

Đọc văn bản sau và trả lời câu hỏi:
Tôi nhớ hồi còn nhỏ, có lần một người đàn ông ghé vào nhà tôi xin tiền. Ông nói ở quê lên đây chữa bệnh, giờ đã mất hết tiền rồi, không còn tiền về quê nên ông phải đi xin. Mẹ tôi đưa cho ông số tiền ít ỏi bà có và hỏi ông ăn cơm chưa rồi bảo tôi xới cho ông bát cơm nguội với mắm. Bà lấy cho ông cái áo của anh tôi cho ông ấy mặc…
Ông ăn xong, cầm cái áo và tiền cứ vừa đi thụt lùi ra cổng vừa chắp tay chấp bái vừa nói: “Tôi đội ơn cô, cầu Trời Phật ban phước cho nhà mình!”.
Với một đứa trẻ thì đó là một câu chuyện lạ, tôi tò mò níu áo mẹ:
– Mẹ, ông ấy quê ở đâu? Ông ấy bị bệnh gì? Ông ấy đi xin được nhiều tiền không? Mẹ mỉm cười:
– Mẹ không hỏi.
– Tại sao mẹ không hỏi?
Ừ, người ta xa quê, rơi vào cảnh khốn cùng thì hỏi về quê hương là đụng vào nỗi đau của họ. Người thành đạt rất tự hào khi nói về quê hương, nơi chôn nhau cắt rốn, người sa cơ thì xấu hổ khi nói về quê của mình. Mình cho người ta có một chút mà mình lại chạm vào nỗi đau, nỗi xấu hổ của người ta thì không phải, không đúng. Làm vậy là ác tâm!
Xác định nhân vật chính trong câu truyện trên.
A. Người mẹ và người con.
B. Người đàn ông và người con.
C. Người mẹ.
D. Người đàn ông.
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
nhân vật chính là mẹ và con
đáp án là A
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin