

Phân tích nhân vật "tôi" trong đoạn trích "Bức tranh" của Nguyễn Minh Châu.
GIÚP EM VỚI Ạ
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Đây là câu trả lời đã được xác thực
Câu trả lời được xác thực chứa thông tin chính xác và đáng tin cậy, được xác nhận hoặc trả lời bởi các chuyên gia, giáo viên hàng đầu của chúng tôi.
Trong văn học, nhân vật “tôi” thường là người kể chuyện, là cầu nối giữa tác phẩm và người đọc. Trong đoạn trích Bức tranh của nhà văn Nguyễn Minh Châu, nhân vật “tôi” là một họa sĩ, đồng thời cũng là người chứng kiến và cảm nhận sâu sắc vẻ đẹp của con người trong cuộc sống. Qua nhân vật này, nhà văn đã gửi gắm nhiều suy nghĩ về nghệ thuật, con người và cách nhìn nhận cuộc sống.
Nhân vật “tôi” là một người nghệ sĩ từng trải, có tâm hồn nhạy cảm và luôn trăn trở với cuộc sống và nghệ thuật. Trong hành trình đi thực tế cùng người bạn, anh đã gặp gỡ những con người bình dị, trong đó có người đàn bà hàng chài. Ban đầu, “tôi” chỉ nhìn người đàn bà qua vẻ ngoài lam lũ, khổ cực và đơn điệu. Nhưng sau khi nghe câu chuyện của chị, anh đã thay đổi suy nghĩ, từ đó có một cái nhìn đầy thấu hiểu và cảm thông hơn.
Qua sự chuyển biến trong nhận thức của nhân vật “tôi”, người đọc cảm nhận được sự trưởng thành trong tâm hồn anh. Anh không còn nhìn mọi thứ theo lối suy nghĩ hời hợt, phiến diện mà dần học cách nhìn sâu vào nội tâm, vào số phận con người. Từ một người nghệ sĩ muốn tìm “cái đẹp” để vẽ tranh, anh bắt đầu nhận ra vẻ đẹp không nằm ở hình thức bề ngoài mà ẩn sâu trong nghị lực sống, tình thương và sự hi sinh thầm lặng của những con người bình thường.
Nhân vật “tôi” cũng là người mang trong mình suy nghĩ sâu sắc về mối quan hệ giữa nghệ thuật và cuộc sống. Anh hiểu rằng nghệ thuật không chỉ để phản ánh cái đẹp lãng mạn mà còn cần phản ánh sự thật, những góc khuất của cuộc sống để con người biết yêu thương và trân trọng nhau hơn.
Tóm lại, nhân vật “tôi” trong đoạn trích Bức tranh là một hình tượng nghệ sĩ có chiều sâu, đại diện cho những người biết chiêm nghiệm, biết thay đổi để hoàn thiện bản thân. Qua nhân vật này, Nguyễn Minh Châu muốn nhắn nhủ rằng: nghệ thuật chân chính phải bắt nguồn từ cuộc sống và vì con người.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Trong đoạn trích bức tranh của Nguyễn Minh Châu, nhân vật tôi được miêu tả là một họa sĩ có tên tuổi và có tư tưởng tự trọng. Tuy nhiên, trong cuộc hành trình đến miền Bắc, nhân vật tôi đã phải đối mặt với nhiều khó khăn và thử thách. Trong đó, người chiến sĩ nước da xam xám và cặp môi thâm sì đã giúp đỡ khi nhân vật tôi gặp khó khăn và cảm thấy tự ái.
Tuy nhiên, ban đầu nhân vật tôi từ chối yêu cầu của người chiến sĩ khi anh ta muốn tôi vẽ cho mình một bức chân dung. Nhân vật Tôi cho rằng mình là một họa sĩ, không phải một thợ vẽ truyền thần. Tuy nhiên, sau đó tôi đã nhận ra sự độ lượng và lòng tốt của người chiến sĩ và đã xin lỗi anh ta về việc từ chối yêu cầu của anh ta. Trong cuộc hành trình,nhân vật tôi đã trở thành một gánh nặng cho người chiến sĩ khi anh ta phải mang đống tranh của tôi và cả chiếc ba lô riêng của tôi trên lưng.
Tuy nhiên, người chiến sĩ vẫn giúp đỡ tôi và không để nhân vật tôi bị tụt lại sau. Nhân vật Tôi đã nhận ra rằng lòng độ lượng và sự giúp đỡ của người khác là rất quan trọng trong cuộc sống. Nhân vật Tôi đã học được bài học về sự khiêm tốn và lòng biết ơn. Nhân vật Tôi cũng đã học được rằng sự giúp đỡ và độ lượng không phân biệt đến đẳng cấp hay vị trí xã hội, mà chỉ đến lòng từ bi và tình cảm con người.Từ câu chuyện này, chúng ta có thể thấy rằng nhân vật tôi đã trải qua một quá trình phát triển và học hỏi từ kinh nghiệm của mình. Nhân vật Tôi đã nhận ra rằng sự tự ái không phải lúc nào cũng đúng và rằng lòng độ lượng là một phẩm chất quan trọng trong cuộc sống.Nhân vật
Tôi đã học được cách đối xử với người khác một cách tôn trọng và biết ơn, và cảm thấy hạnh phúc khi có thể giúp đỡ người khác như người chiến sĩ đã giúp đỡ tôi.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin