

Đó là loài hoa nở vào cuối năm
Đó là loài hoa mọc nơi cuối đất
Đó là loài hoa đợi ở cuối đời
Khi hầu hết các loài hoa trong năm đã khoe sắc phô hương cả rồi, nó mới nở. Nếu xem mỗi niên hoa như một dãy dằng dặc, xếp hàng đợi đến lượt nở, thì nó đứng ở cuối hàng. Kiên nhẫn, nhún nhường, hay biết phận biết thân ? Thật khó nói. Chỉ biết khi năm hầu tàn, mùa hầu cạn, chẳng còn loài hoa nào tranh chòi nữa, nó mới dâng hoa. Nó nở trong gió bấc mưa phùn, dưới màu mây xám bạc của ngày đông tận. Nhưng không ai đợi nó dịp tất niên. Càng không ai chờ nó cho tân niên.
Nó là loài hoa không được chào đón.
Nó là loài hoa không biết đến hội hè. Nó không có chỗ trong các bình hoa bày trang trọng tại những chốn cao sang. Cũng không có chỗ trong những vựa hoa, quầy hoa, sạp hoa bày trên phố xá. Không ai đầu tư, không ai khuyến mại. Nó không bao giờ có mặt trong danh sách những thứ hoa cần mua sắm để trang hoàng khánh tiết cho bất cứ kì cuộc nào. Và nó cũng chẳng dám mơ được nằm trên bàn tay tình nhân trao tặng nhau những dịp lễ lạc. Bàn tay chăm thôi còn chả dám mong, nói gì đến bàn tay tình. Có phải bàn tay duy nhất nó được biết đến trong đời là bàn tay cầm nắm nó khi triệt bỏ nó?
Không có chỗ trong vườn nhà. Không bén mảng tới những hoa viên. Nó không có căn cước tại đấy. Có ai cấp thẻ xanh để cho nó quyền cư trú tại đấy đâu. Thảng hoặc có bóng nó vươn hoa ở góc vườn nào, thì nó chỉ được xem như dân lậu, dân liều. Nó thường bị trục xuất trước tiên khỏi những hoa viên, hoa uyển. Họa chăng, chỉ khi vườn đã bỏ hoang, nó mới có hi vọng. Chủ nhân chả còn đoái hoài, các loài khác chả thèm giành giật đất nữa, thì nó mới đến mọc. Nó rón rén mọc trên đất bỏ, đất thí. Dạng nhảy dù. Sống chui. Nó là loài hoa vườn hoang.
Ta thường thấy nó ở bên đường. Đúng hơn, nó vẫn ở bên đường mà ta thường không thấy. Nó không phải là địa chỉ cho những ánh mắt thưởng ngoạn kiếm tìm. Từng đoàn xe cứ vút qua. Những ánh mắt vãng cảnh cứ rướn xa. Nhưng điểm nhìn của dòng người thường không đặt vào nó. Nó bị lãng quên ngay trong tầm mắt người đời. Dù ngọn hoa có đâm ngang tầm nhìn, xiên vào nhãn giới, thì cũng thế thôi. Cả khi du khách dừng lại để chụp ảnh, ống kính zoom qua đầu nó là để chớp lấy những cảnh hớp hồn phía xa. Về xem lại, thấy nó lỡ có mặt trong khuôn hình ngoài ý muốn, thì bực mình. Khi in ra, người ta cẩn thận dùng photoshop xóa nó đi, cho hết vướng. Nó là loài hoa bên đường.
Nhưng, vương quốc thực sự của nó là miền hoang, là núi đồi gò bãi. Nó là cư dân của những miền đời quên lãng. Lãng quên, đó mới là không gian cho nó, của nó. Một kiếp hoa chung thân chốn lãng quên. Có phải nỗi hoang vu vón lại thành loài hoa ấy. Có phải nó là đứa con tự túc của nỗi hoang vu. Sinh ra nó để tự khuây khỏa, khoảng trống của hoang vu có bớt đi được phần nào không, mà giữa chốn hoang vắng, có bóng nó chập chờn, lại chỉ thấy lòng thêm hoang dại.
Nó là hoa lau.
(Tự tình cùng cái đẹp, Chu Văn Sơn, NXB Hội Nhà văn 2019, tr. 132)
Thực hiện yêu cầu sau:
Câu 1.Xác định đối tượng chính được đề cập trong văn bản ?
Câu 2. Chỉ ra 1 câu văn mang yếu tố trữ tình được sử dụng trong đoạn trích.
Câu 3. Nhận xét về yếu tố tự sự và trữ tình trong đoạn văn.
Câu 4. Thông điệp tác giả gửi gắm qua đoạn văn là gì?
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Đây là câu trả lời đã được xác thực
Câu trả lời được xác thực chứa thông tin chính xác và đáng tin cậy, được xác nhận hoặc trả lời bởi các chuyên gia, giáo viên hàng đầu của chúng tôi.
Câu 1.
- Đối tượng chính được đề cập trong văn bản : hoa lau
Câu 2.
- 1 câu văn mang yếu tố trữ tình được sử dụng trong đoạn trích: "Thật khó nói"
`->` Thể hiện thái độ băn khoăn của tác giả khi nghĩ về "đức tính" của loài hoa sắp được nói đến
Câu 3.
- Nhận xét về yếu tố tự sự và trữ tình trong đoạn văn: cả hai yếu tố cùng hòa quyện, bổ sung ý nghĩa cho nhau. Yếu tố tự sự kể về sự không được chào đón, trân trọng của cây hoa lau so với mọi loài hoa khác. Yếu tố trữ tình thể hiện cảm xúc băn khoăn của tác giả trước thái độ sống không biết là đang "kiên nhẫn, nhún nhường hay biết phận biết thân" của cây hoa lau và câu trả lời cho chính mình về sự tồn tại của hoa lau - loài hoa có không gian sống thích hợp mang tên lãng quên
Câu 4.
- Thông điệp tác giả gửi gắn qua đoạn văn:
+ Cần có thái độ sống lạc quan, luôn hướng về phía trước. Dẫu cho hoàn cảnh sống, mọi thứ xung quanh có vùi dập thì vẫn phải đứng lên và tiếp tục sống.
+ Đồng thời, cần dũng cảm vượt qua khó khăn, thử thách.Cuộc đời là hành trình dài, bên cạnh những trái ngọt thì cũng có không ít những trở ngại mà ta cần vượt qua để đi đến đích của chính mình.
+ Hãy tự tin về khả năng của bản thân. Mỗi người sinh ra đều có những ưu, nhược điểm riêng. Có thể ở môi trường làm việc, học tập này bản thân không thể bộc lộ được điểm mạnh nhưng chắn chắn rằng ở môi trường hoàn toàn mới nào đó, ta lại có thể phát huy được những khả năng vốn có của mình
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
`1.` Đối tượng chính được đề cập trong văn bản là :
`→` Hoa lau.
`⇒` Dẫn chứng : "Nó là hoa lau" `-` Câu cuối cùng trong bài.
`2.` Câu văn mang yếu tố trữ tình được sử dụng trong đoạn trích là :
`→` "Nó là loài hoa không được chào đón".
`⇒` Bộc lộ tình cảm của tác giả trước sự không được chào đón của hoa lau.
`3.`
`⇒` Nhận xét :
`+` Yếu tố tự sự : Miêu tả chi tiết từng đặc điểm của loài hoa lau.
`+` Yếu tố trữ tình : Gửi gắm thông điệp về sự kiên nhẫn, luôn lạc quan trước số phận của hoa lau.
`4.` Thông điệp :
`+` Thể hiện ý chí sống mãnh liệt với sự tự tin, kiên nhẫn của hoa lau. Ngay cả khi chúng không được mọi người biết đến, chúng vẫn cứ lạc quan tồn tại và tỏa sáng một cách rực rỡ theo đúng giá trị sống của mình.
`+` Khuyên răn con người ta cần phải học tập theo hoa lau, phải có ý thức tự lập, kiên trì và luôn lạc quan trong mọi hoàn cảnh sống.
$\color{skyblue}{\text #Arii}$
$\text{CHÚC BẠN HỌC TỐT!}$
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?

Bảng tin
0
246
0
https://hoidap247.com/cau-hoi/6966149