5
6
Miền trung
Câu ví dặm nằm nghiêng
Trên nắng và dưới cát
Đến câu hát cũng hai lần sàng lại
Sao lọt tai rồi vẫn day dứt quanh năm
Miền trung
Bao giờ em về thăm
Mảnh đất nghèo mồng tơi không kịp rớt
Lúa con gái mà gầy còm úa đỏ
Chỉ gió bão là tốt tươi như cỏ
Không ai gieo mọc trắng mặt người
Miền trung
Eo đất này thắt đáy lưng ong
Cho tình người đọng mật
Em gắng về
Đừng để mẹ già mong…
Viết đoạn văn ghi lại cảm nhận của em về đoạn trích trên (dài 2 mặt giấy ạ)
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
106
52
Đoạn thơ "Miền Trung" gợi lên trong lòng người đọc những hình ảnh đầy cảm xúc và ấn tượng về mảnh đất đầy nắng gió và cát trắng, nhưng cũng chất chứa tình người và nỗi day dứt. Miền Trung hiện lên với bao gian khó, khắc nghiệt nhưng vẫn giữ vững được nét đẹp bình dị và tinh tế trong cuộc sống hàng ngày. Câu ví dặm - một biểu tượng văn hóa của vùng đất này - được tác giả khéo léo miêu tả "nằm nghiêng trên nắng và dưới cát", thể hiện sự gắn bó và hòa quyện giữa con người với thiên nhiên nơi đây.
Đoạn thơ khơi gợi trong ta nỗi nhớ về những câu hát, những lời ca ví dặm chân chất, mộc mạc nhưng đầy sức sống. Dù những câu hát ấy đã qua "hai lần sàng lại", nhưng vẫn lọt tai và để lại trong lòng người nghe sự day dứt không nguôi. Đây chính là nét đẹp độc đáo và tinh tế của văn hóa Miền Trung, nơi mà âm nhạc không chỉ là giải trí mà còn là cách để truyền tải những tâm tư, tình cảm sâu lắng của con người.
Miền Trung trong đoạn thơ còn được miêu tả là mảnh đất nghèo khó, nơi mà "mồng tơi không kịp rớt", "lúa con gái mà gầy còm úa đỏ". Hình ảnh này làm ta cảm nhận sâu sắc hơn về những khó khăn, vất vả mà người dân nơi đây phải chịu đựng. Tuy nhiên, giữa những gian khó ấy, tình người vẫn luôn đậm đà và đáng quý. Hình ảnh "chỉ gió bão là tốt tươi như cỏ, không ai gieo mọc trắng mặt người" thể hiện rõ sự khắc nghiệt của thiên nhiên, nhưng cũng là biểu tượng cho sức sống mãnh liệt, kiên cường của con người Miền Trung.
Đặc biệt, câu thơ "Miền Trung, eo đất này thắt đáy lưng ong, cho tình người đọng mật" đã tạo nên một hình ảnh tuyệt đẹp về Miền Trung. Eo đất thắt đáy lưng ong không chỉ là sự miêu tả về hình dáng địa lý, mà còn là ẩn dụ cho sự vững chãi, dẻo dai và sự đọng lại của những giá trị tình cảm cao đẹp trong lòng người dân. Đây là nơi mà tình người, dù phải trải qua bao gian khó, vẫn luôn ngọt ngào và đậm đà như mật ong.
Lời kết "Em gắng về, đừng để mẹ già mong" chính là lời nhắc nhở nhẹ nhàng nhưng sâu sắc về tình cảm gia đình, tình yêu quê hương. Nó như một lời kêu gọi, một sự tha thiết mong mỏi những người con xa quê hãy trở về để thăm lại mảnh đất nơi mình sinh ra, nơi có mẹ già đang ngày đêm mong ngóng. Đây không chỉ là tình cảm cá nhân mà còn là tình cảm cộng đồng, là sự gắn kết giữa các thế hệ, giữa quá khứ và hiện tại.
Tóm lại, đoạn thơ "Miền Trung" của tác giả không chỉ là một bài thơ miêu tả cảnh sắc và con người, mà còn là một bản tình ca sâu lắng, thể hiện tình yêu quê hương, đất nước và tình cảm gia đình sâu sắc. Qua những hình ảnh chân thực và đầy cảm xúc, tác giả đã khắc họa thành công vẻ đẹp mộc mạc nhưng đầy sức sống của Miền Trung, nơi mà dù gian khó vẫn luôn tỏa sáng bởi tình người ấm áp và chân thành.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin