BÁC ƠI
Suốt mấy hôm rày đau tiễn đưa
Đời tuôn nước mắt, trời tuôn mưa...
Chiều nay con chạy về thăm Bác
Ướt lạnh vườn rau, mấy gốc dừa!
Con lại lần theo lối sỏi quen
Đến bên thang gác, đứng nhìn lên
Chuông ôi chuông nhỏ còn reo nữa?
Phòng lặng, rèm buông, tắt ánh đèn!
Bác chẳng buồn đâu, Bác chỉ đau
Nỗi đau dân nước, nỗi năm châu
Chỉ lo muôn mối như lòng mẹ
Cho hôm nay và cho mai sau...
Bác đã đi rồi sao, Bác ơi!
Mùa thu đang đẹp, nắng xanh trời
Miền Nam đang thắng, mơ ngày hội
Rước Bác vào thăm, thấy Bác cười!
Trái bưởi kia vàng ngọt với ai
Thơm cho ai nữa, hỡi hoa nhài!
Còn đâu bóng Bác đi hôm sớm
Quanh mặt hồ in mây trắng bay...
Ôi, phải chi lòng được thảnh thơi
Năm canh bớt nặng nỗi thương
đời
Bác ơi, tim Bác mênh mông thế
Ôm cả non sông, mọi kiếp người.
Câu 1: Chỉ ra những đặc điểm của cách gieo vần trong bài thơ trên?
Câu 2: Xác định một biện pháp tu từ được sử dụng trong bài thơ? Nêu tác dụng của biện pháp tu từ đó?
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Câu $1$.
$-$ Đặc điểm của cách gieo vần trong bài thơ :
$+$ Sử dụng vần chân : đưa - mưa, ai - nhài.
$+$ Sử dụng vần cách ( cách một quãng rồi mới vần ) : quen - đèn, đau - sau.
Câu $2$.
$-$ Biện pháp tu từ :
$+$ Nói quá : "Đời tuôn nước mắt, trời tuôn mưa"
$+$ Nhân hóa : "Đời tuôn nước mắt"
⇒ Tác dụng : Tạo ra sự so sánh cặp đôi không tương phản mà tạo ra sự trùng điệp : "Đời tuôn nước mắt" - "trời tuôn mưa". Người dân khóc Bác không cầm được nước mắt, còn thiên nhiên trời đất cũng thương khóc Bác theo cách của mình. Trời đất ở đây được nhân cách hóa, để từ đó nỗi đau trở nên lớn lao, đau xót vô hạn.
$+$ Đảo ngữ : "Ướt lạnh vườn rau, mấy gốc dừa" ( không nói "vườn rau ướt lạnh", "gốc dừa ướt lạnh" )
⇒ Tác dụng : Nhấn mạnh như là một sự rùng mình trước tổn thất lớn lao ấy, tạo ra nỗi đau thấm thía ( cả thiên nhiên cỏ cây cũng lạnh lẽo thật ngậm ngùi, đơn côi ).
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
`#kthy.`
`1)`
`-` Cách gieo vần: Vần chân
`-` Đặt điểm gieo vần: ''đưa'' `-` ''mưa'' `-` ''dừa''
`2)`
`-` BPTT: Nói quá `(` ''Đời tuôn nước mắt, trời tuôn mưa...'' `)`
`-` Tác dụng: Nhấn mạnh nỗi đau vô hạn khi Bác đã ra đi, thể hiện mức độ to lớn, mãnh liệt của nỗi đau thương mà người dân cả nước phải gánh chịu khi Bác Hồ qua đời. Biện pháp tu từ nói quá đã giúp cho câu thơ trở nên sinh động, giàu sức gợi cảm, tạo ấn tượng mạnh mẽ trong lòng người đọc. Đồng thời, thể hiện sự yêu mến và kính trọng của tác giả và muôn dân đối với Bác.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin