

Viết bài văn phân tích bài thơ "Bữa cơm thường ở trong bản nhỏ"
Chim ri mách lúa vàng chín rộ
Tu hú kêu vải đỏ trùm cây
Tháng năm mười chín rồi đây
Ngày sinh nhật Bác nắng đầy tiếng chim...
Quê em nhỏ bốn bên khe suối
Người vắng qua, chim tới chim lui
Khi vui ngắm núi làm vui
Khi buồn nhặt trái sim rơi đỡ buồn
Trái mơ non quả tròn quả méo
Đời em như cỏ héo tứ mùa
Con vua thì họ làm vua
Mình con nhà khó làm mưa ngoài ngàn
Đầu mùa bới củ thay cơm
Cuối mùa nấu đọt măng nguồn thay khoai...
Từ có Bác cuộc đời chợt sáng
Bát cơm no tháng tám ngày ba
Cơm thơm ăn với cá kho
Công đức Bác Hồ, bản nhớ nghìn năm
Bác thương dân chăm ăn chăm mặc
Em đi chợ đồng bằng bán hạt sa nhân
Tháng giêng thêu áo may quần
Tháng hai trẩy hội mùa xuân hãy còn
Lớp bình dân cuối thôn em học
Người thêm khôn, đất mọc thêm hoa
Chim khôn chim múa chim ca
Bản em có Bác như nhà có trăng
Muối lên rừng tay bưng tay đặt
Bộ đội Bác lên rừng công tác, em thương
Khi xưa lên núi không đường
Giờ anh lên núi bản mường đợi anh
Ra vườn xanh hái nhành vải đỏ
Xuống ruộng vàng gặt bó luá hương
Ngày vui nấu bữa cơm thường
Thết anh cán bộ lên mường giúp dân
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Bài làm
Bài thơ "Bữa cơm thường ở trong bản nhỏ" là một tác phẩm giàu ý nghĩa, đưa ta đến với cuộc sống giản dị, mộc mạc của đồng bào miền núi đồng thời thấm đượm lòng biết ơn sâu sắc đối với Bác Hồ - vị lãnh tụ đã mang ánh sáng của hy vọng đến những vùng đất khó khăn nhất. Phân tích bài thơ giúp ta cảm nhận rõ hơn vẻ đẹp của thiên nhiên, cuộc sống con người và tình cảm chân thành mà người dân dành cho Bác.
Bài thơ mở đầu bằng những hình ảnh thiên nhiên tươi đẹp và gần gũi. Chim ri báo hiệu mùa lúa chín vàng, tu hú gọi hè với trái vải đỏ thắm trên cây. Đó là những tín hiệu quen thuộc của thiên nhiên, đánh dấu sự thay đổi của thời gian và nhịp sống nơi bản nhỏ. Cuộc sống của đồng bào miền núi hiện lên giản đơn, vất vả nhưng đậm chất thơ: "Đầu mùa bới củ thay cơm, cuối mùa nấu đọt măng nguồn thay khoai." Dẫu khó khăn nhưng người dân vẫn gắn bó với quê hương, tìm niềm vui trong những điều nhỏ bé như ngắm núi, nhặt trái sim.
Từ khi có Bác Hồ, cuộc sống dường như thay đổi hẳn, trở nên "sáng" hơn. Tác giả miêu tả hình ảnh "bát cơm no" và "cơm thơm ăn với cá kho" như biểu tượng cho sự no đủ, an lành mà công lao của Bác Hồ mang lại. Đặc biệt, hình ảnh "Bác như nhà có trăng" là một biểu tượng đầy ý nghĩa, diễn tả vai trò soi sáng, dẫn dắt và mang lại niềm vui cho mọi nhà, mọi bản làng.
Người dân không chỉ biết ơn mà còn thể hiện sự kính trọng sâu sắc đối với Bác Hồ. Tình cảm ấy lan tỏa trong từng câu thơ, từ việc học tập, trồng trọt, làm ăn, đến sự gắn bó với bộ đội Bác Hồ. "Bản em có Bác như nhà có trăng" – câu thơ này không chỉ là lời ca ngợi mà còn là lời nhắc nhở về trách nhiệm xây dựng quê hương tươi đẹp hơn.
Kết thúc bài thơ là hình ảnh "bữa cơm thường" – một bữa cơm đơn giản nhưng đầy đủ ý nghĩa, biểu trưng cho niềm vui và sự sẻ chia. Đây là niềm tin vào một tương lai tươi sáng, khi những khó khăn được vượt qua nhờ sự đoàn kết, yêu thương và lòng biết ơn.
"Bữa cơm thường ở trong bản nhỏ" là một bức tranh tuyệt đẹp về cuộc sống miền núi, sự kính yêu đối với Bác Hồ, và niềm lạc quan về tương lai. Bài thơ không chỉ là lời kể mà còn là tiếng lòng, khơi gợi trong mỗi chúng ta tình yêu quê hương và lòng biết ơn đối với những người đã cống hiến vì dân tộc.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?

Bảng tin