

Khi đọc truyện Gasby vĩ đại của Scott Fitzgerald, tôi vô cùng thích thú với đoạn mở đầu: “Hồi tôi còn nhỏ tuổi, nghĩa là hồi dễ bị nhiễm các thói hư tật xấu hơn bây giờ, cha tôi có khuyên tôi một điều mà tôi ngẫm mãi cho đến nay: Khi nào con định phê phán người khác thì phải nhớ rằng không phải ai cũng được hưởng những thuận lợi như con cả đâu. Ông không nói gì thêm, nhưng vì hai cha con chúng tôi xưa nay vẫn rất hiểu nhau, mà chẳng cần nhiều lời nên tôi biết câu nói của ông còn nhiều hàm ý khác. Vì vậy tôi không thích bình phẩm một ai hết. Lối sống ấy đã mở ra cho tôi thấy nhiều bản tỉnh kỳ quặc, nhưng đồng thời khiến tôi trở thành nạn nhân của không ít kẻ chuyên quấy rầy người khác".
Tôi cũng rất thích một chi tiết trong truyện Doraemon, đó là một khi Nobita và Doraemon lạc vào một thế giới khác, bất cứ thế giới nào, thì ở nơi đó cũng xuất hiện những nhân vật có nhân dáng tương tự Nobita, Xuka, Xeko, Chaien... nhưng tính cách lại rất khác. Điều đó luôn khiến tôi mim cười.
Cuộc sống này cũng vậy... Ở đâu đó ngoài kia là những người có thể giống ta. Ở đâu đó ngoài kia là những người có thể rất khác ta. Có người ưa tụ tập với bạn bè. Có người mải mê rong chơi. Có người chỉ thích nằm nhà để đọc sách. Có người say công nghệ cao. Có người mê đồ cổ. Có người phải đi thật xa đến tận cùng thế giới thì mới thỏa nguyện. Có người chỉ cần mỗi ngày bước vào khu vườn rậm rạp sau nhà, tìm thấy một vạt nấm mối mới mọc sau mưa hay một quả trứng gà tình cờ lạc trong vạt có là đủ thỏa nguyện rồi. Tôi nhận ra rằng, hai sự phấn khích đó có thể rất giống nhau. Cũng giống như người ta có thể phản ứng rất khác nhau khi đứng trước thác Niagara hùng vĩ, người này nhảy cẫng lên và ghi nhớ cảnh tượng đó suốt đời, nhưng cũng có người nhìn nó rồi nói: “Thác lớn nhỉ?" và quên nó đi ngay sau khi trở về nhà. Sao ta phải lấy làm lạ về điều đó? Sao ta phải bực mình về điều đó? Sao ta lại muốn tất cả mọi người đều phải nhảy lên khi nhìn thấy thác Niagara? Chúng ta vẫn thường nghe một người tằn tiện phán xét người khác là phung phí. Một người hào phóng đánh giá người kia là keo kiệt. Một người thích ở nhà chê bai kẻ khác bỏ bê gia đình. Và một người ưa bay nhảy chê cười người ở nhà không biết hưởng thụ cuộc sống... Chúng ta nghe những điều đó mỗi ngày, đến khi mệt mỏi, đến khi nhận ra rằng đôi khi phải phớt lờ tất cả những gì người khác nói và rút ra một kinh nghiệm là đừng bao giờ phán xét người khác một cách dễ dàng. (Nếu biết trăm năm là hữu hạn, Phạm Lữ Ân, NXB Hội nhà văn, 2013)
Thực hiện các yêu cầu từ câu 1 đến câu 5 (trình bày ngắn gọn): Câu 1. Nêu khái quát những bằng chứng được tác giả sử dụng trong văn bản.
Câu 2. Theo tác giả, chúng ta rút ra được kinh nghiệm gì sau khi phải nghe đến mệt mỏi những lời phán xét, đánh giá, chê bai?
Câu 3 Theo anh/chị ,tại sao trong cuộc sống :" người tằn tiện phán xét người khác là phung phí, người hào phóng đánh giá người kia là keo kiệt, người thích ở nhà chê bai kẻ khác bỏ bê gia đình , người ưa bay nhảy chê cười người ở nhà không biết hưởng thụ cuộc sống"
Câu 4 anh/chị có đồng ý với thái độ: " phớt lờ tất cả những gì người khác nói" khi bị chê bai,phán xét không ? Vì sao
Câu 5 anh/chị hãy nêu một định kiến xã hội đã từng tồn tại và đánh giá về sự bất cập của định kiến đó
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!

Câu 1: Những bằng chứng được tác giả sử dụng trong đoạn văn bản trên: Qua lời khuyên của cha, qua chuyện Doraemon, các ví dụ về sở thích của con người, phản ứng của mọi người.
Câu 2: Tác giả rút ra được kinh nghiệm: đôi khi phải phớt lờ tất cả những gì người khác nói và rút ra một kinh nghiệm là đừng bao giờ phán xét người khác một cách dễ dàng.
Câu 3: Ta hiểu, sự phán xét thường xuất phát từ quan điểm và kinh nghiệm cá nhân của mỗi người. Người tằn tiện phán xét người phung phí vì họ không thể hiểu được giá trị của việc tiêu tiền cho sở thích.Ngược lại , người hào phóng không thể chấp nhận những người không biết tận hưởng cuộc sống. Sự chê bai này thường phản ánh sự thiếu hiểu biết về hoàn cảnh và lựa chọn của người khác, tạo ra những định kiến và sự không thông cảm. Tùy thuộc vào cuộc sống bản thân mà mỗi người có cách nhìn và quan điểm sống khác nhai.
Câu 4:
Tôi đồng tình với quan niệm "phớt lờ tất cả những gì người khác nói" khi bị chê bai, phán xét. Bởi vì phán xét thường chỉ dựa trên góc nhìn chủ quan của người khác. Việc phớt lờ những điều đó giúp ta giữ vững lập trường và tập trung vào những điều tích cực, đồng thời khuyến khích sự phát triển cá nhân mà không bị ảnh hưởng bởi những ý kiến tiêu cực. Tuy nhuên, cũng cần tiếp thu những lời đóng góp, nhận xét của mọi người xung quanh để thay đổi và hoàn thiện bản thân để mọi người tin yêu, quý mến.
Câu 5:
Định kiến xã hội đã từng tồn tại đó là quan niệm trọng nam khinh nữ. Rằng chỉ có đàn ông mới lo toan, gánh vác, là trụ cột trong gia đình, là người kế thừa sản nghiệp gia đình và báo hiếu bố mẹ. Ngược lại, con gái bị coi là bát nước đổ đi, chân yếu tay mềm không thể gánh vác. Quan niệm này đã dần bi loại bỏ, thực tế cho thấy phụ nữ có khả năng làm tốt những công việc trong gia đình và xã hội, nhiều người phụ nữ đã thành công trong lĩnh vực kinh doanh, đứng trong bộ máy nhà nước,.. phụ nữ đang dần khẳng định vị trí của bản thân trong cuộc sống.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin