0
0
Đọc văn bản sau:
Cỏ dại quen nắng mưa
Làm sao mà giết được
Tới mùa nước dâng
Cỏ thường ngập trước
Sau ngày nước rút
Cỏ mọc đầu tiên…
Trong cuộc đời bình yên tựa nghìn xưa
Gần gũi nhất vẫn là cây lúa
Trưa nắng khát ước về vườn quả
Lúc xa nhà nhớ một dáng mây
Một dòng sông, ngọn núi, rừng cây
Một làn khói, một mùi hương trong gió…
Có mấy ai nhớ về ngọn cỏ
Mọc vô tình trên lối ta đi
Dẫu nhỏ nhoi không đáng nhớ làm chi
Không nghĩ đến nhưng mà vẫn có.
Câu 8. Nêu ngắn gọn nội dung chính của đoạn thơ.
Câu 9. Nhận xét về tình cảm của nhân vật trữ tình qua bài thơ.
Câu 10. Thông điệp ý nghĩa rút ra từ phần đọc hiểu? Tại sao anh/ chị lại lựa chọn thông
điệp này?
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
$#Arii$
`8.` Nội dung chính :
`⇒` Khắc họa lại một bức tranh thiên nhiên làng quê tươi đẹp, sống động với sự góp mặt của những điều tưởng chừng như nhỏ nhặt, giản đơn và bình dị nhất trong cuộc sống hàng ngày dưới những kí ức tuổi thơ cao đẹp của tác giả về hình ảnh quê hương.
`9.` Nhận xét :
`⇒` Tình cảm mà nhân vật trữ tình bộc lộ và thể hiện qua bài thơ không chỉ đơn thuần là sự hồi tưởng về những kỉ niệm quá khứ tươi đẹp mà nó còn được coi là sự hiểu biết, sự tôn trọng, biết ơn của nhà thơ đối với vẻ đẹp tự nhiên và văn hóa quê nhà. Đó là một thứ cảm xúc mãnh liệt mà đem phần sâu sắc, là sự gắn bó mật thiết và chặt chẽ nhất giữa tác giả và nguồn gốc, cội nguồn của mình.
`10.` Thông điệp ý nghĩa :
`⇒` Đoạn thơ trên đã giúp tôi hiểu và nhận ra được một thông điệp vô cùng ý nghĩa và quý giá. Đó là thứ giá trị cao đẹp mà đóng vai trò quan trọng về sự quý trọng và gắn bó với quê hương, với tự nhiên và cả nguồn gốc, cội nguồn của mình. Dù trong cuộc sống vẫn còn tồn tại nhiều những chi tiết nhỏ nhặt, bình thường và rất dễ bị lãng quên. Nhưng đừng vì vậy mà hắt hủi nó, bởi lẽ, cho dù có tầm thường hay không mang một giá trị quan trọng thì chúng vẫn có thể mang lại sự bình yên và sự nhớ nhung đặc biệt cho ta. Vì vậy, ta cần phải biết trân trọng những gì mình đang có, trân trọng những ý nghĩa và giá trị cao đẹp của quê hương, của tự nhiên và cả những điều nhỏ nhặt nhất trong cuộc sống hàng ngày. Hãy tự nhận thức ra được những bổn phận và trách nhiệm của mình trong việc kết nối với gốc rễ, nguồn cội của bản thân. Có như vậy, ta sẽ không bao giờ mất đi bản sắc và định hình con người vốn vẫn luôn được tích lũy và lưu trữ trong bản thân mình thông qua sự gắn bó mật thiết với tự nhiên, với mảnh đất quê hương yêu dấu đầy thân thương.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin