

Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
1. Mở bài:
- Đời sống con người chịu ảnh hưởng của môi trường sinh thái (một mặt nó có tác động tích cực, hỗ trợ cho con người; mặt khác lại có tác động tiêu cực, đầy tính tàn phá và hủy hoại).
- Giới thiệu trận bão lụt xảy ra ở đồng bằng sông Cửu Long mới đây được xem qua vô tuyến.
2. Thân bài:
* Hình ảnh bão lụt qua phóng sự truyền hình:
- Bản tin buổi tối: hình ảnh cô phát thanh viên (vẻ mặt, giọng nói).
- Cảm xúc mọi người: xôn xao bàn tán, lo lắng và hi vọng.
* Tả cảnh bão và lụt theo quan sát cá nhân:
- Trời sầm tối, gió mạnh từng cơn, mây đen kịt.
- Mưa lớn, nước mưa rào rào trút xuống, nước dâng cao dần, tràn hai bên bờ sông.
- Dòng nước ngầu đục, sủi bọt cuồn cuộn chảy, đồng ruộng, nhà cửa, vườn tược, đường sá nhanh chóng ngập chìm trong cơn lũ, cây cối ngả nghiêng, rũ rượi hoặc bị gãy đổ, ngập nước (đôi chỗ còn ngọn cây cổ thụ hoặc bụi tre già nhô chỏm ngọn trên nước).
- Nước mênh mang, lạnh lùng, thoáng bóng vài chú trâu, bò, chó, … ngụp hoặc lặn trong nước lũ; mấy chú gà sống sót đậu trên ngọn cây cao, hoảng hốt.
* Hình ảnh con người trong cuộc đấu tranh vật lộn với bão lụt:
- Người lớn hối hả, tất bật lo phòng chống, nét mặt lo âu, trẻ em ngơ ngác… làm lều tạm ở những nơi cao.
- Lực lượng cứu hộ: tàu của hải quân, của các xí nghiệp đánh bắt cá cho xuồng vào cứu dân, trực thăng bay lượng quanh để cứu nạn.
- Bộ đội, công an bằng các phương tiện nhanh chóng, khẩn trương đưa con người thoát khỏi hiểm nguy.
- Các đoàn thể cứu trọ đem áo mưa, mì và lương khô, thuốc… tiếp tế. Chăn màn, quần áo, đồ dùng tối thiểu được chuyển tới kịp thời.
* Cảm nghĩ của người viết:
- Xót thương, thông cảm, hiểu sâu sắc câu tục ngữ “Một con ngựa đau, cả tàu bỏ cỏ”.
- Cảm động trước sự dũng cảm quên mình của lực lượng cứu hộ, tấm lòng yêu thương chia sẻ của đồng bào cả nước.
- Trong nhà trường: thành lập quỹ giúp đỡ các bạn ở vùng lụt.
3. Kết bài:
- Mong muốn con người có sức mạnh chế ngự thiên tai, bảo vệ, giữ gìn môi trường sinh thái.
- Mong sự bình ổn của thời tiết, môi trường.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin
2165
-190
1956
còn đây là bài văn em nhé: Thiên nhiên ban tặng cho Việt Nam những cảnh đẹp, nguồn khoáng sản phong phú,… nhưng Việt Nam luôn phải chịu những thiên tai khắc nghiệt, đặc biệt là đồng bào miền Trung. Cơn bão số 2 vừa qua, để lại cảnh quê tan hoang, xơ xác và lấy đi tính mạng rất nhiều người. Làng quê trươc lúc bão đến yên ả đến lạ thường. Những cơn gió nhẹ nhẹ đung đưa chiếc lá trên cây. Bầu trời trong xanh lấp ló ông mặt trời vàng đỏ của chiều tà. Nhưng ai cũng biết rằng, đó là một dấu hiệu cho một cơn thịnh nộ chuẩn bị ập đến. Mọi người vội vội vàng vàng cùng nhau chống bão lũ. Từng bao cát lớn, hòn đá lớn giúp bảo vệ con đê của làng. Từng sợi dây thừng to dùng để cố định những cành cây lớn tuổi. Trên bầu trời trong xanh ấy là những đàn chim kéo nhau thành hội thành đàn bay về phượng tây – nơi có những khu rừng rập rạp. Chỉ vài tiếng sau, bầu trời trở nên u tối. Những đám may nối đuôi nhau từ biển thổi vào. Mây đen giăng kín cả bầu trời che đi ông mặt trời vàng đỏ, phủ một màu tối cho làng quê. Gió đến, bắt đầu gào rít làm cho cây cối nghiêng ngả, bụi cát bay phủ cả không gian. Mọi người í ới gọi nhau thúc dục trở về nhà, chỉ còn lại bác trưởng thôn, bác bí thư và những anh thanh niên cường tráng đi xem xét trong cơn bão. Bất chợt cơn mưa rào nặng hạt đổ xuống. Cái lạnh vì gió rồi vì mưa mà lại càng lạnh hơn. Mưa xối xả trên sân nhà, mái ngói. Mưa rơi xuống cành cây, ngọn lá không phải dội sạch đi lớp bụi mà dường như làm chúng đứt lìa khỏi sự sống. Trợt mưa như xả nước, kéo dài ngày đêm. Rồi cơn lũ dâng cao, làm cánh đồng trải thảm xanh giờ đây bị ngập trong màu nước trắng xóa. Nước mưa đục ngầu tràn qua những rãnh cống, kênh rạch cuốn đi hết những thứ nó gặp trên đường chảy. Gió lại dần to lên, gió dật từng cơn, vỗ vào cánh cửa của mỗi nhà như muốn vào thăm hỏi nhưng lại không được sự cho phép của chủ nhà. Những cành cây yếu ớt, những mái ngói không đủ vững chãi đã ngã mình trước cơn thịnh nộ của thiên nhiên. Nhìn cảnh nước ngập tràn khắp nơi, cây cối tan hoang, xơ xác ngoài kia mà lòng người như lửa đốt. Ấy vậy mà cơn bão vẫn chưa dừng lại. Nó luồn những ngọn gió qua từng khẽ mái, xả những trật mưa ồ ạt tiếp nối xuống ngôi làng nhỏ làm cho khung cảnh xơ xác trở nên sợ hãi hơn. Bão đi rồi để lại thiệt hại nặng nề cho người dân. Nhiều ngôi nhà bị tóc mái, bay loảng choảng. Hàng loạt ngôi nhà bị sạt móng, ngã vách. Có những ngôi nhà chỉ còn là đống gạch vụ, mặc dù nó là nơi mà mọi người phải làm từ lâu lắm mới có được. Tài sản bị bão lũ cướp đi, mạng người cũng không tránh khỏi. Trường học, bênh viện, nhà máy đều bị hư hại, khủng khiếp vô cùng đến mấy ngày liền. Cơn bão lũ qua đi, làng mạc, phố phường nơi đây một màu đơn điệu, quang cảnh thật lặng lẽ trầm buồn, mọi người nhìn cảnh mất mát mà nát cả lòng, thất vọng tràn trề. Mùa lũ đến với quê tôi thật khủng khiếp, nó tàn phá làng mạc, trường học, tài sản của dân. Đã nhiều năm nay nhân dân miền trung phải hững chịu những đợt bão lũ lạ thường. Và tôi luôn tự nhắn nhủ rằng, cố gắng học tập để mai sau xây dựng quê hương mình phát triển hơn. Rút gọncòn đây là bài văn em nhé: Thiên nhiên ban tặng cho Việt Nam những cảnh đẹp, nguồn khoáng sản phong phú,… nhưng Việt Nam luôn phải chịu những thiên tai khắc nghiệt, đặc biệt là đồng bào miền Trung. Cơn bão số 2 vừa qua, để lại cảnh quê tan hoang, xơ xá... xem thêm