Có những ngày mà tự nhiên không hiểu tại sao, ta thấy khó chịu, và hay gắt gỏng, không muốn làm việc gì. Tôi đang ở vào một ngày như thế mà chiều trời hôm ấy lại ảm đạm và rét mướt càng khiến cho cảm giác đó rõ rệt hơn.
Tôi đi vài bước trên con đường phố vắng người. Một cái xe tay dằng xa đi lại, anh phu xe co ro vì rét, hai tay giấu dưới manh áo tơi tàn. Theo lệ như mọi khi, tôi mặc cả:
- Xe đi không? Bốn xu về gần nhà bò Yên Phụ.
- Thầy cho sáu xu.
- Không, bốn xu là đúng giá rồi. [...]
Tôi lại càng ghét và quay lại gắt:
- Có đi hay không thì thôi! Đừng có theo sau người ta mà lải nhải.
Thấy tôi gắt, người phu xe đứng lại, không dám theo nữa. Nhưng để tôi đi một quãng xa, anh ta ới gọi:
- Lại đây đi mà.
Rồi anh ta hạ càng xe xuống, cứ đứng yên chỗ ấy đợi chứ không kéo lại phía tôi. Cái cử chỉ ấy làm tôi sinh ghét thêm, đã toan không đi, nhưng lúc ấy không có cái xe nào khác. Tôi giận dữ bước mạnh lên xe, vừa mắng:
- Anh thật là lắm chuyện, không đi ngay lại còn vẽ.
Anh xe cãi lại:
- Từ đây về đấy thầy cho được bốn đồng xu thật rẻ quá!
- Thì ai bảo anh đi? Không có tôi đã gọi xe khác.
Người phu xe khẽ thở dài, yên lặng nhấc xe lên. Lúc bấy giờ tôi mới ngả mình ra phía sau, nhưng thấy cái đệm cứng như gỗ đập vào lưng, tôi cúi xuống bên nhìn cái tay xe.... Sự tồi tàn của cái xe làm tôi càng ghét anh xe nữa.
- Xe khổ thế này mà anh lại còn đòi cao giá.
- Xe thế mà thầy chê thì còn thế nào nữa!
Sau cùng, giận quá, tôi dẫm mạnh chân xuống sàn xe, gắt:
- Thôi, câm họng đi, đừng lải nhải nữa.
Sự giận dữ làm cho tôi quên rằng anh xe cũng chỉ có trả lời những câu mắng của tôi mà thôi, và chính tại tôi gắt với anh ta nhiều quá. Nhưng lúc bấy giờ tôi chỉ thấy tức người xe ấy đến cực điểm, vì hắn dám cãi lại tôi mà không sợ.
Xe đi khỏi nhà máy nước thì gặp một người đội xếp tây đi xe đạp lại, theo sau một người đội xếp ta. Tôi nhận thấy anh xe kéo tôi có ý luống cuống và sợ hãi. Có lẽ vì thế mà người cảnh sát để ý, đi giáp vào cái xe kéo để xem dấu hiệu.
- Ê! Đứng lại!
Người kéo xe dừng chân... Anh ta quay lại tôi hớt hải van xin:
- Lạy thầy... thầy nói giúp con... thầy làm ơn...
Dưới ánh đèn tôi thấy mặt anh xe tái mét. Những vết rạn in sâu xuống trên mặt già nua hốc hác, chân tay người khốn nạn ấy run bật lên và tôi thấy cái rung động chuyển cả vào chiếc thân xe. Người cảnh sát tây đến, nói bằng tiếng ta hơi sõi:
- Mày chết nhé! Mày sẽ bị phạt!
Người phu xe ấp úng nói thì ông ta khoát tay bảo im, rồi quay lại tôi hỏi, lần này bằng tiếng Pháp.
- Người này kéo ông từ trong phố ra hay ông đi khứ hồi?
Tôi liếc mắt nhìn anh kéo xe. Tôi thấy hai mắt anh ta long lanh nhìn tôi, như khẩn cầu van xin yên lặng. Tôi biết lời nói của tôi sẽ làm anh ta bị bắt hay không. Tôi được biết rằng nếu người khách nói là đi khứ hồi từ ngoại ô, thì người xe không việc gì. Nhưng lúc ấy, lời van xin của anh xe kia không làm cho tôi động lòng, mà lại làm cho tôi ghét anh thêm. Tôi trả lời người đội xếp:
- Tôi đi từ phố hàng Bún.
- Vậy phiền ông xuống xe.
Rồi anh ta nhìn anh phu xe, cười một cách tinh quái:
- Allez! Đi về bót!
Khi anh phu xe run sợ và hai người cảnh sát đã khuất đầu phố, tôi mới quay đi thong thả trên bờ hè. Cơn giận của tôi đã hết rồi. Sự hối hận dần thấm thía vào lòng tôi, tôi thấy một cái chán nản bực tức rung động trong người.
Câu 1: Xác định lời người kể chuyện và lời của nhân vật trong phần in đậm của văn bản
Phần in đậm là: Tôi đi vài bước trên con đường phố vắng người. Một cái xe tay dằng xa đi lại, anh phu xe co ro vì rét, hai tay giấu dưới manh áo tơi tàn. Theo lệ như mọi khi, tôi mặc cả:
- Xe đi không? Bốn xu về gần nhà bò Yên Phụ.
