

Viết đoạn văn ghi lại cảm xúc về một bài thơ:
Về Quê Mẹ – Tác Giả: Bắng Lăng Tím
Em sẽ về quê mẹ
Được tắm mát dòng sông
Về cùng em anh nhé
Hương lúa thơm ngập đồng
Về quê mẹ yêu thương
Ngắm nhìn đàn cò trắng
Nắng chiều tím còn vương
Nghe câu hò sâu lắng
Em về với tuổi thơ
Cây gạo già đầu ngõ
Cánh diều chở ước mơ
Thuyền lá trên sông nhỏ
Mỗi lần về quê hương
Lòng dạt dào xao xuyến
Vòng tay mẹ yêu thương
Khi xa còn quyến luyến
Chân bước vội trên đê
Con sông quê đẹp quá
Con bướm vàng say mê
Vui đùa trên hoa lá
Về quê mẹ chiều nay
Hương đất nồng đến lạ
Ngắm nhìn cánh cò bay
Chợt thấy lòng vui quá.
Giải giúp mình với ạaaaa
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!

Đây là câu trả lời đã được xác thực
Câu trả lời được xác thực chứa thông tin chính xác và đáng tin cậy, được xác nhận hoặc trả lời bởi các chuyên gia, giáo viên hàng đầu của chúng tôi.
Đoạn văn ghi lại cảm xúc về bài thơ "Về quê mẹ - Bằng Lăng Tím"
Bài thơ "Về quê mẹ" của tác giả Bằng Lăng Tím đã khơi gợi trong lòng người những cảm xúc tươi đẹp, ấm áp về quê hương thân yêu. Bài thơ gieo vào ta hương vị ấm áp, bình dị từ những điều giản đơn nhất nơi quê nhà với "dòng sông, hương lúa, đàn cò trắng, cây gạo, cánh diều". Những hình ảnh thân quen đã đưa con người ta trở về một tuổi thơ êm đềm, hạnh phúc, đáng trân trọng. Tiếng hò sâu lắng, tiếng chim hót vang vọng trên trang thơ khiến lòng ta bỗng yên bình đến lạ thường, như tìm về một vùng kí ức thân thương từ lâu đã mai một theo năm tháng. Cảm xúc của người "em" trong thi phẩm cũng chính là cảm xúc của biết bao con người xa xứ. Ấy là nỗi nhớ quê hương da diết, là chút thèm thuồng vòng tay yêu thương của mẹ...Bài thơ như thắp lửa tình yêu với quê hương, như thôi thúc con người xa quê nhớ về. Ta thấy lòng mình lâng lâng, thấy lòng mình như nhẹ nhõm đến lạ thường khi nhớ về những khoảnh khắc đẹp đẽ ấy - quê hương.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Đáp án+Giải thích các bước giải:
$\Rightarrow$ Đoạn thơ Về Quê Mẹ của tác giả Bằng Lăng Tím mang đến cho em những cảm xúc sâu sắc và chân thành về quê hương và tình mẹ. Mỗi câu thơ như một nhịp cầu nối liền giữa hiện tại và quá khứ, giúp em trở về với những ký ức đẹp đẽ của tuổi thơ. Hình ảnh dòng sông êm đềm, hương lúa chín ngát thơm và những đàn cò trắng bay lượn tạo nên một khung cảnh nên thơ, bình dị nhưng đầy yêu thương. Cảm xúc dạt dào khi nhớ về vòng tay ấm áp của mẹ, nơi có tiếng hò ngân vang, như một lời mời gọi trở về. Rồi những chi tiết quen thuộc như cây gạo già, cánh diều chở ước mơ hay thuyền lá trên sông nhỏ càng làm tăng thêm nỗi nhớ quê hương trong lòng em. Quê mẹ không chỉ là nơi chốn, mà còn là một phần không thể thiếu trong tâm hồn mỗi người, là nguồn cảm hứng để ta phấn đấu và giữ gìn những giá trị tốt đẹp. Những hình ảnh tươi vui của con bướm vàng và những bông hoa lá làm dấy lên nỗi xao xuyến, chất chứa khao khát được trở về. Tất cả khiến em cảm thấy ấm áp và trân trọng hơn từng khoảnh khắc bên gia đình và quê hương.
꧁ thuytien9425 ꧂
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bài thơ “Về Quê Mẹ” của tác giả Bắng Lăng Tím như một bức tranh mộc mạc, đầy cảm xúc về vẻ đẹp bình dị và ấm áp của quê hương, nơi chan chứa tình yêu thương và những kỷ niệm tuổi thơ. Từng câu thơ nhẹ nhàng như lời tâm sự, dẫn dắt người đọc trở về với vùng quê thanh bình, nơi có dòng sông trong mát, cánh đồng lúa thơm ngát, và cả những hình ảnh quen thuộc gắn liền với tuổi thơ. Hình ảnh “dòng sông” hiện lên đầu tiên trong bài thơ không chỉ là biểu tượng của sự mát lành, hiền hòa mà còn gợi nhắc về nơi nuôi dưỡng bao thế hệ trưởng thành. Con sông ấy dường như lưu giữ những kỷ niệm tươi đẹp, là nơi trẻ con vui đùa trong những buổi trưa hè. Tiếp nối là hình ảnh “đàn cò trắng”, một biểu tượng đặc trưng của làng quê Việt Nam, tượng trưng cho sự thanh bình, giản dị. Những cánh cò bay lượn trên cánh đồng như những nét vẽ sinh động, tô điểm thêm cho bức tranh quê hương đầy chất thơ.Hình ảnh “cây gạo già đầu ngõ” gắn liền với tuổi thơ và kỷ niệm. Cây gạo là biểu tượng của thời gian, của sự trường tồn, đứng đó như chứng nhân cho những tháng ngày trẻ thơ nô đùa dưới tán cây. Hình ảnh này không chỉ gợi nhắc những ký ức đẹp mà còn thể hiện sự gắn bó, thân thuộc giữa con người và làng quê. Cánh diều chở ước mơ hay “thuyền lá trên sông nhỏ” mang đến cảm giác trong trẻo, vô tư của những ngày tháng hồn nhiên. Những trò chơi giản dị ấy giờ đây có thể đã trở thành ký ức, nhưng mỗi lần nhớ lại, lòng người lại trào dâng sự tiếc nuối xen lẫn niềm vui.Đặc biệt, hình ảnh “vòng tay mẹ yêu thương” xuất hiện trong bài thơ làm sáng bừng lên tình cảm gia đình ấm áp. Dẫu quê hương có bình dị, có đơn sơ đến đâu, nhưng nơi đó luôn có tình mẹ chan chứa, khiến con người ta khi đi xa luôn thấy nhớ nhung và quyến luyến. Cái ôm của mẹ không chỉ là sự chở che mà còn là nơi vỗ về tâm hồn, là nguồn sức mạnh giúp ta đối mặt với những khó khăn trong cuộc sống.Tác giả cũng khéo léo lồng ghép hình ảnh thiên nhiên như “con bướm vàng”, “hoa lá”, “cánh cò bay” để tạo nên một khung cảnh sống động. Những hình ảnh ấy không chỉ mang đến cảm giác yên bình, mà còn làm nổi bật vẻ đẹp giản dị của làng quê, nơi chứa đựng những giá trị truyền thống và nét đẹp văn hóa của dân tộc.Cuối bài thơ, cảm xúc được đẩy lên cao với câu “Hương đất nồng đến lạ” và “chợt thấy lòng vui quá”. Đây chính là niềm vui mộc mạc, sự hạnh phúc giản đơn khi được hòa mình vào thiên nhiên quê nhà. Hương đất nồng không chỉ là mùi hương của quê hương mà còn là sự gắn bó máu thịt với mảnh đất chôn nhau cắt rốn.Bài thơ không chỉ đơn thuần gợi nhớ về quê hương mà còn khơi dậy tình yêu, sự trân trọng với những điều bình dị, gần gũi trong cuộc sống. Đọc bài thơ, em cảm thấy lòng mình nhẹ nhàng hơn, như được trở về với miền ký ức tuổi thơ đầy ắp niềm vui và tình yêu thương. Quê hương, với những gì đơn sơ, giản dị nhất, vẫn luôn là nơi để trở về, nơi lưu giữ những giá trị đẹp đẽ và là nguồn sức mạnh tinh thần cho mỗi chúng ta.
Bảng tin