

trong câu chuyện bà tôi của tác giả xuân quỳnh vì sao sau cuộc nói chuyện với bố mẹ, nhân vật “tôi” cảm thấy phấp phỏng, vừa lo lại vừa vui?
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
`color{<silver>}{\text{#Lập hạ}}`
`-` Vì :
`+` Vui khi nhân vật "tôi" được sống cùng với bà như tước kia .
`+` Lo lắng là lúc khi nhân vật không biết bà còn gặp lại cậu đấy không , cậu không còn biết bà còn sống không . Vì bà tuổi đã cao , cũng sắp đến lúc từ trần .
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
`color{skyblue}{#npl}`
`@` Trong câu chuyện "Bà tôi" của tác giả Xuân Quỳnh. Vì sao sau cuộc nói chuyện với bố mẹ, nhân vật tôi cảm thấy thấp thỏm, vừa lo lại vừa vui?
`-` Vì nhân vật tôi biết bà bán bỏng ngoài bến tàu, thấy thương bà vì bà đã tuổi già sức yếu, chưa chắc đã sống được lâu. Nhưng sau khi nghe bố mẹ nói rằng sẽ đón bà. Nhân vật tôi cảm thấy vui vì sắp được gặp lại bà, được bà âu yếm và vuốt ve như ngày xưa.
`-` Chi tiết:
`+` Lo: lo cho bà tuổi gia sức yếu mà lại đi bán bỏng giữa trời nắng (rét buốt), chưa chắc bà đã sống được lâu.
`+` Vui: Sắp gặp được bà, nhân vật "tôi" muốn cả gia đình lại được sum họp như xưa, được vùi vào lòng bà.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin