

Hãy viết đoạn văn (khoảng 200 chữ) ghi lại cảm xúc của em sau khi đọc bài thơ tiếng sáo của tác giả Hoàng Trung Thông ( giải em nhanh với ạ- huhu)
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!

Đây là câu trả lời đã được xác thực
Câu trả lời được xác thực chứa thông tin chính xác và đáng tin cậy, được xác nhận hoặc trả lời bởi các chuyên gia, giáo viên hàng đầu của chúng tôi.
Bài thơ:
Em bé trên mình trâu
Ngồi thổi cây sáo sậy
Tiếng sáo ngân xa mãi
Đàn trâu đi chậm rãi, cúi đầu...
Đàn trâu đi mồm nhai cỏ xanh
Mấy con chim nhảy nhót trên cành
Mặt trời lên bờ tre sương lóng lánh
Tiếng sáo em đánh thức cả bình minh.
Tiếng sáo em: bài ca gọi nghé
Tiếng sáo em: khúc hát gọi bê
Bê nghé tung tăng theo bước mẹ
Tiếng sáo em: hơi thở của đồng quê.
Tôi muốn đổi những tháng ngày mơ mộng
Lấy một phút em ngồi thổi sáo trên mình trâu
Mồ hôi rơi vầng trán em đen bóng
Giọt giọt mồ hôi tôi thấy đâu.
Trong gió mai tiếng sáo em ngân dài
Như cánh cò trên đồng xanh sóng vỗ
Vầng trán em giọt mồ hôi rơi
Tiếng sáo dắt đàn trâu ra bãi cỏ.
Bài làm:
Sau khi đọc bài thơ “Tiếng sáo” của Hoàng Trung Thông, lòng tôi như được thổi bùng lên một niềm yêu quê hương sâu nặng. Hình ảnh em bé ngồi trên mình trâu, say mê thổi cây sáo sậy với những âm thanh ngân dịu đã khắc họa một bức tranh đồng quê mộc mạc nhưng tràn đầy sức sống. Tiếng sáo ấy như tiếng gọi của đất trời, đánh thức cả bình minh, len lỏi qua từng ngõ hẻm, qua từng con đường làng quê, mang theo hơi thở của cánh đồng, của gió mai. Tôi cảm nhận được sự chân thành, giản dị và yêu đời trong từng nốt nhạc, trong từng khoảnh khắc của tiếng sáo – như lời ca gọi nghé, lời mời gọi về sự gắn kết giữa con người với thiên nhiên. Hình ảnh mồ hôi rơi vầng trán em bé là minh chứng cho sự cần cù, cho khát khao vươn lên trong cuộc sống dù biết rằng mỗi giọt mồ hôi đều chứa chan niềm tin và hy vọng. Bài thơ như một bản giao hưởng của thiên nhiên và con người, khiến tôi mơ mộng về những ngày thu yên bình, giản dị, nơi mà tâm hồn được tĩnh lặng và an nhiên trước những ồn ào của cuộc sống hiện đại. Mỗi câu thơ là một nhịp đập, là một cảm xúc khiến tôi nhớ mãi vẻ đẹp thuần khiết của đồng quê.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Đọc bài thơ "Tiếng sáo" của Hoàng Trung Thông, em cảm thấy tràn đầy cảm xúc và suy tư. Bài thơ như một bản nhạc dịu dàng, đưa người đọc vào không gian mênh mông của thiên nhiên và tâm hồn con người. Âm thanh của tiếng sáo không chỉ đơn thuần là một giai điệu, mà còn là biểu tượng của những kỷ niệm, những nỗi nhớ thương sâu sắc.
Từng câu thơ gợi lên hình ảnh của những buổi chiều yên bình, nơi con người và thiên nhiên hòa quyện, tạo ra sự tĩnh lặng đầy ý nghĩa. Em cảm nhận được nỗi buồn man mác, nhưng cũng thấy sự trân trọng đối với những điều giản dị trong cuộc sống.
Bài thơ khơi gợi trong em một nỗi nhớ quê hương, một khát khao trở về những miền đất đã từng in dấu chân mình. Tiếng sáo như một nhịp cầu kết nối giữa quá khứ và hiện tại, giữa con người và thiên nhiên. Qua đó, em hiểu rằng, dù cuộc sống có thay đổi thế nào, những âm thanh giản dị như tiếng sáo vẫn luôn lưu giữ trong tâm hồn mỗi người những ký ức đẹp đẽ và đáng trân trọng.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin