

Câu chuyện cuộc sống: Hành trang lên đường
Có một hòa thượng muốn đi học tập ở nơi xa. Sư thầy hỏi: Khi nào con đi?
Tuần sau con sẽ đi. Đường xa, con đã nhờ người đan vài đôi giày cỏ, sau khi lấy giày con sẽ lên đường.
Sự thầy trầm ngâm một lát rồi nói: Nếu không thì thế này, ta sẽ nhờ các tín chúng quyên tặng giày cho con.
Không biết sư thầy đã nói với biết bao nhiêu người nhưng ngày hôm đó, có đến vài chục người đem giày đến tặng, chất đầy cả một góc căn phòng thiền.
Sáng hôm sau, lại có người mang một chiếc ô đến tặng cho hòa thượng.
Hòa thượng hỏi: Tại sao tín chủ lại tặng ô?
Sư thầy nói rằng hòa thượng chuẩn bị đi xa, trên đường có thể sẽ gặp mưa lớn, sư thầy nói với tôi liệu tôi có thể tặng hòa thượng một chiếc ô?
Thế nhưng hôm đó, không chỉ có người đó mang ô đến tặng. Đến buổi tối, trong phòng thiền đã chất khoảng 50 chiếc ô các loại.
Giờ học buổi tối kết thúc, sư thầy bước vào phòng thiền của hòa thượng: Giày cỏ và ô đã đủ chưa?
Đủ rồi ạ! Hòa thượng chỉ vào đống ô và giày cỏ chất cao như ngọn núi nhỏ trong góc phòng. Nhiều quá rồi thầy ạ, con không thể mang tất cả đi được.
Vậy sao được, sư thầy nói. Trời có lúc mưa lúc nắng, có ai tiên liệu được con sẽ phải đi bao xa, phải dầm bao nhiêu lần mưa gió. Nhỡ đâu giày cỏ đi rách hết cả, ô cũng mất, lúc đó con phải làm sao?
Ngừng một lát, ông lại tiếp tục: Trên đường đi, chắc chắn con sẽ gặp không ít sông suối, mai ta sẽ có lời nhờ tín chúng quyên thuyền, con hãy mang theo
Đến lúc này, vị hòa thượng mới hiểu ra ý đồ của sư phụ. Hòa thượng quỳ rạp xuống đất, nói: Đệ tử sẽ xuất phát ngay bây giờ và sẽ không mang theo bất cứ thứ gì ạ.
Câu 1:Em hiểu thế nào về những hành động của sư thầy ?
Câu 2:Câu chuyện giúp em nhận ra điều gì ?
Cứuuuuuuuu!!!! Ko chép trên mạng.Viết dài vào nhà
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!

Đây là câu trả lời đã được xác thực
Câu trả lời được xác thực chứa thông tin chính xác và đáng tin cậy, được xác nhận hoặc trả lời bởi các chuyên gia, giáo viên hàng đầu của chúng tôi.
Câu 1:
Hành động của sư thầy là sự giúp đỡ, ẩn chứa trong đó một bài học sâu sắc về cách chuẩn bị hành trang cho cuộc sống. Ban đầu, khi hòa thượng dự định chuẩn bị giày cỏ để lên đường, sư thầy đã gợi ý nhờ tín chúng quyên góp. Điều này khiến hòa thượng nhận được một lượng giày vượt quá nhu cầu, đến mức không thể mang theo hết. Không dừng lại ở đó, sư thầy còn khiến các tín chúng quyên góp ô và sau đó còn dự định nhờ người tặng thuyền. Qua những hành động này, sư thầy muốn hòa thượng nhận ra một chân lý quan trọng: quá chú trọng vào việc chuẩn bị vật chất có thể trở thành gánh nặng trên hành trình cuộc đời.
Sư thầy muốn dạy hòa thượng về sự đủ đầy hay an toàn đồng thời nhấn mạnh rằng: con người không thể tiên đoán mọi khó khăn trên hành trình. Thay vì cố gắng chuẩn bị cho tất cả, cần phải học cách đối mặt và thích nghi với hoàn cảnh. Những hành trang không cần thiết sẽ làm con người trì trệ, mất đi sự nhẹ nhàng và chủ động trong cuộc sống. Đây chính là lời nhắc nhở về giá trị của sự đơn giản, tự lực và lòng tin vào chính mình khi bước đi trên đường đời.
Câu 2:
Câu chuyện mang đến một bài học sâu sắc về ý nghĩa của hành trang trên đường đời.
Thứ nhất, cuộc sống luôn đầy rẫy những khó khăn và thử thách không thể đoán trước. Vì vậy, sự chuẩn bị về tinh thần và khả năng ứng phó linh hoạt quan trọng hơn rất nhiều so với việc tích trữ vật chất. Hành trang vật chất, nếu mang theo quá nhiều, không chỉ trở thành gánh nặng mà còn khiến ta mất đi sự tự do, linh hoạt để thích nghi với hoàn cảnh thực tế.
Thứ hai, ta cần hiểu rằng sự đủ đầy không nằm ở việc có nhiều đồ đạc, mà nằm ở sự tự tin vào bản thân và lòng tin vào cuộc sống. Khi hòa thượng nhận ra rằng mình không cần mang theo bất cứ thứ gì để bắt đầu hành trình, đó cũng là lúc hòa thượng học được bài học về sự đơn giản và buông bỏ. Đôi khi, chỉ cần dũng khí và trí tuệ, ta có thể đối mặt và vượt qua mọi khó khăn mà không cần đến những sự chuẩn bị thái quá.
Thứ ba, câu chuyện còn là lời nhắc nhở về giá trị của hiện tại. Nếu cứ mãi lo lắng về những điều chưa xảy ra, ta sẽ quên mất rằng sức mạnh lớn nhất chính là khả năng sống trọn vẹn trong từng khoảnh khắc và đối diện với khó khăn bằng sự bình thản. Thay vì sợ hãi trước những gì chưa biết, hãy bước đi với niềm tin rằng chính mình có thể vượt qua mọi thử thách.
Cuối cùng, câu chuyện giúp em hiểu rằng hành trang quý giá nhất mà mỗi người cần chuẩn bị không phải là giày, ô hay thuyền, mà chính là trí tuệ, sự can đảm, và tinh thần sẵn sàng đối mặt với mọi biến cố trong cuộc sống. Bài học này không chỉ áp dụng cho những hành trình thực tế mà còn dành cho mọi chặng đường của cuộc đời. Sự đơn giản, niềm tin và khả năng thích nghi chính là chìa khóa để tiến xa hơn, nhẹ nhàng hơn trên con đường đời.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Câu 1:
Những hành động của sư thầy giúp cho chú tiểu có được các đồ vật mà mình muốn, bên cạnh đó, những lời nói việc làm của sư thầy còn giúp cho chú tiểu ngộ ra một đạo lí trong cuộc sống: Khi ta có đủ quyết tâm, ý chí, nghị lực thì mọi việc đều sẽ trở nên dễ dàng, không cần phải quan trọng hóa những hành trang khi đi.
Câu 2:
Câu chuyện giúp cho ta biết được Thành công không phải là ở sự chuẩn bị kĩ lưỡng hay là sự có sẵn, những điều ta định sẵn mà đó là sự quyết tâm, sự nghị lực, ý chí khi ta muốn đạt đến nó. Vậy nên khi ta muốn đạt đến ước mơ, thành công thì mọi việc là do chính ta đạt lấy, nắm lấy, như câu nói "Chặng đường nào trải bước trên hoa hồng, bàn chân cũng thấm đau vì những mũi gai. Đường vinh quang đi qua muôn ngàn sóng gió"
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin