

Câu 2 (4,0 điểm)
Viết bài văn nghị luận (khoảng 600 chữ) phân tích, đánh giá nhân vật Thận trong đoạn trích sau:
(Lược đoạn mở đầu: Lượng cùng tiểu đội lính pháo binh về làng Đằng đóng quân trong những ngày đầu kháng chiến. Họ xin ở nhờ nhà một bà cụ nghèo. Nhà chỉ có hai mẹ con, cô con gái là du kích, tên Thận…)
Chúng tôi đóng quân trong làng, cấu trúc trận địa phòng ngự xong thì giặc tràn tới. Chúng từ các làng mạn trên thị xã tiến xuống. Tiếng súng cối nổ từ sáng sớm. Trên mé đường cái, xe cộ, súng ống, lính Tây, lính ngụy bắt đầu dàn đội hình chuẩn bị tiến vào làng. Trong bữa cơm liên hoan, quân dân ở sân đình, các cụ phụ lão cùng ban chỉ huy bộ đội đã chỉ tay về hướng địch mà thề sống chết có nhau. Đơn vị chúng tôi hôm đó phòng ngự cố thủ. Gần hai trăm đồng bào không chịu tản cư, cương quyết ở lại cùng bộ đội đánh giặc. Đội du kích xã bám sát bên từng hố chiến đấu của chúng tôi. Gần chiều, các làng xung quanh trông thấy lửa bốc lên từ lũy tre làng Đằng. Địch đã chiếm được nửa làng. Tôi bị thương nặng. Địch xung phong vào lối ngõ nhà Thận, nhà tôi ở. Lúc trông thấy những bóng áo trắng của lính Tây lấp ló sau cái ngõ trống, tôi bảo Thận: “Cô quay lại phía sau xem đồng bào còn ai thì dắt xuống hầm, mau!”. Thận không nghe. Cô chỉ có một thanh mã tấu, liền vứt thanh mã tấu xuống, nhặt lấy cây tiểu liên của tôi bắn chết một tên địch rồi cõng tôi lui về phía sau. Đêm ấy, đơn vị chúng tôi phá vòng vây thoát ra ngoài. Trừ một số du kích ở lại bám sát địch, nhân dân lại gồng gánh ra đi theo bộ đội. Một hàng cáng thương binh từ sân đình theo con ngòi sau làng lặng lẽ tiến ra bờ sông Thong. Tôi nằm trên chiếc võng bà mẹ Thận thường hay nằm. Người cáng tôi đêm ấy chẳng phải ai khác lại chính là Thận. Năm năm rồi, lúc nào tôi cũng như trông thấy một mép khăn mỏ quạ bay lất phất trên cái cổ cao rám nắng, và thanh mã tấu in hằn xuống một bên vai áo nâu cứ đánh lách cách bên thanh đòn khiêng.
[…] Đêm ấy trời chưa lạnh lắm. Không có sóng nhưng tôi vẫn nghe tiếng róc rách dưới lưng. Bầu trời đỏ lửa, nhưng vãi đầy sao. Mỗi vì sao như những con mắt nhấp nháy nhìn chúng tôi. Thận đỡ tôi nằm trên tấm ván lát mạn đò. Giữa trời sao khuya, một đôi mắt đen và to khẽ chớp. Tim tôi đập rộn lên trong cái chớp mắt ấy. Thận cẩn thận gài lại mép chăn cho tôi rồi cúi xuống, sát hơn: “Anh chóng lành để trở về giết thật nhiều giặc nhé - Anh đừng quên em!” Tôi thò tay ra ngoài mép chăn nắm chặt lấy bàn tay ram ráp bụi cát và ấm áp. Thận nhẹ nhàng xô đò ra. Tôi nằm dưới đò, nghe tiếng sóng Thong vỗ nhè nhẹ và nhìn theo cái bóng bé nhỏ của cô du kích đi khuất trong những vạt lúa đang trỗ. Tôi phỏng đoán sáng ngày mai địch lại tiếp tục càn lớn.
(Lược một đoạn: Nhân vật tôi kể lại lần về làng Đằng tìm gia đình Thận. Nhà Thận bị giặc đốt, chưa kịp dựng lại. Hai mẹ con đi nơi khác. Nhân vật tôi viết lại mấy chữ rồi gài vào gốc cây mai với hi vọng một ngày Thận sẽ về và nhận được tin mình. Cuối cùng nhân vật tôi cũng tìm được Thận.)
[….] Chúng tôi gặp nhau quá đột ngột. Cổ tôi như bị nghẹn. Dưới ánh sao lờ mờ, tôi khao khát ngắm khuôn mặt Thận và để cho tình yêu giấu kín bấy lâu tự nó trào lên trong lòng mình. Chúng tôi đều mừng và xúc động không nói nên lời… Thận châm một ngọn đèn nhỏ. Bên ánh đèn, tôi thấy khuôn ngực Thận phập phồng. Tôi biết Thận đang xúc động. Tôi thương Thận quá! Mới mấy năm mà trông Thận gầy và già đi nhiều. Đôi mắt ngày xưa trong sáng bây giờ đã thâm quầng, hằn lên những nét lo nghĩ. Gương mặt trái xoan hiền hậu cũng trở nên rắn rỏi và cương nghị.
Tôi không biết hỏi chuyện gì trước với Thận. Thời gian chúng tôi xa nhau có bao nhiêu chuyện xảy ra.
- Bây giờ nhà ta ở đâu, em? – Tôi buột miệng hỏi.
- Em ở nhiều nơi, thỉnh thoảng mới tạt về nhà.
- Vậy mẹ ở đâu?
