Nắng đã vàng hanh như phấn bay
Đã nghe tiếng sếu vọng sông gày
Trước sân mây trắng về đông lắm
Em ở xa nhà em có hay
Em có hình dung những mái tranh
Nắng lên khói ủ mộng yên lành
Vườn sau tre mía xôn xao lá
Anh chẳng là cây cũng trĩu cành
Em có cùng anh lên núi không
Có nghe thầm thĩ tiếng rừng thông
Nắng chiều ngả bóng thông in đất
Anh ngả vào đâu nỗi nhớ mong
Xuân sắp sang rồi xuân sắp qua
Một năm năm mới lại năm qua
Mà sao nắng cứ như tơ ấy
Rung tự trời cao xuống ngõ xa.
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
1. Thể thơ: thất ngôn.
2. PTBĐ: Miêu tả.
3. Nhân vật trữ tình: Người lính đang xa quê nhà, có tình cảm sâu nặng với thiên nhiên và ký ức về quê hương.
4. Thiên nhiên trong bài thơ được quan sát, miêu tả vào một ngày mùa đông nắng hanh.
5.
- BPTT: Nhân hóa: "Trước sân mây trắng về đông lắm"
- Tác dụng: Giúp cho câu thơ trở nên sinh động, tăng sức gợi cảm, tạo ấn tượng với người đọc. Qua đó cho thấy dấu hiệu của mùa đông đã về.
6. ND chính: Bài thơ miêu tả bức tranh thiên nhiên vào một buổi chiều đông tươi vui, hừng sáng, ấm áp và đầy tươi sáng ở trước sân nhà, trên những mái tranh và khung cảnh thiên nhiên mùa đông trên núi.
7. Cách gieo vần: Mỗi khổ thơ gieo một vần, vần được gieo ở tiếng cuối các câu 1,2,4 của từng khổ.
→ Tác giả dùng phong cách viết tự do, không tuân theo quy luật cố định về số âm tiết hoặc kiểu vần.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin