

Viết đoạn văn thể hiện tình cảm,cảm xúc của em về một câu chuyện dưới:
Lời khuyên của bố
Con yêu quý của bố
Học quả là khó khăn gian khổ. Bố muốn con đến trường với lòng hăng say và niềm phấn khởi. Con hãy nghĩ đến những người thợ, tối tối đến trường sau một ngày lao động vất vả. Cả đến những người lính vừa ở thao trường về là ngồi ngay vào bàn đọc đọc, viết viết. Con hãy nghĩ đến các em nhỏ bị câm hoặc điếc mà vẫn thích đi học ...
Con hãy tưởng tượng mà xem, nếu phong trào học tập ấy bị ngừng lại thì nhân loại sẽ chìm đắm trong cảnh ngu dốt, trong sự dã man.
Hãy can đảm lên, hỡi người chiến sĩ của đạo quân vĩ đại kia! Sách vở của con là vũ khí, lớp học của con là chiến trường! Hãy coi sự ngu dốt là thù địch. Bố tin rằng con luôn luôn cố gắng và sẽ không bao giờ là người lính hèn nhát trên mặt trận đầy gian khổ ấy.
(Theo A-mi-xi)
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Viết đoạn văn thể hiện tình cảm,cảm xúc của em về một câu chuyện dưới:
Câu chuyện dưới đã gợi lên trong lòng em những suy nghĩ, suy tư, tình cảm, cảm xúc sâu đậm. Có thể nói rằng lời dạy của người bố đến đứa con trong câu chuyện không chỉ răn dạy, khuyên răn con mà còn là bài học, truyền đạt, gửi gắm đến mỗi chúng ta trong cuộc sống. Bằng lời của nhân vật, nhà văn đã nói lên được lợi ích vô cùng to lớn của việc học, và em cảm thấy rằng bản thân phải chăm chỉ, siêng năng, yêu thích việc học tập, chứ không nên xem đó là nhiệm vụ cần phải thực hiện. Bởi khi được học, chúng ta đã có một cuộc sống tốt hơn nhiều mảnh đời cơ cực, bất hạnh, gian khó, gian nan ngoài kia, thế nên thông qua câu chuyện, em đã hiểu được ý nghĩa của việc học tập thực sự và đó còn là trách nhiệm cao cả của chính bản thân mỗi người.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?

`ttcolor{#88ffd7}{#KThw}`
------------- Bài làm: ------------
Câu chuyện ''Lời khuyên của bố'' được biểu diễn như một lá thư thực thụ của mỗi người cha dành cho con cái; đó đều là những lời khuyên chân thành phát ra sâu trong tâm hồn của Cha! Cha không ân cần, dịu dàng bên con như mẹ, không triết lý sâu sắc, điềm đạm như bà nhưng vẫn ngày ngày lam lũ, vật vã cống hiến, hy sinh thầm lặng; vẫn ở bên sẵn sàng giải đáp những thắc mắc cho đứa trẻ ngây ngô của cha. Câu chuyện đã để lại trong em biết bao nhiều cung bậc cảm xúc sâu lắng, dâng trào nỗi niềm xúc động da diết; khơi gợi biết bao nhiêu bức thông điệp, bài học quý giá! Em dường như thức tỉnh được chính mình, vừa thấy biết ơn về những gì người cha/người bố đã ban phát, đã cống hiến; vừa hối hận tột cùng khi bản thân đã có như hành động, lời lẽ không hay tới bố!
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin
381
1145
270
em làm câu này nha