Câu 2: Đoạn trích được kể theo ngôi thứ mấy ? Theo em việc lựa chọn ngôi kể ấy có tác dụng gì đối với việc thể hiện nội dung của đoạn trích
Câu 3: Cát về mục đích nói "-Thôi ,câm họng đi, đừng lải nhải nữa " của nhân vật thuộc kiểu câu gì ? Qua lời nói ấy, em có nhận xét gì về tính cách của nhân vật?
Câu4: Hãy rút ra những thông điệp từ đoạn trích bằng cách gạch đầu dòng
Câu 5: Phần sau truyện nhân vật tôi đã tìm đến nhà anh phu xe , biết được gia cảnh nghèo khổ của anh cũng như việc anh bị giữ xe ,bị phạt, bị đánh đập.. Nhân vật tôi càng cảm thấy hối hận về cách cư xử của mình . Câu chuyện khiến em suy nghĩ như thế nào về hậu quả của sự giận dữ?
Làm chi tiết giúp mình với ạ , mình vote 5sao
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Câu 1.
- Lời người kể chuyện: Tôi đi vài bước trên con đường phố vắng người. Một cái xe tay dằng xa đi lại, anh phu xe co ro vì rét, hai tay giấu dưới manh áo tơi tàn. Theo lệ như mọi khi, tôi mặc cả
- Lời nhân vật: Xe đi không? Bốn xu về gần nhà bò Yên Phụ.
Câu 2.
- Đoạn trích được kể theo ngôi thứ nhất
- Theo em việc lựa chọn ngôi kể ấy có tác dụng đối với việc thể hiện nội dung của đoạn trích: giúp câu chuyện được kể trở nên chân thực; có thể đi sâu khai thác thế giới nội tâm nhân vật người kể chuyện
Câu 3.
- Xét về mục đích nói, câu "-Thôi ,câm họng đi, đừng lải nhải nữa " của nhân vật thuộc kiểu câu: câu cầu khiến.
- Nhận xét của em về tính cách của nhân vật qua lời nói ấy: nhân vật "tôi" là người có tính cách nóng nảy, không biết kiểm soát cơn giận của mình nên đã thốt ra những lời làm tổn thương người khác
Câu 4.
- Những thông điệp từ đoạn trích em rút ra:
+ Cần kiểm soát được cơn giận, tính nóng nảy. Bởi, nếu mất bình tĩnh trong những lúc như thế, ta sẽ dễ gây ra những quyết định không sáng suốt, gây ảnh hưởng đến bản thân cũng như người khác
+ Biết cảm thông, thương xót với những người có số phận nghèo khổ, bất hạnh.
+ Dám chịu trách nhiệm, đối mặt với hậu quả do mình gây ra
Câu 5.
Câu chuyện khiến em có suy nghĩ sâu sắc về hậu quả của sự giận dữ. Trong truyện, chỉ vì cơn giận dữ mà nhân vật "tôi" đã khiến anh phu xe phải bỏ trốn, đứa con của anh bị chết vì không có tiền mua thuốc do bố mất việc. Sau khi tìm đến đến nhà anh phu xe , biết được gia cảnh nghèo khổ của anh cũng như việc anh bị giữ xe ,bị phạt, bị đánh đập... Nhân vật "tôi" mới cảm thấy hối hận về cách cư xử của mình. Nhưng giờ mới biết thì đã muộn, bởi cách cư xử của anh đã gián tiếp khiến đứa bé mất mạng. Qua câu chuyện, người đọc phần nào thấy được tác hại do sự giận dữ gây ra. Sự giận dữ là một trạng thái cảm xúc tiêu cực, được tạo nên khi con người cảm thấy bực bội, tổn thương vì điều gì đó. Trong cuộc sống, sự tức giận sẽ khiến con người trở nên mất bình tĩnh, không thể kiểm soát được suy nghĩ, hành vi, lời nói. Từ đó dễ dẫn tới gây ra những việc làm, đưa ra những quyết định không sáng suốt, thấu đáo. Hậu quả là gây ảnh hưởng tới bản thân, nghiêm trọng hơn là còn ảnh hưởng tiêu cực đến người khác. Sự giận dữ sẽ biến những việc có thể xử lí êm đẹp, nhẹ nhàng trở nên phức tạp hơn. Ngoài ra, giận dữ cũng sẽ khiến ta tự tay hủy hoại, làm rạn nứt những mối quan hệ tốt đẹp. Sự giận dữ gây ra rất nhiều tác hại. Cũng như vui, buồn, hạnh phúc, sung sướng..., giận dữ thực chất là một trạng thái cảm xúc mà tất cả mọi người đều có. Điều quan trọng là ta phải biết cách kiểm soát nó. Khi kiểm soát được cảm xúc tiêu cực ấy, bản thân mới có thể đưa ra những quyết định sáng suốt, những cách ứng xử phù hợp trong công việc cũng như các mối quan hệ.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin
0
305
0
Mình cảm ơn bạ rất nhiều ạ