- Mẹ mất rồi!
- Sao?
- Chúng nó giết mẹ rồi, anh ạ!
Tôi ôm khẩu súng vào lòng, đầu óc choáng váng. Tôi hỏi thêm:
- Bây giờ em làm gì?
Thận ngồi sát tôi hơn:
- Em hoạt động cho đoàn thể.
- Em được kết nạp vào Đảng rồi ư?
- Vâng.
Tôi đặt bàn tay lên bên vai gầy gò của Thận - một người đồng chí - và nhìn ra ngoài. Bên ngoài bóng đêm vẫn dày đặc…
(Trích Nhành mai, Nguyễn Minh Châu, Tuyển tập truyện ngắn,
NXB Văn học, 2006, tr 14).
Chú thích:
* Nguyễn Minh Châu sinh năm 1930, quê ở làng Văn Thai, xã Sơn Hải, huyện Quỳnh Lưu, tỉnh Nghệ An. Ông là một ngòi bút có ảnh hưởng lớn đối với nền văn học Việt Nam ở cả hai giai đoạn kháng chiến và thời kỳ đổi mới. Ở giai đoạn kháng chiến, tác phẩm của Nguyễn Minh Châu mang đậm khuynh hướng sử thi và cảm hứng lãng mạn. Còn giai đoạn đổi mới sau năm 1975, tác phẩm của ông lại thiên về cảm hứng thế sự.
“Nhành mai” là một trong bảy truyện ngắn xuất sắc của Nguyễn Minh Châu in trong tập truyện đầu tay “Những vùng trời khác nhau” năm 1970.
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Đây là câu trả lời đã được xác thực
Câu trả lời được xác thực chứa thông tin chính xác và đáng tin cậy, được xác nhận hoặc trả lời bởi các chuyên gia, giáo viên hàng đầu của chúng tôi.
Nhắc đến những nhà văn thời kỳ kháng chiến và đổi mới có sức ảnh hưởng đến nền văn học VIệt Nam, không thể nào không nhắc đến Nguyễn Minh Châu. Những tác phẩm của ông được viết về nhiều đề tài, có nhiều góc độ, khía cạnh tiếp cận khác nhau nhưng lại đều mang đến tính nhân văn rát cao. Tác phẩm " Nhành mai" là một trong bảy tác phẩm nổi tiếng của ông in trong tập truyện đầu tay " Những vùng trời khác nhau" năm 1970. Lấy nhan đề " nhành mai" khác nhẹ nhàng và gần gũi nhưng nội dung lại đề cập đến một bức tranh chân thực nhất về cuộc sống, số phận và vẻ đẹp kiên cường, bất khuất của những con người trong kháng chiến chống Mỹ. Ngoài ra tác phẩm còn lồng ghép thầm kín tình yêu đôi lứa trong chiến tranh nhưng nó lại rất sâu sắc. Trong những dòng ký ức, hồi ức đan xen của Lượng về kháng chiến lại có hình ảnh người con gái Thận.
Trong đoạn trích cuộc kháng chiến vô cùng ác liệt nó đã tàn phá một ngôi làng, cướp rất nhiều ngôi nhà trong đó có nhà của Thận. Thận là một cô gái du kích nhưng lại rất gan dạ, không hề nao núng trước sức mạnh của kẻ thù. Tuy trong đoạn trích không miêu tả ngoại hình tính cách của nhân vật nhưng qua những hành động và cử chỉ đã phần nào làm rõ nét về nhân vật Thận. Khi mà bọn địch đế chiếm được nửa làng rồi Lượng bị thương nặng, Lượng và Thận đã thấy thấp thoáng bóng của những tên lính Tây cô gái ấy đã không hề sợ sệt mà lại dũng cảm vứt thanh mã tấu xuống cầm lấy khẩu súng và bắn chết tên địch. Sự kiên cường, gan dạ khiến cho chính nhân vật tôi cũng không ngờ tới. Nhờ vậy mà cả Thân và Lượng đều thoát được khỏi vòng vậy.
Ngoài ra đoạn trích còn cho chúng ta thấy được tình cảm, tình đôi lứa của những con người trong chiến tranh họ cũng yêu, cũng thầm kín che giấu đi vì một mục đích cao cả hơn là chiến đấu bảo vệ quê hương, đất nước. Đó là mối tình thầm kín, đẹp đẽ, thuỷ chung vượt qua bom đạn, thử thách của Thận và Lượng.
Nhành mai là tác phẩm tiêu biểu cho truyện ngắn viết về đề tài người lính trong kháng chiến. Qua tác phẩm, nhà văn Nguyễn Minh Châu muốn thể hiện tấm lòng xót thương cho số phận đau thương của con người, ngợi ca vẻ đẹp bất khuất kiên cường, sự hi sinh anh dũng của người lính và những người dân yêu nước trong kháng chiến. Thể hiện tinh thần lạc quan niềm tin vào tình yêu và sự hồi sinh. Tình yêu giúp con người ta vượt qua mọi đau khổ, khó khăn. Và cũng trong hoàn cảnh đó tình yêu đôi lứa cũng luôn song hành cùng tình yêu lớn hơn đó là tình yêu quê hương đất nước, tình yêu nước cao cả.
Dù chiến tranh đã đi qua nhưng những hình ảnh, những tình cảm, tình người, tình yêu thương cũng luôn luôn còn hiện hữu. Để khi nhìn lại chúng ta sẽ thấy chiến tranh ác liệt như thế nào, những năm tháng đau thương đó như thế nào. Và từ đó càng yêu quê hương đất nước hơn nữa và có trách nhiệm xây dựng và bảo vệ tổ quốc.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin