Viết đoạn văn ghi lại cảm xúc của em về bài thơ "Tóc của mẹ tôi" tác giả (Phan Thị Thanh Nhàn):
Mẹ tôi hong tóc buổi chiều
Quay quay bụi nước bay theo gió đồng
Tóc dài mẹ xõa sau lưng
Bao nhiêu sợi bạc chen cùng sợi đen.
Tóc sâu của mẹ tôi tìm
Ngón tay lẫn giữa ấm mềm yêu thương
Bao nhiêu sợi bạc màu sương
Bấy nhiêu lần mẹ lo buồn vì tôi.
Con ngoan rồi đấy mẹ ơi
Ước gì tóc mẹ bạc rồi lại xanh.
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Bài thơ "Tóc của mẹ tôi" của tác giả Phan Thị Thanh Nhàn đã gợi cho em nhiều cảm xúc sâu sắc về hình ảnh người mẹ của mình. Mẹ luôn là người tần tảo, vì gia đình mà bất chấp hy sinh mà lại chẳng đòi hỏi bất cứ điều gì, mẹ chỉ luôn hướng tim về phía gia đình, làm việc quần quật dù cho nhan sắc của mình đang dần tàn phai theo năm tháng. Tóc mẹ cũng dần bạc màu, và giờ em mới để ý đến. Tất cả những sợi tóc bạc ấy đều được hình thành từ những nỗi lo âu, cùng cực cho gia đình của mẹ, có thể thấy mẹ đã hy sinh lớn lao đến nhường nào. Bài thơ tuy sử dụng ngôn từ dung dị, đằm thắm nhưng lại khắc sâu trong lòng người đọc một tình cảm mãnh liệt mà ta phải khắc cốt ghi tâm, đó chính là tình mẫu tử. Bài thơ kết thúc bằng hai câu có phần bất ngờ: “Con ngoan rồi đấy mẹ ơi/ Ước gì tóc mẹ bạc rồi lại xanh”. Niềm ước ao của chủ thể trữ tình thật chân thành, giản dị nhưng vô cùng ý nghĩa bởi người con không cầu mong gì cho mình mà tất cả điều tốt đẹp mong có được đều dành cho mẹ. Người mẹ sẽ rất hạnh phúc khi con mình biết nhận ra những sai lầm và quyết tâm sửa chữa. Qua bài thơ, em cũng thật cảm thấy hạnh phúc và tự hào khi mình được sinh ra trong bàn tay ấm êm của mẹ.
$#Sano$
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin