viết 1 bài văn về Thánh Gióng theo lời kể của em.
cảm ơn trc ạ!
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Thánh Gióng là vị anh hùng tiêu biểu của dân tộc Việt Nam trong việc gìn giữ Tổ quốc, bảo vệ non sông. Gióng khi sinh ra tới ba tuổi mà vẫn chưa biết nói, biết đi, nhưng khi nghe tin có giặc ngoại xâm thì tinh thần yêu nước từ sâu trong Gióng trỗi dậy, Gióng lớn mạnh phi thường và xin được đi đánh giặc cứu nước. Gióng có được sức mạnh như vậy cũng là nhờ tinh thần đoàn kết của nhân dân ta, mong muốn đánh đuổi giặc ra khỏi đất nước. Gióng còn là người anh hùng rất thông minh khi roi sắt gãy, Gióng đã nhổ tre bên đường để đánh giặc cho thấy sức mạnh kết hợp giữa con người với thiên nhiên. Gióng đánh giặc vơi mong muốn là đất nước được bình yên chứ không cần bất kì thứ gì cả, điều đó cho thấy Gióng là vị anh hùng thực sự, vì nước vì dân, sẵn sàng đứng lên chiến đấu mà không màng nguy hiểm. Gióng chính là hình tượng tiêu biểu của anh hùng chống giặc ngoại xâm.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bài làm :
Vào đời Hùng Vương thứ sáu, có một cặp vợ chồng hiền lành, tuy đã lớn tuổi nhưng mãi chưa có một mụn con.
Trong một lần ra đồng, bà lão thấy một vết chân lạ, liền ướm thử, không ngờ về nhà bà mang thai. Sau mười hai tháng thai nghén, bà sinh ra một em bé khôi ngô, tuấn tú tên là Gióng. Hai vợ chồng mừng lắm. Nhưng khi đứa trẻ lên ba tuổi vẫn chưa biết nói biết cười, đặt đâu nằm đấy khiến cặp vợ chồng vô cùng lo lắng.
Thời bấy giờ, giặc Ân đang xâm lược nước ta, nhà vua vô cùng lo lắng bèn mời sứ giả loan tin tìm người tài. Khi nghe có tiếng sứ giả, cậu bé liền bật dậy, cất tiếng nói với mẹ :
- Mẹ ra mời sứ giả vào đây con thưa chuyện.
Khi thấy sứ giả vào, cậu liền bảo với sứ giả về tâu với vua sắm cho một con ngựa sắt, một cái roi sắt và một tấm áo giáp sắt, và nguyện sẽ đánh tan lũ giặc này. Từ sau hôm đó, cậu bé lớn nhanh như thổi, cơm ăn mấy cũng không no, áo mới may cũng đã đứt chỉ. Hai vợ chồng làm ra bao nhiêu cũng không đủ, phải nhờ dân làng giúp sức. Bà con thấy vậy, vui vẻ góp gạo thóc để nuôi chú bé, bởi ai cũng mong chú giết giặc cứu nước.
Giặc đến chân núi Trâu, cũng là lúc sứ giả mang ngựa sắt, roi sắt và áo giáp sắt đến. Cậu bé vươn vai biến thành tráng sĩ oai phong lẫm liệt, cậu liền phi ngựa đi đánh giặc. Cậu đi đến đâu, giặc chết như ngả rạ. Bỗng roi sắt gãy, tráng sĩ liền nhổ bụi tre cạnh đường quật túi bụi vào giặc. Giặc tan vỡ, đám tàn quân giẫm đạp lên nhau mà trốn thoát.
Sau đó, tráng sĩ không còn quay về làng nữa, mà một mình cưỡi ngựa lên đỉnh núi, cởi bỏ áo giáp rồi bay về trời. Để tưởng nhớ công ơn, vua cho lập đền thờ ở quê, còn phong làm Phù Đổng Thiên Vương. Những bụi tre đằng ngà ở huyện Gia Bình vì ngựa phun lửa bị cháy mới ngả màu vàng óng, còn những vết chân ngựa nay thành những ao hồ liên tiếp. Người ta còn bảo khi ngựa thét ra lửa đã thiêu cháy một làng, về sau gọi là làng Cháy.
`@Harry`
`@D.nguyenanhthu315`
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin