

Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Nếu phải thì chọn bản nhạc hay nhất có lẽ tôi sẽ chọn văn chương. Bởi chỉ khi đến với văn chương, người nghệ sĩ mới được tự do để trái tim dẫn dắt, được thể hiện quan niệm của chính mình và rồi mang tới cho người đọc biết bao giai điệu cảm xúc với nhiều cung bậc và tác giả'Mô Pa Xăng''Đã để tác phẩm ''bố của xi mông''Của chính mình là nốt ngân nga đấy sáng tạo trong bản hòa tấu của văn học
''Bố của xi mông''là câu chuyện kể về cuộc đời của xi mông, một cậu bé từ khi sinh ra đã không có bố. mẹ của cậu -Một người phụ nữ xinh đẹp đã mắc một lầm lỡ khi sinh ra cậu. Một mình sinh ra xi mông hai mẹ con cùng nhau sống trong ngôi nhà nhỏ. Dù hết mực yêu thương, chăm sóc con nhưng bà Blăng sốt vẫn không thể bù đắp được sự thiếu sót của tình cha . Sim ông lớn lên tới trường bị bắt nạt vì không có bố. Sự thiếu hụt khiến cho cậu cảm thấy chán nản với cuộc sống của mình. Rồi cậu gặp được bác Phillips mong muốn bác làm cha của mình và bác đã đồng ý. Nhưng đám bạn của xi mông vẫn trêu cậu vì bác Phillips không phải "bố thật"Của cậu. Ở phần tiếp theo bác Phillips đã không cầu hôn chị bơ lăng sốt và từ đó, xi măng có một người cha thật sự.
theo mạch chuyện, câu chuyện được chia làm bốn phần, phần một là sự miêu tả về sự buồn bã và tuyệt vọng của xi mông tiếp theo là khi gặp được bác Phillips bên bờ sông. Sau đó Bác Phillips đưa cậu về nhà, đồng ý Lâm tra xi mông và cuối cùng Cầu hôn bà bờ lăng sốt
Ngay từ đầu câu chuyện, C 151 cậu bé thiếu thốn cả về mặt vật chất lẫn tinh thần"cảm giác uể oải sau khi khóc""và chỉ khóc hoài". chính điều này đã nói lên tất cả trong tâm hồn cậu bé bất hạnh và những suy nghĩ tiêu cực đang làm cậu có những hành động tiêu cực. Cậu có ý nghĩ bỏ ra bờ sông định nhảy xuống để giải thoát sự đau đớn, giày vò . Nhưng nhớ thiên nhiên, sim ông đã bớt đi phần nào sự tủi thân. Suy nghĩ vẩn vơ cậu nhớ tới gia đình ở đó có mẹ, có nhà.
Thế rồi nỗi tuyệt vọng của cậu một lớn lên, em ngồi xuống đọc kinh cầu nguyện nhưng em không đọc hết được vì cơn nức nở lại cao đến thế rồi cậu gặp bác Phillips một bác thợ rèn"cao lớn, Roll tóc đen quănnhân hậu". Bác Phillips nhẹ nhàng nói "Đừng buồn nữa, về nhà mẹ cháu với bác đi, người ta sẽ cho cháu một ông bố..."câu nói ấy có 100 lượng rất lớn, nó khiến tâm hồn một đứa trẻ bất hạnh thiếu đi tình yêu thương người cha trở nên hào hứng và vui vẻ đến kỳ lạ.
Cuộc gặp gỡ định mệnh đây chính là sợi dây kết nối tình phụ tử. Cảnh tượng sim ông nhận bác Phillips làm bố khiến cho chúng ta có thật nhiều cảm xúc."bác có muốn làm bố cháu không"" có chứ bác muốn chứ""thế nhé bác Phillips làm bố cháu!"chính sự việc này đã khiến cho em tự tin, hãnh diện mạo của niềm tin hơn vào cuộc sống.Đó Là sự tin tưởng, lạc quan và hạnh phúc trọn vẹn của một gia đình mà ai cũng có quyền hưởng tự điều đó
" Bố của xi mông"Đã mang tới cho người đọc những câu chuyện đầy tình yêu thương.Sự. Yêu thương mà ông đã dành cho sim ông và chị bơ lăng sốt bao cảm thông và tình yêu thương san sẻ.Tình cảm trong từng trang văn của ông thể hiện sự đồng cảm với những mảnh đời bất hạnh. Trong tình cảm trong cuộc sống.
tớ gửi ạ(hơi dài chút vì tớ viết giấy rồi đọc)
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Đi lấy mật là một đoạn trích từ tác phẩm Đất rừng phương Nam của nhà văn Đoàn Giỏi kể về cuộc đời phiêu bạt của cậu bé tên An, bối cảnh của tiểu thuyết là vùng đất miền Tây Nam Bộ, nơi có những con người mến khách, yêu nước. Qua đoạn trích đi lấy mật, tác gia đã cho người đọc cảm nhận được về cậu bé An là một con người hồn nhiên, trong sáng và rất ham học hỏi.
