Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Đáp án:
Giải thích các bước giải:
Trong nền văn học Việt Nam có nhiều tác giả chọn sáng tác cho trẻ em, thiếu nhi như Tô Hoài, Võ Quảng,...Nhưng có một cây bút trẻ đầy nhiệt huyết cống hiến cho thiếu nhi đó là nhà vưn Vũ Tú Nam. Những sáng tác của ông dành cho trẻ nhỏ nên những chi tiết, hình ảnh, nhân vật đều ngộ nghĩnh, gàn gũi, đáng yêu. Nhưng qua các câu chuyện được truyền tải bài học một cách mềm mại mà nhẹ nhàng.
Trong những tác phẩm truyện ngắn của mình, tác phẩm " bầ ốm" của ông đã được học ở những lớp dưới để lại nhiều ấn tượng cho người đọc. Câu chuyện rất đơn giản chỉ xoay quanh sự việc bà ốm thôi. Tưởng chừng việc bà ốm không còn quá xa lạ với mỗi người chúng ta. Nhưng mà cách dẫn truyện và dẫn đắt của tác giả khiến cho câu chuyện trở nên thú vị hơn nhiều. Nhân vật Loan khi biết bà ốm tưởng chừng bà chỉ ốm sơ sơ như mọi khi, nhưng lần bà phải đi cấp cứu khiến cho mọi người trong gia đình đều lo lắng.
Suốt cả đêm đó mẹ và Loan đều khó ngủ vì lo lắng cho bà, sau đó thì bà cũng dần dần tỉnh lại. Nhưng bà cũng không quên dặn Loan chăm học và chăm đàn gà cho bà.
Và Loan khi thiếu vắng bà ở nhà thì cảm thấy mọi thứ xung quanh cũng không còn như trước "mấy ngày mà đàn gà cứ ngơ ngác" "nhìn vào đâu, sờ vào cái gì cũng thấy thiếu bà", "cây cối ngoài vườn cũng nhớ bà, các ngọn mướp cứ ngóc đầu lên chờ đợi được bàn tay tưới tắm". Bà luôn là người chăm sóc, chăm lo cho gia đình nên việc thiếu vắng bà cũng là điều khiến cho mọi người buồn và không tập trung vào công việc được.
Câu chuyện mở đầu và kết thúc khá đơn giản. Nhưng ai ai cũng thấy được tình thương của cả nhà với bà, bà đã chăm lo cho từng người trong gia đình từ miếng ăn, giấc ngủ nên thiếu vắng bà trở nên trống vắng đi nhiều.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Cuộc sống luôn xoay vần theo những điều tưởng chừng như bình thường, nhưng đôi khi, chính những khoảnh khắc tưởng như giản dị lại khiến chúng ta nhận ra giá trị sâu sắc của tình yêu thương và sự hy sinh trong gia đình. Và trong những khoảnh khắc ấy, một người bà yếu đuối, bệnh tật lại trở thành biểu tượng của tình yêu thương vô điều kiện, của sự mạnh mẽ và kiên cường mà chỉ những người thân trong gia đình mới có thể cảm nhận hết. Truyện ngắn "Bà ốm" của Vũ Tú Nam chính là một câu chuyện đầy cảm động về tình bà cháu, là một bài học về sự trưởng thành và lòng biết ơn mà mỗi người trong chúng ta cần phải có.
Kể về bà nội của Loan một người phụ nữ đã già yếu, nhưng luôn yêu thương và chăm sóc gia đình bằng cả trái tim, truyện không chỉ đơn thuần là câu chuyện về một người bà bị ốm, mà qua đó, tác giả muốn khắc họa những tình cảm thầm lặng mà sâu sắc trong gia đình, đặc biệt là tình yêu thương vô bờ bến của bà dành cho cháu. Những sự kiện diễn ra trong truyện như một chuỗi những thay đổi trong cuộc sống gia đình, từ lúc bà phải nhập viện cho đến khi bà bình phục, đã làm nổi bật lên tình cảm chân thành giữa bà và cháu một tình cảm đầy sự hy sinh và những hành động nhỏ nhưng đầy ý nghĩa.
Ngay từ đầu truyện, Vũ Tú Nam đã tạo ra một không gian bình dị, gần gũi qua hình ảnh bà nội bị ốm. Khi Loan đi học về, cô bé chỉ nghĩ rằng bà bị cảm cúm thông thường, nhưng rồi mọi thứ trở nên nghiêm trọng hơn khi bà phải đi cấp cứu. Sự lo lắng và bất an của Loan khi hay tin bà phải vào bệnh viện khiến người đọc cảm nhận được tình yêu thương, sự quan tâm đặc biệt mà cô bé dành cho bà. Trái ngược với những gì Loan tưởng tượng, tình trạng của bà không đơn giản như cô bé nghĩ, và suốt đêm hôm đó, Loan cùng mẹ đều thức trắng để lo lắng, mong ngóng bà được bình phục.
Trong những giờ phút đó, khi bà vắng mặt, Loan cảm nhận rõ sự thiếu vắng một phần quan trọng trong gia đình. Cái không khí trống trải, vắng lặng khi thiếu bóng dáng của bà khiến cho mọi thứ xung quanh trở nên khác lạ. Những chi tiết tưởng chừng nhỏ nhặt nhưng lại hết sức quen thuộc như cái bình ăn trầu của bà, chiếc cải chổi bà vẫn dùng để quét dọn nhà cửa, cái rẻ chùi bát, hay cái chậu để rửa bát, tất cả những thứ đó đều khiến Loan nhớ bà đến nao lòng. Những công việc tưởng chừng như đơn giản nhưng lại gắn liền với hình ảnh của bà, tạo nên một cảm giác an yên, vững chãi trong ngôi nhà nhỏ.
Bà không chỉ là người chăm sóc nhà cửa, vườn tược mà còn là người yêu thương, quan tâm và chỉ bảo từng bước cho Loan. Cảm giác thiếu vắng của bà không chỉ khiến Loan nhớ bà mà còn làm cô bé ý thức được những điều quan trọng mà bà đã làm cho gia đình. Dù bà đã không còn trẻ, sức khỏe cũng yếu dần đi theo năm tháng, nhưng bà vẫn luôn là trung tâm của gia đình, là người duy trì mọi thứ một cách bình dị nhưng đầy tình yêu thương. Sự vắng mặt của bà làm cho không gian trong nhà trở nên im lặng, trống vắng và thiếu thốn. Những hình ảnh ấy được tác giả khắc họa một cách sinh động, làm nổi bật sự quan trọng của bà trong gia đình, không chỉ qua hành động chăm sóc mà còn qua tình yêu thương vô bờ bến dành cho cháu, cho gia đình.
Khi bà về nhà từ bệnh viện, dù sức khỏe còn yếu và phải chống gậy, bà vẫn cố gắng mang theo những món quà nhỏ để tặng cho Loan. Bà không chỉ mang về cam, chuối, trứng mà còn mang về tình yêu thương, sự quan tâm mà bà dành cho cháu, dù bản thân bà vẫn còn yếu, đôi khi phải đối diện với sự đau đớn vì bệnh tật. Hành động bà trao những món quà này cho Loan không chỉ đơn thuần là sự chia sẻ vật chất mà còn là một cách để bà bày tỏ tình yêu thương sâu sắc và lòng biết ơn đối với cháu. Điều này cho thấy tình yêu thương trong gia đình không chỉ thể hiện qua những lời nói, mà còn qua những hành động giản dị nhưng đầy ý nghĩa. Món quà mà bà dành tặng cho cháu là một sự hy sinh âm thầm, là biểu hiện của tình mẫu tử, của lòng trắc ẩn, sự quan tâm không bao giờ vơi cạn.
Tình yêu thương ấy được thể hiện rõ nét qua việc bà cố gắng dành dụm những món quà từ người khác, không để bà ăn hết mà lại dành cho cháu. Món quà bà mang về chính là những quả cam, chuối và trứng gà, tất cả những thứ bà đã nhận từ người khác, nhưng bà không ăn hết mà để lại để dành cho Loan. Đây là một chi tiết cực kỳ cảm động, làm nổi bật sự hy sinh và tình yêu thương vô bờ bến của bà đối với cháu. Trong khoảnh khắc ấy, Loan hiểu rằng bà dành mọi thứ tốt đẹp cho mình, bà yêu thương cháu vô điều kiện, không cần đợi đáp lại. Dù trong hoàn cảnh khó khăn, bà vẫn muốn làm cho cháu vui và an tâm, điều đó thể hiện sự hi sinh lớn lao mà bà dành cho gia đình. Tình cảm của bà và cháu không chỉ dừng lại ở những món quà, mà còn ở những hành động nhẹ nhàng, ân cần như việc bà xoa tóc Loan và mắng yêu cháu khi cháu khóc. Dù bà bị ốm, bà vẫn không muốn cháu lo lắng, vẫn muốn làm cho cháu cảm thấy an tâm, và đó là sự mạnh mẽ, kiên cường của một người bà luôn yêu thương và chăm sóc gia đình. Hình ảnh bà xoa tóc Loan và bảo cô bé không cần phải khóc vì bà đã khỏe lại là minh chứng rõ nét cho tình yêu thương vô bờ bến mà bà dành cho cháu.
Ngoài việc khắc họa tình yêu thương giữa bà và cháu, truyện còn là một bài học về sự trưởng thành. Loan, dù còn trẻ, đã bắt đầu hiểu và biết quan tâm đến bà. Cô bé không chỉ chăm sóc đàn gà, tưới vườn theo lời bà dặn mà còn thể hiện lòng biết ơn của mình qua những món quà nhỏ gửi cho bà, thể hiện sự chăm sóc và sự trưởng thành trong tâm hồn của một đứa trẻ. Mặc dù còn nhỏ, nhưng sự trưởng thành của Loan được thể hiện rõ qua hành động quan tâm đến bà, và qua cách cô bé gửi gắm tình cảm qua những hành động cụ thể, nhỏ bé nhưng đầy ý nghĩa.
Truyện "Bà ốm" là một tác phẩm nhẹ nhàng nhưng đầy cảm xúc, thấm đẫm tình yêu thương và sự hy sinh. Vũ Tú Nam đã khắc họa một bức tranh gia đình đẹp đẽ, nơi tình yêu và sự quan tâm lẫn nhau được thể hiện qua những chi tiết giản dị nhưng sâu sắc. Tình bà cháu trong câu chuyện này là một tình cảm thiêng liêng, giản dị nhưng không kém phần sâu sắc và vô cùng quý giá. Truyện đã mang đến cho người đọc những giây phút xúc động và thấm thía về tình yêu thương trong gia đình, về sự hy sinh thầm lặng của những người thân yêu. Những tình cảm đó là nguồn động lực vô hình, giúp chúng ta vững bước trong cuộc sống và luôn biết trân trọng những gì mình đang có.
Qua những chi tiết giản dị nhưng đầy ý nghĩa, tác giả đã khắc họa một cách sinh động tình yêu thương vô bờ bến và sự hy sinh thầm lặng của bà dành cho gia đình, đặc biệt là cháu gái Loan. Những hình ảnh về bà, từ việc chăm sóc đàn gà đến những món quà bà dành cho Loan khi bà về từ bệnh viện, đều thể hiện sự kiên cường và tình yêu thương vô điều kiện mà bà dành cho gia đình mình. Câu chuyện không chỉ làm sâu sắc thêm mối quan hệ bà cháu mà còn là lời nhắc nhở về sự trưởng thành, lòng biết ơn và tình yêu thương mà mỗi người trong gia đình cần phải trân trọng. Vũ Tú Nam đã thành công trong việc mang đến cho người đọc một bức tranh đẹp về tình cảm gia đình, để mỗi chúng ta biết quý trọng và yêu thương những người thân yêu, đặc biệt là những người bà người luôn dành trọn tình yêu và sự hy sinh cho con cháu.
Bảng tin
35
1252
37
Có vài chỗ sai chính tả bn thông cảm