

I.PHẦN ĐỌC – HIỂU Đọc bài thơ sau
Hôm qua em đi tỉnh về
Đợi em ở mãi con đê đầu làng.
Khăn nhung, quần lĩnh rộn ràng.
Áo cài khuy bấm, em làm khổ tôi!
Nào đâu cái yếm lụa sồi?
Cái dây lưng đũi nhuộm hồi sang xuân?
Nào đâu cái áo tứ thân?
Cái khăn mỏ quạ, cái quần nái đen?
Nói ra sợ mất lòng em
Van em! Em hãy giữ nguyên quê mùa.
Như hôm em đi lễ chùa
Cứ ăn mặc thế cho vừa lòng anh.
Hoa chanh nở giữa vườn chanh
Thầy u mình với chúng mình chân quê.
Hôm qua em đi tỉnh về
Hương đồng gió nội bay đi ít nhiều.
(Chân quê, Nguyễn Bính Toàn tập, NXB Hội nhà văn, Hà Nội, 2017)
Thực hiện các yêu cầu:
Câu 1. Xác định thể thơ của bài thơ trên.
Câu 2. Xác định chủ thể trữ tình của bài thơ.
Câu 3. Nhân vật “tôi” đã thể hiện những tình cảm, cảm xúc gì trong bài thơ? Tình cảm, cảm
xúc ấy được thể hiện qua những từ ngữ, hình ảnh nào?
Câu 4. Hình ảnh “em” hiện lên như thế nào trong cảm nhận của nhân vật “tôi”?
Câu 5. Trong bài thơ "Lời thề cỏ may", Phạm Công Trứ viết:
Thuở ấy tôi mới lên mười
Còn em lên bảy, theo tôi cả ngày
Quần em dệt kín cỏ may
Áo tôi đứt cúc, mực dây tím bầm
Tuổi thơ chân đất đầu trần
Từ trong lấm láp em thầm lớn lên
Thế rồi xinh đẹp là em
Em ra tỉnh học em quên một người
Cái hôm nghỉ Tết vừa rồi
Em tôi áo chẽn, em tôi quần bò
Gặp tôi, em hỏi hững hờ
“Anh chưa lấy vợ, còn chờ đợi ai?"
Hãy chỉ ra điểm gặp gỡ trong nội dung của 2 văn bản trên. Từ đó, em rút ra được bài học gì cho mình?
Câu 6. Anh/ chị có đồng tình với quan niệm “giữ nguyên quê mùa” của chàng trai trong bài thơ không? Vì sao?
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
$@umii$
`1.` Thể thơ của văn bản trên là `:` lục bát
`2.` Chủ thể trữ tình trong bài thơ là `:` người con trai `-` "tôi"
`3.` Nhân vật “tôi” đã thể hiện những tình cảm, cảm xúc gì trong bài thơ là `:`
`+` Thất vọng, tiếc nuối về sự thay đổi của "em" sau khi đi tỉnh về
`+` Tha thiết, da diết với vẻ đẹp giản dị, tình yêu chân thành trước nét đẹp mộc mạc nơi thôn quê của "em"
`+` Lo lắng, sợ "em" mất đi vẻ đẹp giản dị, mộc mạc vốn có trước ảnh hưởng trong thời hội nhập
`-` Tình cảm, cảm xúc ấy được thể hiện qua những từ ngữ, hình ảnh là `:`
`+` "Khăn nhung, quần lĩnh rộn ràng, Áo cài khuy bấm" `->` sự khác lạ sau khi lên tỉnh
`+` " cái yếm lụa sồi, Cái dây lưng đũi, cái áo tứ thân" `->` sự tiếc nuối về sự thay đổi của "em" những nét mộc mạc nay đã không còn
`+` "Van em! Em hãy giữ nguyên quê mùa." `->` Tha thiết, da diết với vẻ đẹp giản dị, tình yêu chân thành trước nét đẹp mộc mạc nơi thôn quê của "em"
`+` "Hương đồng gió nội bay đi ít nhiều." `->` Lo lắng, lưu luyến, sợ "em" mất đi vẻ đẹp giản dị, mộc mạc vốn có trước ảnh hưởng trong thời hội nhập
`4.` Hình ảnh “em” hiện lên trong cảm nhận của nhân vật “tôi” là `:`
`+` Sau khi lên tỉnh, "em" không còn giữ nét mộc mạc, giản dị trong ăn mặc, lối sống mà thay đổi theo hướng hiện đại hoá
`+` Thấy "em" khác lạ, không còn "cái yếm lụa sồi, cái dây lưng đũi, cái áo tứ thân"
`+` Dù "em" thay đổi nhưng với "tôi", "tôi" vẫn luôn yêu thương, dành trọn trình cảm của mình cho "em"
`5.` Điểm gặp gỡ trong nội dung của 2 văn bản trên là `:` sự thay đổi của người con gái sau khi lên tỉnh, tiếp xúc với môi trường hiện đại hoá, dường như mất đi vẻ đẹp giản dị nơi thôn quê. Hai văn bản đều là những cảm xúc tiếc nuối của nhân vật "tôi" trước sự thay đổi của người thương
`-` Bài học em rút ra cho mình là `:`
`+` Cần trân trọng, gìn giữ những nét đẹp văn hoá giản dị, mộc mạc vốn có
`+` Dù thời thế có thay đổi, cũng không nên quên đi nguồn cội, không để đánh mất những nét đẹp vốn có, bản sắc quê hương của mình
`+` Biết sống hài hoà giữa nét đẹp truyền thống và hiện đại.
`6.` Em không đồng tình và cũng đồng tình với quan niệm “giữ nguyên quê mùa” của chàng trai trong bài thơ, vì `:`
`-` Đồng tình `:` Trong thời hội nhập, việc giữ gìn những giá trị văn hoá truyền thống là điều cần thiết, cần phát huy. Những giá trị văn hoá truyền thống đó gắn liền với cuộc sống hằng ngày của nhân dân, vì thế gần được gìn giữ, giữ nguyên
`-` Không đồng tình `:` Con người cần có những thay đổi phù hợp với môi trường phù hợp với xã hội hiện đại, để bắt kịp với xu thế, không bị lạc hậu, thụt lùi.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Câu 1: Thơ lục bát
Câu 2: Chủ thể trữ tình: nhân vật ''tôi''
Câu 3:
Nhân vật '' tôi'' thể hiện tình cảm thương yêu và nhớ nhung đối với ''em''. Tình cảm, cảm xúc này được thể hiện qua những từ ngữ như: ''khổ tôi'', ''van em'' và hình ảnh cụ thể như: ''khăn nhung'', quần lĩnh rộn ràng'', ''cái yếm lụa sồi'', ''cái khăn mỏ quạ''. Những hình ảnh không chỉ thể hiện sự lưu luyến mà còn cho thấy nỗi nhớ về vẻ đẹp giản dị của ''em''
Câu 4:
Hình ảnh ''em'' trong cảm nhận của nhân vật''tôi'' hiện lên thật đáng yêu, mộc mạc và thân thuộc.''Em' được gắn liền với những hình ảnh truyền thống, thể hiện vẻ đọe giản dị và chân chất.Nhân vật ''tôi'' yêu thích những trang phục quê mùa của ''em'', coi đó là nét đẹp đáng trân trọng và mong muốn ''em'' giữ nguyên vẻ đẹp ấy.
Câu 5:
Điểm gặp gỡ giữa hai nội dung trong văn bản là nỗi nhớ về vẻ đẹp và sự đổi thay của nhân vật nữ khi ra thành phố. Cả hai bài thơ đều thể hiện tâm tư của những chàng trai dành tình cảm cho các cô gái đã đổi thay, từ giản dị, mộc mạc thành hiện đại hơn. Bài học rút ra từ đấy là: gìn giữ bản sắc văn hóa và những giá trị truyền thống, không chỉ cho bản thân mà còn những người xung quanh.
Câu 6:
Tôi đồng tình với quan niệm trên của những chàng trai trong bài thơ.Bởi vì vẻ đẹp mộc mạc, giản dị chính là những giá trị mà con người cần trân trọng . Trong xã hội hiện đại, mặc dù sụ đổi thay là cần thiết nhưng việc gìn giữ bản sắc quê hương và nét đẹp truyền thống sẽ giúp chúng ta luôn có sự kết nối với nguồn cội, cảm nhận được những giá trị của cuộc sống bình dị.
Gửi cậu!
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
![]()
Bảng tin