An là nhân vật chính, cũng đóng vai là người kể chuyện. Cậu đã được nhà văn khắc họa qua nhiều phương diện khác nhau. Trong hành trình đi lấy mật cùng với tía nuôi và Cò, An đã có được một nhiều nghiệm thú vị. Trước hết, An cũng giống như bao đứa trẻ khác, nghịch ngợm nên đã có những hành động như: “Chen vào giữa, quảy tòn ten một cái gùi bé”; “Đảo mắt khắp nơi để tìm bầy ong mật”; “Reo lên khi nhìn thấy bầy chim đẹp”; “Ngước nhìn tổ ong như cái thúng… ”. Qua những hành động này, có thể thấy An là một đứa trẻ khá hiếu động và nghịch ngợm.
Hồn nhiên là vậy nhưng An vẫn biết suy nghĩ, ham tìm hiểu. Cậu luôn nhớ về lời má nuôi dạy, về cách lấy mật, lời thằng Cò nói về cách xem ong, về sân chim. Khi nghe má nuôi dạy cách lấy mật, nếu không hiểu gì, An lại hỏi ngay: “Sao biết nó về cây này mà gác kèo”, “Kèo là gì, hở má?”, “Coi bộ cũng không khó lắm hở má?”, “Ủa, tại sao vậy má?”... Bên cạnh đó, không chỉ tinh nghịch và ưa khám phá, cậu còn có con mắt quan sát thật tinh tế và sâu sắc. Dưới con mắt của An, cảnh rừng U Minh hiện lên sống động và hoang sơ, trù phú: “Buổi sáng, đất rừng yên tĩnh”, còn “ánh sáng trong vắt, hơi gợn một chút óng ánh trên những đầu hoa tràm rung rung, khiến ta nhìn cái gì cũng giống như là nó bao qua một lớp thủy tinh”. Điều này cho thấy, An là một cậu bé có tinh tế, biết phát hiện ra những cái đẹp của thiên nhiên.
Qua đoạn trích đi lấy mật, tất cả những chi tiết từ câu chuyện của mẹ đã cho ta thấy An là một cậu bé ngoan ngoãn, ham học hỏi, thích quan sát và yêu thiên nhiên.
Phân tích đặc điểm nhân vật An trong Đi lấy mật
Đoạn trích "Đi lấy mật" được trích trong tiểu thuyết "Đất rừng phương Nam" của nhà văn Đoàn Giỏi. Thông qua câu chuyện ba cha con vào rừng đi lấy mật, tác giả đã làm nổi bật hình tượng nhân vật An với nhiều phẩm chất trong sáng, tốt đẹp.
Trước hết, An là một cậu bé yêu thiên nhiên và có những quan sát vô cùng tinh tế. Dưới con mắt của An, rừng núi U Minh hiện lên với vẻ hoang sơ, kì vĩ song cũng rất thơ mộng, trữ tình. Trên đường đi lấy mật, cậu luôn chăm chú, để ý khung cảnh xung quanh. Bằng cách sử dụng ngôi kể thứ nhất, bức tranh thiên nhiên rừng U Minh được thu vào đôi mắt hồn nhiên của An. Các đoạn văn miêu tả như những thước phim quay chậm vô cùng sống động, sắc nét. An đưa mắt quan sát ở trên cao với hình ảnh bầu trời "Ánh sáng trong vắt, hơi gợn một chút óng ánh trên những đầu hoa tràm rung rung, khiến ta nhìn cái gì cũng có cảm giác như nó là bao qua một lớp thủy tinh.". Cậu tiếp tục cảm nhận thiên nhiên bằng khứu giác, xúc giác, thị giác: "ăn xong, bấy giờ bóng nắng mới bắt đầu lên. Gió cũng bắt đầu thổi rao rao theo với khối mặt trời tròn đang tuôn ánh sáng vàng rực xuống mặt đất. Một làn hơi đất nhè nhẹ tỏa lên, phủ mờ những bụi cây cúc áo, rồi nhè nhẹ tan dần theo hơi ấm mặt trời.",... Màu sắc, đặc điểm của sự vật, hiện tượng được miêu tả chi tiết cho thấy sự nhạy cảm trong tâm hồn của nhân vật An.
Tiếp đến, An rất ham học hỏi, tìm hiểu mọi thứ xung quanh. Lần đầu tiên, An được theo tía nuôi vào rừng lấy mật. Trên quãng đường đi, An luôn nhớ lại những lời má nuôi kể về cách gác kèo ong như thế nào. Thậm chí, An đã có những so sánh giữa việc học trong sách với thực tiễn bên ngoài. Cậu nhận ra việc học trong sách giáo khoa chỉ có những khái niệm chung chung về loài ong, không giống như cách má nuôi bảo. Qua đoạn trích An nhớ lại những lời má nuôi kể, ta có thể thấy cậu đặt ra rất nhiều những câu hỏi thể hiện sự tò mò và mong muốn tìm hiểu thế giới xung quanh. Cuối cùng, cậu đã đúc kết ra được sự khác biệt trong cách "thuần hóa" ong rừng của người dân vùng U Minh so với những cách nuôi ong trên thế giới: "Không có nơi nào, xứ nào có kiểu tổ ong hình nhánh kèo như vùng U Minh này cả.".
Có thể thấy, nhà văn Đoàn Giỏi đã xây dựng thành công nhân vật An thông qua lời nói, hành động cụ thể kết hợp với ngôi kể thứ nhất. Qua nhân vật An, tác giả đã thể hiện tình yêu thiên nhiên, con người sâu sắc và ngợi ca tâm hồn trong sáng của trẻ thơ.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin