

ĐỀ 3
PHẦN I. ĐỌC HIỂU (4,0 điểm) Đọc đoạn trích sau và thực hiện các yêu cầu bên dưới:
Tôi có một cái răng khểnh. Khi đến trường, tụi bạn bảo đó là cái răng bừa cào. Một lần tôi cười chúng cứ chỉ vào đó:
Từ đó, tôi không dám cười nữa. Tôi rất đau khổ. Tôi ghét những đứa có hàm răng đều. Chúng chỉ vào mặt tôi nói: “Đó là vì mày không chịu đánh răng. Những người đánh răng, răng mòn đều”.
Một hôm, bố tôi hỏi:
Tôi nói:
(Nguyễn Ngọc Thuần, Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ, NXB Trẻ, TP. Hồ Chí Minh, 2014)
Câu 1. Xác định phương thức biểu đạt chính của đoạn trích.
Câu 2. Tại sao nhân vật “tôi” rất đau khổ và không dám cười nữa?
Câu 3. Người bố đã giải thích cho nhân vật “tôi” như thế nào về nụ cười của em và những điều bí mật ở những người xung quanh mình?
Câu 4. Tìm và cho biết ý nghĩa của phó từ trong câu sau: Con hãy quan sát đi rồi con sẽ thấy.
Câu 5. Nêu cảm nhận của em về nhân vật người bố trong đoạn trích.
Câu 6. Nêu một bài học em rút ra từ đoạn trích và lí giải.
giúp với ạ!
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Đáp án + Giải thích các bước giải:
Câu `1.`
`-` Phương thức biểu đạt chính của đoạn trích: Tự sự
Câu `2.`
`-` Lý do nhân vật "tôi" rất đau khổ và không dám cười nữa là vì nhân vật "tôi" có một cái răng khểnh, thường xuyên bị bạn bè trêu chọc, giễu cợt mỗi khi cười và bảo cái răng khểnh là "bừa cào", khiến nhân vật "tôi" cảm thấy xấu hổ, kém tự tin về ngoại hình của bản thân.
Câu `3.`
`-` Người bố đã giải thích cho nhân vật "tôi" về nụ cười của em và những điều bí mật ở những người xung quanh mình rằng : "Bố thấy đẹp lắm! Nó làm nụ cười của con khác với những đứa bạn. Đáng lí con phải tự hào vì nó. Mỗi đứa trẻ có một điều kì lạ riêng (...) Con sẽ biết rất nhiều điều bí mật về những người xung quanh mình." để em hiểu và thấy không cảm thấy tự ti nữa.
Câu `4.`
`-` Phó từ trong câu "Con hãy quan sát đi rồi con sẽ thấy" và ý nghĩa:
`+` PT "hãy" bổ sung ý nghĩa cầu khiến.
`+` PT "sẽ" bổ sung ý nghĩa thời gian.
`+` PT "rồi" bổ sung ý nghĩa chỉ kết quả.
Câu `5.`
Đoạn trích "Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ" của Nguyễn Ngọc Thuần đã đưa độc giả đến với chân trời tình phụ tử bao la, rộng lớn qua nhân vật "người cha" một cách khéo léo, để lại trong lòng độc giả nhiều cung bậc cảm xúc du dương, khó tả. Bạn đọc có thể dễ dàng thấy được nhân vật "người cha" là một người rất yêu thương con, luôn đồng hành cùng con, là "người bạn" uy tín để con có thể giãi bày tâm sự, chia sẻ về cuộc sống nội tâm của mình. "Người cha" trong đoạn trích đã rất tinh tế khi nhận thấy điều bất ổn trong con qua câu nói :"Sao dạo này bố không thấy con cười?". Ân cần an ủi, giải thích sự đặc biệt đáng tự hào về chiếc răng khểnh của con. Đồng nghĩa với việc người cha đang âm thầm bảo vệ, làm đẹp thêm cho tuổi thơ của con trẻ. Và qua đó cho người đọc người nghe thấy được tình phụ tử thiêng liêng, đẹp đẽ đến dường nào !
Câu `6.`
John Mason từng viết: "Bạn sinh ra là một nguyên bản. Đừng chết như một bản sao". Mỗi cá nhân là một cá thể riêng biệt, độc đáo, chính vì thế nên mới tạo ra một cộng đồng đa dạng. Biết đủ trong cái đủ của mình thì luôn luôn đủ, ở đâu đó vẫn còn rất nhiều hoàn cảnh khó khăn khác kém may mắn hơn chúng ta. Thay vì tỏ ra tự ti, chán nản về ngoại hình, học lực, công việc,... của bản thân, thì chúng ta nên tìm cách để biến cái tiêu cực thành cái tích cực, hoặc học cách sống lạc quan để thấy được ý nghĩa của cuộc sống. Đồng thời có thái độ, hành vi không phân biệt, đối xử với những người có hoàn cảnh khó khăn, mỗi người đều có cho mình một "nụ cười riêng" vì thế hãy cứ là chính mình.
Bạn tham khảo nhé!
`#seungho`
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?

Bảng tin