

Anh chị hãy viết bài văn,nghị luận khoảng 500 chữ phân tích đánh giá chủ đề và những nét đặc sắc về hình thức nghệ thuật của bài thơ bông bần trắng giang tử minh
Con nhớ chuyện ngày xưa
Thuở mới vừa lên bốn
Con theo xuồng lên ruộng cùng cha...
Sóng nước lớn ròng
Cuốn bông bần trắng
Cá lìm kìm tắm nắng bơi theo
Cha vững tay chèo chiếc xuồng phía trước
Nhà mình còn nghèo
Con biết được gian nan...
Đời nhà nông ruộng đồng khuya sớm
Mẹ dãi dầu khóm lúa, mạ non
Con dan nắng trọn thời thơ ấu
Giấc ngủ đầu gối mộng tình thân...
Cha hái bông bần cho con tinh nghịch
Mùi hương đưa thinh thích dịu bay
Những tháng ngày vội qua chẳng thấy
Tận tâm hồn vướng lại quanh đây...
Bông bần trắng một thời dãi nắng
Phận nổi trôi sóng nước dòng đời
Con khôn lớn nhớ hoài ngày ấy
Có chiếc xuồng cha lái, bần trôi...
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Đề tài gia đình luôn được nhiều thi nhân khai thác ra nhiều tác phẩm có giá trị cao. Rất nhiều những tác phẩm ra đời khắc họa nhiều góc cạnh của cuộc sống gia đình. Đó là tình cha, con thắm thiết qua những lời tâm sự, hình ảnh của người cha dành cho đứa con khi con nhớ về những kỉ niệm bên người thân yêu được thể hiện qua tác phẩm ‘’Bông bần trắng’’.
Con nhớ chuyện ngày xưa
Thuở mới vừa lên bốn
Con theo xuồng lên ruộng cùng cha.
Đoạn thơ mở đầu với những ký ức hạnh phúc của tuổi thơ và quê hương. Câu thơ tập trung vào ký ức của tác giả về những ngày thơ ấu, khi con đi cùng cha lên ruộng. Nhan đề bông bần trắng để chỉ biểu tượng cho sự thuần khiết và trong trắng của tuổi thơ, cũng như sự chân thành và giản dị của cuộc sống nông thôn. Tác giả sử dụng hình ảnh của bông bần trắng để truyền đạt về sự tinh khôi và đẹp đẽ. Đoạn thơ này thể hiện tình cảm của một đứa trẻ nhớ về quãng thời gian ngây thơ, hạnh phúc khi còn bên cha. Đó là hình ảnh của tuổi thơ đầy ấm áp và hạnh phúc khi được cha dẫn dắt, ‘’con theo xuồng lên ruộng cùng cha’’... Bài thơ này thường được xem là biểu tượng cho tình cảm gia đình, sự gắn kết giữa cha và con, và giá trị của quãng thời gian ngây thơ trong cuộc đời.
‘’Sóng nước lớn ròng
Cuốn bông bần trắng
Cá lìm kìm tắm nắng bơi theo
Cha vững tay chèo chiếc xuồng phía trước
Nhà mình còn nghèo
Con biết được gian nan...’’
Khổ thơ thứ hai là hình ảnh sinh động về cuộc sống nông thôn, với các yếu tố như biểu tượng của bông bần trắng, cá lìm kìm, chiếc xuồng, và gia đình nghèo. Bông bần trắng có thể là biểu tượng của sự thuần khiết, vẻ đẹp trong cuộc sống nông thôn. Cá lìm kìm tắm nắng và bơi theo chiều sóng nước, tạo ra hình ảnh sống động và tự do. Cha vững tay chèo chiếc xuồng phía trước, thể hiện sự mạnh mẽ, quyết tâm và sẵn sàng đối mặt với khó khăn. Câu thơ này phản ánh tâm trạng của một đứa trẻ nhận thức được tình trạng nghèo khó của gia đình và những khó khăn mà họ phải đối mặt. Với hình ảnh sống động, ngôn ngữ chân thực và nghệ thuật sáng tạo, nói về cuộc sống nông thôn và những giá trị đơn giản nhưng ý nghĩa trong cuộc sống hàng ngày.
‘’Đời nhà nông ruộng đồng khuya sớm
Mẹ dãi dầu khóm lúa, mạ non
Con dan nắng trọn thời thơ ấu
Giấc ngủ đầu gối mộng tình thân...’’
Đoạn thơ này tạo ra một bức tranh sống động về cuộc sống của người nông dân, với hình ảnh của mẹ đang làm việc vất vả trên ruộng, chăm sóc cây lúa và mạ non từ sáng sớm đến khuya muộn. Cảnh con trẻ ở bên mẹ, cảm nhận ánh nắng mặt trời và trải qua những khoảnh khắc thuần khiết của tuổi thơ được tôn vinh. Câu thơ cuối cùng, "Giấc ngủ đầu gối mộng tình thân", làm nổi bật tình cảm gia đình ấm áp và bền vững trong một cuộc sống đầy lao lực.
‘’Cha hái bông bần cho con tinh nghịch
Mùi hương đưa thinh thích dịu bay
Những tháng ngày vội qua chẳng thấy
Tận tâm hồn vướng lại quanh đây...’’
Đoạn thơ này là một bức tranh tuyệt vời về tình cảm của cha dành cho con, thể hiện qua hình ảnh cha hái bông bần cho con, biểu tượng cho sự quan tâm và hy sinh vô điều kiện của cha. Mùi hương của bông bần không chỉ mang lại sự dịu dàng mà còn kích thích các giác quan, tạo ra một không gian đầy ấm áp và gắn kết. Thơ thể hiện sự lưu luyến của cha dành cho thời gian đã trôi qua, những tháng ngày đầy ý nghĩa nhưng trôi đi vội vã mà không để lại dấu vết. Tận tâm của cha không chỉ dừng lại ở việc chăm sóc con mà còn đọng lại trong mỗi khoảnh khắc, trong mỗi góc nhỏ của cuộc sống gia đình. Đây là một miêu tả tuyệt vời về tình cảm gia đình và sự ấm áp của tình thân, nơi mà tình yêu thương ấy không bao giờ phai nhạt. Hình ảnh của bông bần trắng dài ra dưới ánh nắng mặt trời không chỉ tượng trưng cho sự tạm bợ của cuộc sống, mà còn là biểu tượng cho sự trôi chảy không ngừng của thời gian và cuộc sống. Đoạn thơ cũng kể về sự nhớ nhung của người trưởng thành về quãng thời gian trẻ thơ đầy hồn nhiên và ấm áp, khi có cha làm cầu nối đưa họ đi qua những khó khăn của cuộc sống. Hình ảnh của chiếc xuồng cha lái trên dòng nước bất tận mang lại cảm giác của sự an toàn, sự dẫn dắt và sự ổn định trong một cuộc hành trình không ngừng.
Bài thơ ‘’Bông bần trắng’’ thể hiện sự trường tồn của những kí ức và tình cảm, mặc dù thời gian có trôi đi nhưng những giá trị gia đình và kỷ niệm vẫn mãi mãi sống trong lòng người.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bài thơ "Bông bần trắng" của Giang Tử Minh là một tác phẩm nổi bật trong kho tàng thơ ca Việt Nam, không chỉ bởi sự tinh tế trong việc chọn lọc hình ảnh mà còn ở cách thể hiện những suy tư sâu sắc về cuộc đời và vận mệnh con người. Bài thơ không chỉ là bức tranh thiên nhiên đơn thuần mà còn ẩn chứa nhiều tầng nghĩa, phản ánh cái nhìn triết lý sâu sắc về thế giới và con người.
Về mặt chủ đề, "Bông bần trắng" là một bài thơ thể hiện tâm trạng u hoài, buồn bã của nhà thơ trước vẻ đẹp hư ảo, mong manh của bông bần. Qua đó, tác giả muốn gửi gắm suy ngẫm về vẻ đẹp thoáng qua, về sự chóng vánh của cuộc sống con người, qua đó thể hiện quan niệm nhân sinh của mình. Bông bần trắng không chỉ là biểu tượng của vẻ đẹp thuần khiết mà còn là hình ảnh của sự chóng tàn, dễ vỡ, phản ánh thực trạng cuộc đời con người – sinh ra, tồn tại rồi biến mất, không chống lại được quy luật tự nhiên của sự sinh diệt.
Nét đặc sắc trong hình thức nghệ thuật của bài thơ này chính là sự kết hợp hài hòa giữa ngôn từ giản dị và hình ảnh thơ phong phú. Nhà thơ đã sử dụng ngôn từ một cách tinh tế, lựa chọn từ ngữ rất đỗi bình dị nhưng lại gợi lên những hình ảnh thơ có sức mạnh biểu cảm đặc biệt. Hình ảnh "bông bần trắng" được nhắc đi nhắc lại nhiều lần trong suốt bài thơ, tạo nên một ấn tượng sâu sắc, giúp người đọc hình dung và cảm nhận rõ ràng về sự mong manh, tinh khôi nhưng cũng rất chóng vánh, tạm bợ của nó.
Bên cạnh đó, bài thơ cũng được đánh giá cao về mặt âm điệu. Nhịp điệu nhẹ nhàng, uyển chuyển, phù hợp với không khí và tâm trạng của bài thơ, tạo nên một không gian lắng đọng, sâu lắng. Sự lặp lại của một số từ ngữ không chỉ nhấn mạnh thông điệp mà còn tạo điểm nhấn về mặt âm thanh, giúp bài thơ thêm phần trầm tư, suy tưởng.
Thêm vào đó, Giang Tử Minh còn sử dụng kỹ thuật ẩn dụ và biểu tượng một cách khéo léo. Bông bần không chỉ đơn thuần là bông bần mà còn là biểu tượng của sự sống đời người, của vẻ đẹp thoáng qua và của sự chấp nhận số phận. Sự kết hợp giữa yếu tố tự nhiên và suy tư nhân sinh này làm cho bài thơ có chiều sâu về ý nghĩa, khơi gợi sự trăn trở, suy ngẫm trong lòng người đọc.
Tóm lại, "Bông bần trắng" của Giang Tử Minh là một tác phẩm thơ đặc sắc, thông qua ngôn từ giản dị mà chứa đựng những suy ngẫm sâu sắc về cuộc sống và con người. Những kỹ thuật nghệ thuật phong phú mà tác giả sử dụng đã làm nổi bật được vẻ đẹp của thiên nhiên cũng như tâm trạng của nhà thơ, để lại trong lòng người đọc những ấn tượng khó phai.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
"Khi ta ở chỉ là nơi đất ở
Khi ta đi đất đã hóa tâm hồn". (Tiếng hát con tàu $-$ Chế Lan Viên)
Thật vậy, quê hương và gia đình luôn là chủ đề đi liền với những áng thơ bất hủ. Từ những trang văn thơ khi xưa cho tới bây giờ vẫn thế, tình yêu quê hương gia đình cùng những kí ức ấy luôn đọng lại trong tâm trí mỗi người con xa quê. Và trong tác phẩm "Bông bần trắng" của nhà thơ Giang Tử Minh cũng vậy. Tình yêu quê hương và tình cảm cha con trong bài thơ được thể hiện rõ nét thông qua chủ đề và những nét đặc sắc nghệ thuật.
Thứ nhất là về chủ đề của tác phẩm. "Bông bần trắng" là bài thơ với chủ đề xoay quanh tình cha con trong bối cảnh nghèo khó. Sự nghèo khó ấy được thể hiện rõ qua chữ "bần" ở nhan đề cũng như ở câu thơ thứ ba của đoạn thơ đầu: "Con theo xuồng lên ruộng cùng cha..." Hơn nữa, hoàn cảnh nghèo khó của hai cha con còn được tác giả thể hiện rõ nét qua những câu thơ: "Cha vững tay chèo chiếc xuồng phía trước / Nhà mình còn nghèo ... Đời nhà nông ruộng đồng khuya sớm / Mẹ dãi dầu khóm lúa, mạ non ..." Những câu thơ ấy không chỉ nhấn mạnh cho hoàn cảnh khốn khó của nhân vật trữ tình mà còn nhấn mạnh được sự biết ơn, tình yêu thương của nhân vật trữ tình dành cho người cha. Hình ảnh "bông bần trắng" trôi nổi theo sóng nước càng làm rõ cho người đọc thấy được chủ đề của tác phẩm. Từ "bần" nghĩa là khó khăn, nghèo khổ. Từ này diễn tả cho người đọc thấy được hoàn cảnh khốn khó của nhân vật trữ tình. Tuy nhiên, dù khó khăn nhưng nhân vật trữ tình vẫn luôn cảm thấy biết ơn, yêu quý cha mẹ, gia đình và những gì đang có. Đó là phẩm chất tốt đẹp của con người: dù bình dị nhưng lại có phẩm chất đáng quý. Đây chính là nghĩa của từ "trắng" trong nhan đề. Qua đây, có thể thấy, hình ảnh bông bần trắng không chỉ là biểu tượng của kí ức, kỉ niệm mà còn là biểu tượng gắn liền với phẩm chất, thân phận của con người: bình dị, nhỏ bé nhưng có giá trị lớn lao.
Cũng như Lưu Trọng Lư từng nói: "Một câu thơ hay là một câu thơ có sức gợi". Qủa thật, với những nét đặc sắc về nghệ thuật của bài thơ, bài thơ xứng đáng là một bài thơ bất hủ. Bài thơ nổi bật bởi hình thức trữ tình, nhẹ nhàng và sâu sắc, mang đậm phong vị miền Tây Nam Bộ. Cách sử dụng hình ảnh quen thuộc như "sóng nước, xuồng, bông bần, cá lìm kìm" tạo nên một không gian thấm đẫm chất quê, gần gũi và thân thương. Ngoài ra, nghệ thuật hồi tưởng quá khứ kết hợp với hiện tại được tác giả sử dụng linh hoạt khiến cho tác giả có thể cảm nhận rõ sự thay đổi, chuyển biến của thời gian và cảm xúc. Bên cạnh đó, giọng điệu thơ chan chứa yêu thương, có chút hoài niệm, chút lắng đọng buồn, đã khắc họa thành công tâm trạng của người con khi nhớ về cha, về những ngày tháng gian khó nhưng đầy ắp tình thương. Những vần thơ tự nhiên, không cầu kỳ, không bi lụy nhưng vẫn khiến người đọc xúc động bởi sự chân thành và mộc mạc.
Tóm lại, bằng tất cả những đặc sắc về nghệ thuật cùng những nét tinh tế của chủ đề đã tạo nên một bài thơ mang sức gợi. Bài thơ không chỉ là một khúc hát về ký ức mà còn là lời nhắc nhở mỗi người luôn trân trọng những điều thân thuộc quanh mình. Khép lại bài thơ, người đọc vẫn còn cảm thấy một thứ tình cảm nào đó thật mãnh liệt còn đọng lại trong tâm trí không chỉ hôm nay mà còn cả ngày mai. Bởi vậy, bài thơ xứng đáng được xem là một áng thơ bất hủ của nền văn học nước nhà.
@LP
Bảng tin