

NGÀY XƯA CÓ MẸ
Khi con biết đòi ăn
Mẹ là người mớm cho con muỗng cháo
Khi con biết đòi ngủ bằng tiết tấu
Mẹ là người thức hát ru con
Bầu trời trong mắt con ngày một xanh hơn
Là khi tóc mẹ ngày thêm sợi bạc
Mẹ đã thành hiển nhiên như Trời - Đất
Như cuộc đời không thể thiếu trong con
Nếu có đi vòng quả đất tròn
Người mong con mỏi mòn chắc không ai ngoài mẹ
Cái vòng tay mở ra từ tấm bé
Cứ rộng dần theo con trẻ lớn lên
Mẹ!
Có nghĩa là duy nhất
Một bầu trời
Một mặt đất
Một vầng trăng
Mẹ không sống đủ trăm năm
Nhưng đã cho con dư dả nụ cười và tiếng hát
(thanh nguyên, Ngày xưa có mẹ, trích tập thơ có khi nào nhớ ? )
Viết đoạn văn khoảng 200 chữ phân tích 8 dòng thơ cuối của văn bản " ngày xưa có mẹ " được trích trong phần đọc hiểu
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Tám câu thơ cuối cùng của bài thơ "Ngày xưa có mẹ" là những vần thơ lắng đọng, hàm súc, đi sâu vào bản chất thiêng liêng của tình mẫu tử. Tác giả đã sử dụng những hình ảnh nghệ thuật độc đáo và những từ ngữ giản dị, chân thành để khắc họa sâu sắc tình yêu thương vô bờ bến của người mẹ dành cho con. Câu thơ "Mẹ là duy nhất" khẳng định một chân lý giản đơn mà sâu sắc: tình mẹ là duy nhất, không gì có thể thay thế. Mẹ là người phụ nữ đặc biệt, là cả bầu trời, mặt đất, vầng trăng trong cuộc đời mỗi con người. Hình ảnh so sánh độc đáo này đã giúp thể hiện sự cao cả và thiêng liêng hơn bao giờ hết. Mẹ không sống đủ trăm năm, nhưng đã cho con dư dả nụ cười và tiếng hát: Mẹ không cầu mong sống lâu, chỉ mong con cái được sống hạnh phúc, vui vẻ. Hình ảnh "dư dả nụ cười và tiếng hát" cho thấy tình yêu thương của mẹ dành cho con là vô bờ bến, mẹ sẵn sàng cho đi tất cả để con được vui. Qua những vần thơ giản dị mà sâu sắc, tác giả đã chạm đến trái tim của biết bao người đọc. Tình mẫu tử là một chủ đề muôn thuở, nhưng qua ngòi bút của tác giả, nó lại trở nên tươi mới và đầy ý nghĩa hơn.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin