

Cổ tích ấm sứt vòi
Trong quán nước bên đường, có một cái ấm pha trà đã cũ. Vòi ấm bị sứt một miếng nhỏ. Chủ quán mấy lần định thay nhưng vì chưa có tiền nên cứ để dùng tạm. Vả lại trông thế nhưng ấm còn tốt chán. Bản thân chiếc ấm cũng hiểu được hoàn cảnh của ông chủ. Nó tự nhủ: mình đã bị khuyết tật, thì phải cố làm việc cho tốt. Thế là ấm luôn chú ý giữ cho mình sạch sẽ. Nó hãm trà bằng nước sôi thật khéo, bao giờ trà cũng vừa chín và toả hương thơm phức. Khi rót trà ra chén qua cái vòi bị sứt, nó cũng cẩn thận không để nước rớt ra ngoài.
(…) Một hôm, bỗng có vị khách từ nơi xa đến. Nhìn thấy chiếc ấm hơi khác thường, ông ta nhấc lên, chăm chú ngắm nghía hồi lâu. Đoạn, cất tiếng nói với chủ quán:
- Ấm quý! Nếu ông bằng lòng để lại cho tôi, tôi sẽ trả cho ông thật hậu.
- Dào ôi! Bác khéo đùa! – Ông chủ nhìn khách nở nụ cười thật thà – Chẳng qua chỉ là cái ấm sứ bình thường, do vô ý tôi đánh mẻ một miếng ở vòi. Quán nghèo nên mới phải để dùng tạm…
- Ông bảo ấm bình thường à? Ba trăm năm mà bình thường à?
- Bác vừa nói gì cơ?
- Tôi bảo chiếc ấm này đã ra đời cách đây ba thế kỉ. Nếu tính tuổi thì tôi với ông còn phải gọi ấm là cụ tổ của cụ tổ đấy! Tóm lại là đồ cổ, quý hiếm cực kì.
Nghe giọng quả quyết của ông khách, cái ấm suýt rùng mình. Thiếu bản lĩnh một chút thì nó đã để cho nước sôi trào ra miệng. Nhưng nó kịp trấn tĩnh. Không ai tự biết mình bằng mình, ấm nghĩ thầm. Nó biết nó ra đời ở một cái lò gốm sứ ven sông, chỉ mới cách đây hơn chục năm. Cái ông khách tưởng như sành đồ cổ kia, hoá ra nhìn gà hoá cuốc.
- Thế nào? Ông để lại cho tôi chiếc ấm này chứ?
Chủ quán ngần ngừ, nhìn chiếc ấm như muốn hỏi: “Người ta tha thiết như thế, ngươi tính sao?”.
Chiếc ấm im lặng. Nó không nói được, tất nhiên rồi. Đất có nung thành sứ thì cũng chẳng cất lên lời. Nhưng ấm biết suy nghĩ. Và ông chủ cũng hiểu được những suy nghĩ của nó. Chính vì thế mà ông ngẩng lên nói với khách:
- Nó không đồng ý, bác ạ. Nó biết sứ mệnh cao quý của nó là biến những cái búp trà thành thứ nước uống tuyệt vời, như tất cả những cái ấm pha trà lão luyện khác. Bao nhiêu năm nay nó đã tận tuỵ phục vụ khách hàng của tôi. Đến nỗi sứt mẻ cả mình mẩy mà vẫn không nề hà… Khách ở quán tôi ai cũng chuộng nó. Tôi không thể vì tiền mà phụ họ được.
Vậy là cái ấm sứt vòi vẫn được ở lại trong quán nước nghèo, làm cái công việc sở trường của nó là pha trà. Đôi khi nó nghĩ: May mà ông chủ quán không tham! Nếu không thì vị khách gà mờ kia đã mất oan cả đống tiền. Còn nó, dù được trưng bày trong tủ kính, hay quăng quật mua đi bán lại, sao cũng đến lúc thân phận bị lộ tẩy. Tưởng ba trăm năm, hoá ra lại mười năm… Lúc ấy thì xấu hổ chết đi được!
Có khi nào ghé quán nước nhìn thấy chiếc ấm ấy, bạn hãy tưởng tượng thêm những câu chuyện thú vị về nó nhé. Tôi cam đoan chiếc ấm sứt vòi nào cũng có trong mình khối chuyện lí thú, có khi cả chuyện cổ tích nữa ấy chứ!
(Trần Đức Tiến, Xóm Bờ Giậu, NXB Kim Đồng, Hà Nội, 2023)
Thực hiện các yêu cầu từ câu 1 đến câu 5:
Câu 1: Xác định ngôi kể của người kể chuyện ở văn bản trên?
Câu 2: Tìm và ghi lại những từ ngữ, hình ảnh miêu tả vẻ bề ngoài của cái ấm trong văn bản?
Câu 3: Tại sao ông chủ quán nước không đồng ý bán cái ấm sứt vòi cho người khách lạ? Việc làm đó cho thấy ông chủ quán nước là người như thế nào?
Câu 4: Trong văn bản, cái ấm sứt vòi đã nghĩ “không ai tự biết mình bằng mình”. Anh/ chị có đồng tình với suy nghĩ này của cái ấm không? Vì sao?
Câu 5: Từ câu chuyện về cái ấm sứt vòi, hãy viết một đoạn văn ngắn về điều mà anh/chị thấy có ý nghĩa với bản thân.
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Đây là câu trả lời đã được xác thực
Câu trả lời được xác thực chứa thông tin chính xác và đáng tin cậy, được xác nhận hoặc trả lời bởi các chuyên gia, giáo viên hàng đầu của chúng tôi.
Câu 1.
- Ngôi kể của người kể chuyện: ngôi thứ ba
Câu 2.
- Những những từ ngữ, hình ảnh miêu tả vẻ bề ngoài của cái ấm trong văn bản:
+ cũ
+ vòi ấm bị sứt một miếng nhỏ
+ sạch sẽ
Câu 3.
- Ông chủ quán nước không đồng ý bán cái ấm sứt vòi cho người khách lạ vì: cái ấm tuy đã cũ và bị sứt vòi nhưng vẫn còn dùng tốt, khách hàng ai cũng chuộng. Đồng thời, bởi chiếc ấm đã gắn bó với ông rất lâu nên ông cảm thấy yêu quý, gắn bó với nó. Bởi vậy mà ông đã không đồng ý bán chiếc ấm đi, dù nó không còn mới và lành lặn.
- Việc làm đó cho thấy ông chủ quán nước là người:
+ không tham lam
+ biết yêu quý, trân trọng thứ đồ đã gắn bó với mình
Câu 4.
- Trong văn bản, cái ấm sứt vòi đã nghĩ "không ai tự biết mình bằng mình". Em vừa đồng tình, vừa không đồng tình với suy nghĩ này của cái ấm
- Vì: chỉ có chính mình mới là người hiểu rõ bản thân nhất, hiểu được sở thích, ưu, nhược điểm,... thông qua suy nghĩ. Tuy nhiên, cũng sẽ có một vài điểm về tính cách, thể hiện qua cách cư xử với mọi người mà những người xung quanh nhìn vào để đánh giá thêm về mình. Hoặc là, họ có thể biết điểm mạnh, điểm yếu mà mình chưa phát hiện ra
Câu 5.
Câu chuyện về cái ấm sứt vòi đã để lại cho em bài học cuộc sống thật sâu sắc và có giá trị. Trong truyện, cái ấm pha trà tuy đã cũ, vòi bị sứt một miếng nhỏ nhưng nó vẫn luôn cố gắng làm việc cho ông chủ quán thật tốt và cẩn thận. Soi chiếu vào cuộc sống, mỗi người chúng ta cũng cần như thế. Không có ai là hoàn hảo. Nhưng không nên vì vậy mà bản thân không cố gắng, nỗ lực. Hãy làm việc bằng tất cả lòng nhiệt huyết, cống hiến mà mình có, phát huy điểm mạnh và khắc phục những thiếu sót để giúp cuộc sống trở nên tốt đẹp, chính mình trở thành một bông hoa tỏa hương cho đời.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?

Bảng tin
3053
44574
3500
Cmxth, cho mình xin vía ạ 🥺
3412
51343
3226
Mình cảm ơn nhée . Bạn bên Toán mà đc như v là cũng nhiều lắm r này
3053
44574
3500
vậy cx bth thôi bn UwU nhìn bn hơn 100 xth mà ham
5066
5234
7508
túc mừng xthh nka cjj ><
5066
5234
7508
giỏi waaa