

Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Tôi là nhân vật người em trong truyện cây khế, vì bản tính thật thà, chất phác, khiêm tốn và được quạ thần giúp đỡ, hỗ trợ nên tôi đã trở nên giàu có. Tuy vậy, anh trai tôi lại không như vậy, vì tính tham lam của anh nên giờ đây tôi chỉ biết trách anh rằng sao lại tham lam đến thế, dẫn đến kết cục bi thương.
Sau đây tôi sẽ kể lại đầu đuôi câu chuyện như sau. Bố mẹ mất sớm, nhà chỉ còn hai anh em chúng tôi, cả hai đều chăm chỉ làm lụng vất vả kiếm ăn. Nhưng đến lúc anh tôi lấy vợ, hai anh em tôi đã dần xa cách, không còn thân thiết như xưa. Đến một ngày nọ, anh tôi có ý nghĩ phân chia tài sản của bố mẹ. Anh cho tôi một cây khế và một túp lều tranh để sinh sống, tôi cũng không đòi hỏi gì nhiều mà vui vẻ đồng ý, chỉ mong anh sống hạnh phúc . Tôi đã cưới được một người vợ đảm đang, dịu hiền, hằng ngày công việc của hai vợ chồng là chăm sóc cây khế vì đó là nguồn thu nhập duy nhất mà chúng tôi có. Cho đến một hôm, một sự việc đã làm cho cuộc đời tôi thay đổi, đó là có một chú quạ sà vào và ăn những trái khế của tôi, ăn suốt cả một tháng, tôi đâm ra lo sợ vẩn vơ rồi giọng điệu khẩn thiết nói với chim rằng:
- Chim ơi, cây khế này là tất cả gia sản của vợ chồng tôi, chim cứ ăn hết quả này đến quả nọ thì làm sao chúng tôi buôn bán mà sinh sống được đây?
Nghe tôi hỏi, chim lạ bỗng dưng cất tiếng trả lời tôi:
- Ăn một quả khế trả 1 cục vàng, may túi ba gang mang đi mà đựng.
Nghe được lời chim dặn dò, tôi và vợ đâm ra sinh nghi, tuy vậy chúng tôi vẫn đặt niềm tin vào chim thần . Vào ngày hôm sau , đúng như đã hẹn, chim đậu trước nhà để chở tôi ra đảo vàng để lấy. Khi đến đảo có biết bao nhiêu là đồ quý giá như kim cương, đá quý, vàng, bạc... nhưng tôi phải giữ lời hứa với chim và chỉ lấy đủ dùng. Mà cũng vì điều đó nên vợ chồng tôi bắt đầu trở nên giàu có.
Sau khi hiểu hết ngọn ngành câu chuyện, người anh tôi lân la về việc đổi hết tài sản, gia tài của họ để đổi lấy túp lều tranh và cây khế, tôi cũng không suy nghĩ gì nhiều, chỉ nghĩ rằng có thể giúp anh là một việc tốt mà gật đầu đồng ý. Hằng ngày, họ vẫn chăm sóc cây khế và quan sát cây, đến một ngày nọ, có thứ âm thanh như gió mạnh thổi ào ạt, cây khế cũng rung chuyển theo, sự việc quen thuộc diễn ra: chim thần đậu ăn khế và ra điều kiện. Anh tôi liền ra hiệu gọi chim, chim sà đến và chở anh đến chỗ đảo châu báu, nhưng ngặt nỗi cái anh tôi lại suy nghĩ rằng ''' bao đựng vàng nếu theo lời em tôi thì quá ít, mà tôi thì lại ham muốn vàng bạc nhiều vô kể, nên đã nhờ vợ may một cái túi thật to, rộng gấp 3 lần cái của em tôi'' . Thế nên khi chim chở anh đến hòn đảo thần, anh tôi lấy thật nhiều, khi đó vàng bạc châu báu đã chất đống, anh nặng nhọc leo lên lưng chim. Trên đường quay về, họ gặp 1 luồng gió mạnh thổi qua, chim đã bảo anh hãy bỏ bớt những châu báu xuống biển, nhưng anh có tính tham lam vô cùng nên đã không nghe lời chim. Dường như đã quá sức chịu đựng của chim thần, nó chao đảo và đâm thẳng xuống biển khơi mênh mông. Anh bị sóng chảy xiết cuốn trôi, biết bao là vàng bạc đều chìm xuống đáy đại dương vô tận, còn chim thần chỉ bị ướt một chút, nó vỗ cánh mấy lần rồi bay vút đi, bỏ lại anh bơ vơ, vùng vẫy giữa biển trời bao la.
Sau khi được nghe chim thần thuật lại mọi chuyện, tôi vô cùng ăn năn, ân hận lắm. Bởi nếu không kể về chim thần thì có lẽ đã cứu được anh một mạng người . Tuy vậy, đây cũng là bài học vì đã tham lam, ham muốn giàu sang, phú quý, thế nên tôi nghĩ rằng anh đã ân hận lắm nhưng đã không còn cách nào để tôi sửa chữa lỗi lầm được nữa.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bài làm :
Sau khi bố mẹ mất sớm, tôi và anh trai sống nương tựa vào nhau. Chúng tôi vô cùng thân thiết nhưng sau khi chia tài sản, anh ấy lấy hết của cải mà chỉ để cho tôi một cây khế trên một miếng đất khô cằn và một túp lều nhỏ tan nát gần đó. Tôi có hơi buồn, nhưng tôi không trách anh được. Sau khi bị đuổi ra khỏi nhà, tôi và vợ chăm chỉ làm việc kiếm sống qua ngày. Năm đó, cây khế sai trĩu quả. Bỗng một hôm, có một con chim lớn tới từ phương nào ăn rất nhiều khế trên cây. Tôi và vợ định kiếm ít tiền từ việc bán khế mà sự việc lại ra như thế này, tôi sốt ruột, buồn bã vô cùng. Tôi than thở với chim về rằng tôi nghèo lắm, chỉ có mỗi cây khế đấy và túp lều rách đây là tất cả tài sản của tôi rồi. Thế rồi chim đáp lại :" Ăn một quả khế trả một cục vàng. May túi ba gang, mang đi mà đựng". Tôi bất ngờ khi chim biết nói và còn biết đáp lại tôi. Qua ngày hôm sau, tôi được vợ may cho một chiếc túi đúng ba gang rồi cưỡi chim đi lấy vàng ngoài đảo. Khi nghe tin tôi bỗng giàu lên, anh trai tôi sang nhà hỏi chuyện. Biết được hết sự tình, anh và chị dâu khăng khăng phải đổi nhà cửa lấy cây khế cho bằng được. Vì tính hiền lành, tôi cũng thật thà nghe theo. Tuy nhiên, khi anh trai cũng bắt chước tôi than thở về hoàn cảnh rồi được chim thần chở đi lấy vàng thì anh lại may tận cái túi mười hai gang và mặc quần áo cũng rất nhiều túi. Hậu quả là anh đã bị chú chim thả xuống biển khơi vì số vàng anh lấy quá nhiều, quá nặng nên chim không thể mang nổi.
Nghe được tin dữ, tôi thất vọng và buồn lắm, tôi muốn khóc vì tôi thương anh . Nhưng tôi cũng hiểu rằng đó là kết cục mà anh phải hứng chịu vì tính tham lam, ích kỉ.
`color{red}{Cutexinhdep}`
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
![]()
Bảng tin
570
1211
766
dài qs k được xth cũng chịu lun