Đọc bài thơ “Áo” và trả lời câu hỏi:
Tặng mẹ
Nhà đông anh em, áo thường xuống gầu Mẹ còn chắt chiu từng mụn và vai Đâu những tối mẹ ngồi khâu lại áo Khi bên thềm xào xạc gió heo may
Những tấm áo xưa con nhớ lắm Mũi chỉ đường kim tay mẹ dịu dàng. Tuổi thơ đâu những trưa hè xanh thầm Tuổi thơ nằm trong áo nhỏ yêu thương
Ngày tháng thoi đưa, con đã cao hơn mẹ Chẳng hồn nhiên khi lòng con biết nghĩ Áo dài hơn, tuổi mẹ cũng nhiều hơn Dẫu và vai, màu bạc, chỉ sờn Nhưng trong áo ấm đường khâu mẹ và Yêu mẹ nhiều nên áo cũ con thương
Con lớn thêm áo cũng lớn thêm Mỗi bận mùa đông đi, trời bớt lạnh Mưa xuân rơi, hoa cải vàng sắc năng Mẹ dành tiền may áo mới cho con
"Giỏ và tình yêu thổi trên đất nước tôi", Lưu Quang Vũ, NXB Hội nhà văn, năm 2018, trang 11-12)
Con chỉ biết vui mỗi độ trăng tròn Mỗi Tết đến nghe áo hoa sột soạt Chưa biết mẹ thêm nếp nhăn đuôi mắt Bởi lo lắng nhiều vất và sớm hôm
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Trả lời:
Câu 3:
Trong khổ thơ cuối của bài thơ "Áo," biện pháp tu từ so sánh được sử dụng để làm nổi bật sự đối lập giữa sự vui tươi của con và sự lo lắng, vất vả của mẹ:
+ “Con chỉ biết vui mỗi độ trăng tròn / Mỗi Tết đến nghe áo hoa sột soạt”: Hình ảnh này so sánh niềm vui đơn thuần và sự vui vẻ của con trong các dịp lễ Tết với sự chăm sóc tỉ mỉ của mẹ. Sự so sánh này làm nổi bật sự vô tư, hồn nhiên của con trong khi mẹ âm thầm làm việc chăm sóc cho con.
+ “Chưa biết mẹ thêm nếp nhăn đuôi mắt / Bởi lo lắng nhiều vất và sớm hôm”: So sánh này đối lập niềm vui của con với sự lo lắng, vất vả của mẹ. Hình ảnh nếp nhăn trên đuôi mắt mẹ được so sánh với nỗi vất vả và lo lắng không ngừng của mẹ, làm nổi bật sự hi sinh thầm lặng của mẹ.
Tác dụng:
+ Tạo hình ảnh sinh động: Âm thanh "sột soạt" của áo hoa khi Tết đến gợi lên một không khí ấm áp, tưng bừng của ngày Tết, đối lập với hình ảnh "nếp nhăn đuôi mắt" của mẹ.
+ Khắc họa sự hồn nhiên của con: Qua hình ảnh này, tác giả thể hiện sự hồn nhiên, vô tư của đứa con, chỉ chú ý đến những điều vui vẻ, đẹp đẽ xung quanh mình mà chưa nhận ra những nỗi lo toan, vất vả của mẹ.
+ Gợi mở chiều sâu cảm xúc: Câu thơ gợi ra nhiều suy ngẫm về tình mẫu tử, về sự lớn lên của con cái và sự hy sinh của cha mẹ.
Câu 4:
Khổ thơ cuối của bài thơ "Áo" thể hiện những cảm xúc sâu lắng và chân thành của nhân vật trữ tình đối với mẹ. Nhân vật trữ tình cảm thấy hối hận và tiếc nuối khi nhận ra rằng mình đã không hiểu hết những hy sinh và vất vả của mẹ trong suốt thời gian qua. Cảm giác này được thể hiện qua sự đối lập giữa niềm vui của con và sự lo lắng, mệt mỏi của mẹ. Tình cảm yêu thương và lòng biết ơn của nhân vật đối với mẹ được thể hiện qua việc nhận thức sâu sắc hơn về sự hy sinh và vất vả của mẹ. Sự cảm động trước những nếp nhăn và lo lắng của mẹ cho thấy lòng tri ân và sự cảm phục của nhân vật trữ tình. Mặc dù thời gian đã trôi qua và áo cũ đã trở nên sờn bạc, nhưng tình cảm của nhân vật đối với mẹ và những chiếc áo vẫn không thay đổi. Nhân vật cảm thấy yêu thương những tấm áo cũ không chỉ vì chúng đã từng gắn bó với tuổi thơ mà còn vì chúng là biểu tượng của tình yêu và sự chăm sóc của mẹ. Qua đó, tác giả đã thể hiện tình cảm yêu thương sâu sắc của người con đối với mẹ mình, đồng thời gợi lên những suy ngẫm về tình mẫu tử, về giá trị của gia đình.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin