

Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Khi đọc đoạn thơ, lòng em tràn đầy cảm xúc. Mỗi câu từ, mỗi hình ảnh thơ mộng đều như những dấu ấn sâu đậm, gợi nhớ về một thời đã qua, về một không gian quen thuộc mà bất cứ ai cũng có thể tìm thấy hình bóng của mình trong đó.
"Mình thương những vạt nắng của chiều ba mươi vừa tắt trước sân nhà," câu thơ mở đầu bằng hình ảnh những vạt nắng cuối ngày, không chỉ là ánh sáng mà còn là biểu tượng của thời gian, của những phút giây bình yên bên gia đình. Nắng chiều ba mươi, có lẽ là nắng của ngày Tết, của không khí đoàn viên, làm cho người đọc không khỏi bồi hồi, xao xuyến.
"Mình thương mùi nhang trầm len lên trong gió với bao nhiêu thiết tha," mùi nhang trầm, một mùi hương truyền thống, gắn liền với không gian tâm linh của người Việt, làm sống dậy bao ký ức về những ngày lễ, những buổi cúng bái, tưởng nhớ tổ tiên. Mùi nhang như một sợi dây vô hình, kết nối quá khứ với hiện tại, nhắc nhở chúng ta về nguồn cội, về những giá trị tinh thần bền vững.
"Nhắc cho lòng nhớ những ngày thơ bê mình bá cổ, choàng vai mẹ cha cười nắc nẻ," đây là hình ảnh đẹp đẽ của tuổi thơ, khi mỗi đứa trẻ đều có những ký ức về sự che chở, yêu thương vô bờ của cha mẹ. Cảm xúc thơ ngây, hồn nhiên ấy là điều mà khi trưởng thành, chúng ta thường tìm kiếm và trân trọng.
"Rồi cuộc đời bán cho một tấm vé đi không thể khứ hỏi.." câu thơ chuyển mình sang một giai điệu buồn bã, phản ánh sự chia ly, sự ra đi không trở lại của tuổi thơ, của những ngày vô lo vô nghĩ. Cuộc sống luôn tiến về phía trước, và chúng ta không thể nào quay ngược thời gian, chỉ có thể lưu giữ những ký ức trong trái tim.
"Mình thương mùi mứt gừng cay xè ở đầu môi và bồng chốc ngọt đượm trong muôn trùng ký ức," mùi vị của mứt gừng, một phần của ngày Tết, làm cho người đọc như cảm nhận được hương vị của quê hương, của những ngày xuân ấm áp bên gia đình. Đó là hương vị của tuổi thơ, của những niềm vui giản dị mà khi lớn lên, chúng ta mới thực sự hiểu và trân trọng.
"Thì ra khi lớn lên con người ta mới biết thứ mình thèm muốn nhất lại thường là thứ mình hay chê trách lúc còn ngây ngô...." câu thơ này như một lời tự ngẫm, một bài học sâu sắc về việc trân trọng những gì mình có, về việc nhìn nhận lại bản thân và quá khứ của mình một cách đầy yêu thương và thông cảm.
"Mình thương mùi ẩm áp của lời hỏi han trên hành trình trở về thấy bụi đường mà lo cho khóe mắt có quê nhà đợi chúng ta nhưng cũng có núi cao đang chờ leo đến nên mình đường hoài nuối tiếc dù đường đời gian nan..." câu thơ cuối cùng là sự kết hợp giữa nỗi nhớ và hy vọng, giữa quá khứ và tương lai. Dù cuộc sống có nhiều gian nan, thử thách, nhưng quê hương luôn là điểm tựa vững chắc, là nơi chúng ta luôn hướng về.
Qua đoạn thơ, em cảm nhận được tình yêu quê hương, gia đình, và những giá trị truyền thống sâu sắc. Đó là những cảm xúc không thể diễn tả hết bằng lời, chỉ có thể cảm nhận và lưu giữ trong tim.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
![]()
Bảng tin
0
335
0
Mik cảm ơn cậu