

Đề bài: Phân tích đoạn trích "Làm bạn với bầu trời" của Nguyễn Nhật Ánh
Yêu cầu: Chỉ cần viết đôi nét về chủ đề của truyện và một số nét đặc sắc nghệ thuật trong truyện, không cần viết thành bài văn hoàn chỉnh, mình chỉ cần tham khảo một số ý thôi :)
Đoạn trích:
"Tèo năm nay tám tuổi, nhỏ hơn tôi và Nghị hai tuổi. Đó là một thằng nhóc mặt mày sáng sủa, không có vẻ gì là đứa trẻ nhà quê dù từ bé tới giờ nó chỉ sống ở nông thôn.
Khi tôi theo thằng Nghị về nhà nó, Tèo vẫn nằm trên giường. Nó mặc chiếc áo ngắn tay màu đỏ đã ngả màu gạch cua và một chiếc quần cộc màu xám dài tới gối. Tèo kê đầu trên hai chiếc gối xếp chồng lên nhau, ánh mắt đang lơ đãng nhìn qua cửa sổ.
Nghị giới thiệu:
-Anh Lam là bạn tao. Ảnh tới thăm mày đó, Tèo.
Thằng Tèo nằm yên tại chỗ gật đầu chào tôi. Trông mặt thì nó có vẻ vui mừng khi có người đến thăm nhưng nó không thèm ngồi dậy khiến tôi bực mình:
-Mày có biết lịch sự là gì không hả Tèo?
-Em tao không ngồi lên được. - Nghị vội vàng giải thích.
Hóa ra cách đây bốn tháng, Tèo bị ngã từ trên cầu xuống suối. Cầu thôn quê lát bằng những mảnh ván gập ghềnh, trẻ con bước không khéo ngã như chơi. Lúc Tèo trượt chân, con suối đang vào mùa khô, lòng suối cạn lởm chởm những đá. Tèo đập người vào đá, bất tỉnh nhân sự.
Khi người làng vớt nó lên chở tới trạm xá, mắt nó nhắm nghiền, ngực thoi thóp thở, ai cũng tưởng nó chết.
Thế nhưng Tèo vượt qua được, y như có phép màu. Tất nhiên nếu đầu nó chẳng may va phải đá, chẳng phép màu nào cứu nó nổi. Tèo không chết, nhưng cột sống bị tổn thương nặng. Từ hôm đó, nó nằm một chỗ.
Đó là Nghị kể tôi nghe. Còn lúc tôi ngắm thằng Tèo và tự hỏi tại sao một thằng bé trông đáng yêu như thế lại gặp số phận thế này. Tèo không hề hé môi về tai nạn của mình.
Giá như thằng Tèo muốn kể, nó cũng không có cơ hội. Vừa giới thiệu tôi với thằng Tèo xong, Nghị đã bô bô giành nói:
-À, tao nhớ ra rồi nghe Tèo.
-Nhớ chuyện gì vậy anh?
-Chuyện tao xem phim lần đầu đó. Lúc đó tao mới ba tuổi. Đó là một bộ phim chiếu cảnh thợ lặn.
-Thợ lặn hả anh?
-Ờ, thợ lặn. Người ta bỏ thợ lặn vào trong một chiếc lồng rồi thả xuống biển.
-Người ta thả xuống biển để làm gì?
Nghị khụt khịt mũi, vừa nói nó vừa liếc tôi:
-Lâu quá rồi tao cũng chẳng nhớ. Chỉ nhớ lát sau người ta kéo người thợ lặn lên. Kéo lên xong, người ta lại thả xuống. Thả xuống xong, người ta lại kéo lên.
-Em biết rồi. -Tèo mỉm cười. -Người ta chơi trò chơi đó anh.
-Trò chơi á?
-Ờ, hồi trước em cũng hay chơi trò đó. Em buộc một chiếc giày cũ vào sợi dây rồi thả xuống ao rồi kéo lên sau đó lại thả xuống...
-Đầu mày bị sao vậy hả Tèo? Mồi câu là chiếc giày, cá nào mà ăn?
-Cá không ăn nhưng nó chui vào chiếc giày để đi ngủ. Nó sẽ tưởng chiếc giày là nhà của nó.
Nghị thở hắt ra
-Mày điên quá rồi, Tèo
Tôi chen ngang:
-Rốt cuộc mày có câu được con cá nào không?
-Lần đó em không câu được cá nhưng câu được một con diều.
Trước ánh mắt dò hỏi của tôi và Nghị, thằng Tèo vui vẻ giải thích:
-Con diều giấy của anh Tí bị đứt dây đó anh.Cánh diều bay là là rồi đáp xuống chiếc giày của em… [..]
Cậu nhỏ luôn tươi tắn nụ cười trên môi, ước mơ luôn trong mắt, nồng hậu, dịu dàng, cậu truyền tình yêu và lòng tin vào cuộc sống, hồn nhiên coi thường mọi bất hạnh.Trên trời có mây đủ hình, có những cánh chim bay, thỉnh thoảng có những cánh bướm đủ màu lượn quanh cửa sổ. Những hạt mưa như có ai chấm lên người từng chấm lạnh. Như là ai đó dùng chiếc cọ nhúng vào mưa quét lên người chọc ghẹo...Thiên nhiên và con người hiền hòa đẹp dịu dàng mê mải, trong một không gian chỉ toàn những tươi vui và thương yêu ấm áp."...Dường như trái tim thằng Tèo luôn nhúng vào tình yêu. Nó luôn tìm thấy cơ hội để tha thứ cho cuộc đời, nhờ vậy tâm hồn nó lúc nào cũng bình yên....Bao giờ cũng nhìn thấy sự may mắn trong một hoàn cảnh không may mắn, bao giờ cũng tươi vui trong một số phận kém vui tươi, bao giờ cũng đối xử tốt với cuộc đời mặc dù không phải lúc nào cuộc đời cũng đối xử tốt với mình. Những phẩm chất đó có lẽ chỉ có ở thằng Tèo, đứa bé xem việc được làm bạn với bầu trời cao xanh và khoáng đạt là niềm vui lớn lao. Lớn lao hơn nhiều so với những mất mát của bản thân mình.Thiên thần đã ở lại với thị trấn Mặt Trăng và không ngừng làm tôi ngạc nhiên. Và tôi biết tại sao tâm hồn tôi đẹp dần lên mỗi ngày..."
(Nguyễn Nhật Ánh, Làm bạn với bầu trời)
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
`color{pink}{Harry}`
`+` "Làm bạn với bầu trời" là một trong những tác phẩm thành công của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh. Câu chuyện xoay quanh cậu bé Tèo – một đứa trẻ mồ côi và phải chịu đựng rất nhiều nỗi đau. Tuy nhiên, không vì thế mà cậu cảm thấy bất công, đau khổ. Thay vào đó, Tèo chọn dùng tình yêu thường, sự lạc quan để chiến thắng cuộc đời và cảm hóa lòng người.
`+` Truyện kể về tình bạn giữa 3 nhân vật: Lam, Nghị, Tèo. Nổi bật lên trong truyện là - truyện được trần thuật lại dưới góc nhìn của nhân vật Lam về những người sống quanh mình, trong đó Lam kể nhiều nhất về cậu em họ của bạn mình là Tèo.
`-` "Làm bạn với bầu trời" là câu chuyện về những tâm hồn trong trẻo
`-` Sự đồng cảm và lòng nhân ái
`-` Tình bạn sự sẻ chia
_____________________$\text{Nghệ thuật}$____________________
`-`Ngôn ngữ giản di., chân thực
`-` Nghệ thuật khắc họa nhân vật qua miêu tả tâm lý
`-` Tình huống truyện đặc sắc, làm rung cảm người đọc
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
![]()
Nội dung đoạn trích
Nguyên nhân cậu bé Tèo bị thương nặng:Trong đoạn trích, Tèo bị tai nạn khi ngã từ cây cầu thôn quê xuống suối. Những cây cầu nơi làng quê thường được làm bằng những mảnh ván gập ghềnh, không vững chãi, khiến trẻ con rất dễ bị trượt chân. Vào thời điểm đó, con suối đang cạn, lòng suối lởm chởm đá. Tèo không may đập người vào đá, dẫn đến chấn thương nghiêm trọng. Tuy không mất mạng nhờ không va đầu vào đá, nhưng cột sống của cậu bị tổn thương nặng nề, khiến cậu phải nằm liệt một chỗ.
