

Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!

Đây là câu trả lời đã được xác thực
Câu trả lời được xác thực chứa thông tin chính xác và đáng tin cậy, được xác nhận hoặc trả lời bởi các chuyên gia, giáo viên hàng đầu của chúng tôi.
Trong cuộc sống, những khoảnh khắc vỡ òa của nghị lực thường đến từ những hành động giản đơn nhưng lại chứa đựng sức mạnh tinh thần phi thường. Truyện Người chạy cuối cùng đã khắc họa một hình ảnh đầy cảm hứng về một người phụ nữ – người chạy cuối cùng của cuộc đua ma-ra-tông hằng năm – qua đó gửi gắm thông điệp về sự kiên trì, lòng dũng cảm và khát khao chiến thắng chính mình. Tác giả đã sử dụng hình ảnh của cuộc đua, của những vận động viên đầy sức sống cùng không khí hào hứng, để đối chiếu với hình ảnh của người phụ nữ mang trên mình những khó khăn về thể chất nhưng vẫn quyết tâm vượt qua giới hạn của bản thân. Chính trong khoảnh khắc ấy, thông điệp “chiến thắng bệnh tật của mình” được hiện lên một cách rõ ràng và sâu sắc.
Truyện mở đầu bằng bối cảnh của một cuộc đua ma-ra-tông hằng năm diễn ra vào mùa hè, nơi mà từng vận động viên đều cố gắng hết mình để chinh phục những dặm đường dài. Người kể chuyện – một nhân viên y tế ngồi trong xe cứu thương – có nhiệm vụ theo sát đoàn đua để sẵn sàng chăm sóc khi có ai đó cần giúp đỡ. Trong không khí náo nhiệt ấy, khi mọi người đang nỗ lực vượt qua từng mét đường, hình ảnh “người chạy cuối cùng” bất ngờ xuất hiện, phá vỡ những định kiến về sức mạnh và năng lực của con người. Người phụ nữ mặc áo thể thao màu xanh da trời xuất hiện ở vị trí cuối đoàn. Đôi chân của chị bị tật, khiến ai nấy đều cho rằng việc chạy bộ đối với chị là điều không tưởng. Nhưng chính sự chật vật, nhích từng bước một của người phụ nữ ấy đã tạo nên sức hút riêng, khiến người kể – cũng như những người chứng kiến khác – không khỏi rơi nước mắt và cảm nhận được sức mạnh tinh thần vô biên. Lúc đó, tiếng cổ vũ “Cố lên! Cố lên!” vang lên không chỉ như lời động viên, mà còn là tiếng gọi của niềm tin vào khả năng chiến thắng của con người trước nghịch cảnh. Hình ảnh sợi ruy băng hồng tung bay sau lưng người phụ nữ như đôi cánh vút lên, mang theo niềm hy vọng và khát khao vượt qua mọi giới hạn của thể xác.
Qua nhân vật “người chạy cuối cùng”, tác giả đã khắc họa một thông điệp nhân văn sâu sắc. Với chị, cuộc đua không nhằm mục đích đánh bại những đối thủ cạnh tranh mà quan trọng hơn là chiến thắng chính bản thân mình – chiến thắng căn bệnh tật, chiến thắng những rào cản mà cuộc sống đặt ra. Hình ảnh người phụ nữ vượt qua từng bước chạy mệt mỏi, nhưng vẫn kiên trì đến vạch đích, chính là minh chứng sống động cho lòng can đảm và ý chí không khuất phục trước nghịch cảnh. Điều này nhắc nhở mỗi chúng ta rằng, trong cuộc sống, chiến thắng lớn nhất chính là vượt qua được những giới hạn nội tại, là chinh phục được bản thân mình. Bên cạnh đó, người kể chuyện với vai trò là nhân chứng lại thể hiện được sự xúc động và ngưỡng mộ sâu sắc trước hình ảnh ấy. Những cảm xúc “vừa sờ sợ, vừa phấn khích, vừa ngưỡng mộ” của người kể không chỉ là sự phản chiếu của một tâm hồn nhạy cảm mà còn là lời khẳng định về giá trị của nghị lực sống. Mỗi khi gặp khó khăn, hình ảnh người phụ nữ chạy cuối cùng lại trở thành nguồn động lực, nhắc nhở người kể – và cả người đọc – rằng, dù trong hoàn cảnh có bấp bênh, dù có phải đối mặt với bệnh tật hay bất kỳ khó khăn nào, con người vẫn luôn có sức mạnh để đứng dậy và tiến bước.
Phân tích về mặt nghệ thuật, truyện sử dụng một lối kể chuyện tinh tế với hình ảnh cụ thể và màu sắc cảm xúc sống động. Tác giả đã khéo léo sử dụng các chi tiết như “mặt đỏ bừng như lửa”, “sợi ruy băng tung ra, bay phấp phới sau lưng” để tạo nên không khí hồi hộp, đồng thời cũng thể hiện được tính cách bền bỉ, mạnh mẽ của người chạy cuối cùng. Sự đối lập giữa cảnh đua đầy náo nhiệt của những vận động viên khác và hình ảnh cô đơn, mệt mỏi của người phụ nữ bị tật càng làm nổi bật thông điệp về nghị lực sống. Từ đó, truyện không chỉ là câu chuyện về một cuộc đua thể thao mà còn là bức tranh tâm lý sâu sắc phản ánh cuộc chiến nội tâm của mỗi con người. Bối cảnh của cuộc đua ma-ra-tông cũng góp phần tạo nên sức mạnh biểu tượng cho toàn bộ truyện. Đó không chỉ là một cuộc thi về thể lực mà còn là hành trình của tâm hồn, hành trình của mỗi cá nhân trong cuộc sống. Những bước chạy chậm rãi, mỗi mét đường gian truân chính là ẩn dụ cho những khó khăn, thử thách mà con người phải đối mặt hàng ngày. Và chính trong những khoảnh khắc như vậy, niềm tin, lòng dũng cảm và sự kiên trì mới có thể mang lại chiến thắng thực sự – chiến thắng bản thân mình.
Cuối cùng, truyện Người chạy cuối cùng đã để lại cho người đọc một ấn tượng khó phai về sức mạnh của ý chí và nghị lực sống. Dù cho cuộc đua đã kết thúc, nhưng hình ảnh người phụ nữ kiên cường vượt qua bệnh tật vẫn mãi là biểu tượng của lòng dũng cảm, của khát khao sống và niềm tin vào tương lai. Chính vì thế, mỗi chúng ta, khi gặp phải những thử thách trong cuộc sống, hãy nhớ rằng điều quan trọng không phải là phải luôn đứng đầu hay chiến thắng người khác, mà là vượt qua được chính những giới hạn của bản thân, để mỗi bước đi dù chậm rãi nhưng vẫn đầy tự hào và ý nghĩa. Truyện chính là một bản anh hùng ca của những người vượt qua nghịch cảnh, là lời nhắc nhở nhẹ nhàng nhưng sâu sắc: trong mỗi chúng ta đều có sức mạnh nội tại, chỉ cần tin tưởng và dám đứng lên, chúng ta sẽ tìm thấy nguồn cảm hứng để vượt qua mọi khó khăn. Hình ảnh “người chạy cuối cùng” – dù đứng cuối đoàn đua nhưng lại là người chiến thắng trong cuộc chiến với chính mình – sẽ luôn là biểu tượng của niềm tin, của tình người và của sức mạnh tinh thần bất diệt.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Đáp án:
Phân tích truyện ngắn "Người chạy cuối cùng"
1. Khái quát:
2. Phân tích:
a. Nhân vật:
b. Cốt truyện:
c. Nghệ thuật:
3. Ý nghĩa:
4. Đánh giá:
Kết luận:
Truyện ngắn "Người chạy cuối cùng" là một tác phẩm văn học xuất sắc, để lại ấn tượng sâu sắc về hình ảnh người phụ nữ tật nguyền và bài học ý nghĩa về nghị lực, ý chí con người.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin