơ đầu tiên, ông đã thể hiện niềm hân hoan, náo nức của một tâm hồn yêu đời, yêu thiên nhiên. Cái tôi của Xuân Diệu luôn hướng về cái đẹp, sự tươi mới, và tràn đầy sức sống. Ông tìm thấy niềm vui từ những điều bình dị nhất trong cuộc sống: “Tôi có một nụ cười, / Rực rỡ như một cánh hoa nở”. Nụ cười của ông không chỉ là biểu hiện của hạnh phúc mà còn là một phần của mùa xuân, thể hiện sự hòa quyện giữa con người và thiên nhiên.
Ngược lại, trong bài thơ “Mùa Xuân Xanh”, cái tôi trữ tình của Nguyễn Bính lại mang đậm chất tâm trạng và lãng mạn. Nguyễn Bính sử dụng hình ảnh mùa xuân như một biểu tượng cho tình yêu, kỷ niệm và những nỗi nhớ thương. Ông không chỉ cảm nhận mùa xuân bằng cảm xúc mà còn bằng những hồi ức sâu lắng, khiến cho cái tôi của ông trở nên nặng nề hơn, mang tính chất hoài niệm. Trong bài thơ, mùa xuân xanh không chỉ đơn thuần là mùa của sự sống mà còn là mùa của những kỷ niệm, là nỗi nhớ về một tình yêu đã qua. Câu thơ “Mùa xuân xanh như mắt em” không chỉ thể hiện vẻ đẹp của mùa xuân mà còn gợi lên hình ảnh của người con gái – đối tượng yêu thương của tác giả. Cái tôi của Nguyễn Bính rất gần gũi, dễ đồng cảm, nhưng cũng đầy nỗi buồn man mác khi nhớ về những kỷ niệm xưa. Mặc dù cả hai nhà thơ đều ca ngợi vẻ đẹp của mùa xuân, nhưng cảm nhận của họ lại rất khác nhau. Xuân Diệu hướng tới cái đẹp, sự sống và sự lạc quan; trong khi Nguyễn Bính lại thiên về sự hoài niệm, tình yêu và nỗi buồn. Xuân Diệu là người luôn khao khát sống, muốn tận hưởng từng giây phút của cuộc đời, còn Nguyễn Bính lại như một tâm hồn đa sầu đa cảm, luôn lưu luyến với quá khứ.
Tóm lại, cái tôi trữ tình của Xuân Diệu và Nguyễn Bính qua hai bài thơ “Nụ Cười Xuân” và “Mùa Xuân Xanh” không chỉ phản ánh những cảm xúc và suy nghĩ riêng biệt mà còn thể hiện sự đa dạng của thơ ca Việt Nam thời kỳ hiện đại. Xuân Diệu là biểu tượng của một tâm hồn lãng mạn, khao khát yêu đời, còn Nguyễn Bính là hình ảnh của một tâm hồn sâu sắc, trĩu nặng những nỗi nhớ thương. Cả hai nhà thơ đều góp phần làm phong phú thêm bức tranh thơ ca Việt Nam, mang đến cho người đọc những trải nghiệm và cảm xúc đa dạng về mùa xuân – mùa của tình yêu và sự sống.
Bảng tin