Tinh thần của cậu bé Tèo:Mặc dù phải chịu số phận bất hạnh, Tèo vẫn giữ được tinh thần lạc quan và thái độ sống tích cực. Cậu không than trách hay buồn bã vì tai nạn của mình mà vẫn tìm được niềm vui từ những điều nhỏ bé, giản dị xung quanh.
-Hồn nhiên và sáng tạo: Tèo tưởng tượng ra nhiều câu chuyện thú vị, từ việc cá chui vào giày để ngủ cho đến việc “câu” được một con diều. Những suy nghĩ ngây thơ, trong sáng ấy giúp Tèo vượt qua nỗi đau thể xác và tinh thần.
-Tha thứ và chấp nhận: Tèo không oán trách tai nạn hay số phận, trái lại, cậu luôn tìm cách nhìn thấy sự may mắn trong hoàn cảnh bất hạnh. Tâm hồn cậu bé là một bài học về sự tha thứ và biết ơn cuộc đời.
Thái độ của nhân vật “tôi” (Lam):Nhân vật “tôi” ban đầu có sự hiểu lầm về Tèo, cảm thấy cậu bé thiếu lịch sự vì không ngồi dậy khi chào. Nhưng sau khi biết được hoàn cảnh của Tèo qua lời kể của Nghị, “tôi” đã thay đổi suy nghĩ và dần cảm phục cậu bé.
-Ngạc nhiên và cảm thông: “Tôi” không khỏi thắc mắc tại sao một cậu bé đáng yêu như Tèo lại phải chịu số phận bất hạnh như vậy. Qua sự quan sát và tiếp xúc, nhân vật “tôi” dần hiểu được nội tâm phong phú, tinh thần mạnh mẽ của Tèo.
-Trân trọng và ngưỡng mộ: Nhân vật “tôi” cảm nhận được rằng tâm hồn đẹp đẽ và lạc quan của Tèo chính là một “thiên thần” mang lại sự bình yên và cảm hứng cho những người xung quanh, trong đó có cả chính mình.
Nghệ thuật
-Xây dựng nhân vật giàu sức sống:Tèo được miêu tả không chỉ qua ngoại hình mà còn qua lời nói, hành động và tâm hồn. Nhân vật nổi bật bởi sự ngây thơ, trong sáng và lạc quan, khiến người đọc cảm nhận được vẻ đẹp của một tâm hồn trẻ thơ vượt lên trên hoàn cảnh éo le.
-Ngôn ngữ gần gũi, sinh động:Nguyễn Nhật Ánh sử dụng lời văn dung dị, giàu cảm xúc, phù hợp với thế giới quan của trẻ em.
-Tính nhân văn sâu sắc:Tác phẩm khơi gợi sự đồng cảm của độc giả trước hoàn cảnh của Tèo và truyền cảm hứng từ tinh thần lạc quan, yêu đời của cậu bé. Từ đó, người đọc nhận ra giá trị của sự yêu thương, tha thứ và thái độ sống tích cực trước những khó khăn trong cuộc sống.
-Cách kể chuyện nhẹ nhàng, giàu cảm xúc: Nguyễn Nhật Ánh sử dụng ngôi kể thứ nhất qua lời nhân vật Lam, tạo nên sự gần gũi và gắn kết với độc giả. Từng cảm xúc, suy nghĩ của Lam trước Tèo được tái hiện tinh tế, giúp làm nổi bật phẩm chất đặc biệt của nhân vật chính.
- Chủ đề của truyện
Làm bạn với bầu trời khai thác một chủ đề mang đậm tính nhân văn: nghị lực sống và tinh thần lạc quan trước nghịch cảnh. Nhân vật Tèo, dù gặp tai nạn nghiêm trọng khiến cậu phải nằm một chỗ, vẫn luôn giữ được tinh thần vui vẻ, hồn nhiên. Qua hình ảnh Tèo, Nguyễn Nhật Ánh gửi gắm thông điệp về cách con người đối diện với bất hạnh: không than vãn, không oán trách mà thay vào đó là sự chấp nhận và tìm thấy niềm vui từ những điều giản dị, nhỏ bé. Tèo là hiện thân của một tâm hồn lạc quan, biết yêu đời, yêu cuộc sống. Đối với cậu, dù thân thể có bị tổn thương, nhưng tinh thần vẫn vững vàng. Cậu coi bầu trời cao xanh, thiên nhiên xung quanh như những người bạn đồng hành, tìm thấy niềm vui trong từng khoảnh khắc, từng sự vật. Chính sự lạc quan ấy không chỉ giúp Tèo vượt qua khó khăn mà còn lan tỏa năng lượng tích cực đến những người xung quanh.
- Nghệ thuật xây dựng nhân vật
Nguyễn Nhật Ánh khắc họa nhân vật Tèo qua những hành động, lời nói, suy nghĩ rất tự nhiên và sinh động. Cậu bé tám tuổi hiện lên với nét hồn nhiên, ngây thơ nhưng lại có sự sâu sắc, giàu tình cảm. Dù bị giới hạn bởi hoàn cảnh, Tèo không hề bi quan mà ngược lại, luôn tìm thấy niềm vui từ những điều nhỏ bé. Cách tác giả đặt Tèo vào một tình huống éo le càng làm nổi bật nghị lực phi thường của cậu. Tèo không chỉ khiến người đọc thương cảm mà còn khâm phục và học hỏi từ cách cậu đối diện với cuộc sống.
- Giọng văn trong trẻo, trữ tình
Nguyễn Nhật Ánh sử dụng giọng văn nhẹ nhàng, trong sáng và giàu cảm xúc. Các chi tiết được miêu tả tinh tế, khơi gợi những cảm xúc sâu lắng trong lòng người đọc. Đặc biệt, những đoạn miêu tả thiên nhiên qua góc nhìn của Tèo mang đến một không gian sống động, tràn đầy sức sống và sự tươi mới. Giọng văn pha lẫn chút hài hước trong các cuộc đối thoại giữa Tèo và Nghị cũng là điểm nhấn giúp câu chuyện trở nên sinh động, gần gũi. Từ đó, tác giả tạo nên một sự cân bằng giữa nỗi buồn và niềm vui, giữa mất mát và hy vọng.
- Hình ảnh giàu tính biểu tượng
Trong truyện, hình ảnh bầu trời không chỉ là không gian vật lý mà còn mang ý nghĩa biểu tượng. Đối với Tèo, bầu trời là biểu tượng của tự do, niềm hy vọng và sự an ủi. Dù không thể đi lại, cậu vẫn làm bạn với bầu trời, tìm thấy niềm vui và sự yên bình qua việc quan sát thế giới xung quanh. Hình ảnh bầu trời giúp truyện mở rộng chiều sâu triết lý, khẳng định rằng trong bất cứ hoàn cảnh nào, con người vẫn có thể tìm thấy niềm an ủi từ thiên nhiên, từ những điều giản dị nhất.
- Tư tưởng nhân văn sâu sắc
Tác phẩm không chỉ kể một câu chuyện cảm động mà còn khơi dậy trong lòng người đọc những bài học về lòng yêu đời, tinh thần lạc quan và sự tha thứ. Tèo không oán trách số phận, không trách móc cuộc đời mà luôn chọn cách tha thứ, bao dung. Điều đó giúp cậu giữ được sự bình yên trong tâm hồn, sống một cuộc đời ý nghĩa dù gặp phải bất hạnh.
Bảng tin
3440
41942
3023
oceee, kcj aa
3579
378
1749
ms để ý, t tên harry mà :)
3440
41942
3023
nhma ny t cũng tên harry ấy =)
3579
378
1749
:)
3440
41942
3023
tên hơi quen nên e soi =)) CM a lên mod aa
3579
378
1749
cảm ơn nha
3440
41942
3023
daa
714
355
857
:)