

Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!

Đây là câu trả lời đã được xác thực
Câu trả lời được xác thực chứa thông tin chính xác và đáng tin cậy, được xác nhận hoặc trả lời bởi các chuyên gia, giáo viên hàng đầu của chúng tôi.
Câu $1$.
$-$ Ngôi kể: Ngôi thứ ba
Câu $2$.
$-$ Điểm nhìn chủ yếu của văn bản: Dựa trên điểm nhìn chủ quan
$-$ Điểm nhìn được người kể chuyện mượn từ nhân vật: Tân
Câu $3$.
$-$ Theo dòng hồi tưởng của nhân vật Tân, tính cách của Nghĩa được tái hiện: Là một người cứng đầu, không nghe lời cha mà lựa chọn lên đường nhập ngũ. Ngoài ra, Nghĩa còn hiện lên với hình ảnh trầm tính nhưng hiền lành.
Câu $4$.
$-$ Ngôn ngữ viết trong câu thơ là ngôn ngữ nhẹ nhàng, tinh tế, biểu cảm gợi sự xót xa, thương nhớ cùng hy vọng mong manh của người mẹ mong con có thể trở về
Câu $5$.
$-$ Mẹ luôn nhớ mong, yêu thương người con trai út. Mẹ luôn gửi thư cho con mong con hồi đáp để mẹ biết con vẫn ổn. Từ đầu tới cuối, mẹ luôn chờ, chờ một ngày nào đó con trở về
Câu $6$.
$-$ Dù có những người con sáng giá như anh em chị Tân nhưng "mẹ không hề biết thế là hạnh phúc" vì trong lòng mẹ luôn đau đáu một nỗi niềm day dứt với sự ra đi của người con út. Chính chiến tranh đã khiến cho bà không cảm thấy hạnh phúc. Sự hy sinh của con trai út cho đất nước không chỉ khiến mẹ cảm thấy mất mát mà còn khiến mẹ không thể an lòng.
Câu $7$.
$-$ Khi nhân vật Tân đọc những dòng thư đầy tâm trạng mẹ gửi cho em trai, Tâm cảm thấy xót xa, thương mẹ vô cùng. Từ đó, người kể chuyện cũng muốn cho thấy được sự tàn ác của chiến tranh
Câu $8$.
$-$ Tác giả cho thấy sự xót xa, đau đớn trước những gì chiến tranh gây ra. Từ đó gợi lên nỗi xót thương cùng tình cảm yêu thương, trân trọng với những người mẹ Việt Nam anh hùng.
$II. VIẾT$
Câu $1$.
Trong làng văn học, thơ ca Việt Nam, có rất nhiều nhà văn, nhà thơ lấy chiến tranh làm chủ đề chính cho các tác phẩm của mình. Nhắc đến chủ đề chiến tranh, chúng ta có thể bắt gặp những tác giả như: Tố Hữu, Quang Dũng,... và chắc chắn rằng một trong số những tác giả ấy phải nhắc đến tác giả Bảo Ninh với tác phẩm "Gọi con". Tác phẩm này của ông nói về đề tài chiến tranh nhưng không phải về tiếng súng mà là về nỗi đau của những người ở lại $-$ người mẹ.
Bảo Ninh $(1952)$ tên thật là Hoàng Ấu Phương, quê ở tỉnh Quảng Bình. Ông là con trai của giáo sư Hoàng Tuệ $(1922-1999)$ $-$ nguyên Viện trưởng Viện ngôn ngữ học. Thời chiến tranh: ông chiến đấu ở mặt trận $B-3$ Tây Nguyên, tại tiểu đoàn $5$, trung đoàn $24$, sư đoàn $10$. Đến năm $1975$, miền Nam được giải phòng thì ông xuất ngũ. Sau chiến tranh, ở tuổi $23$ trước khi xuất ngũ Bảo Ninh được giữ lại làm công tác chính sách, đi tìm và thu nhặt hài cốt cả các liệt sĩ. Sau khi học đại học thì ông làm việc ở Viện Khoa học Việt Nam. Từ năm $1997$, ông là hội viên của Hội nhà văn Việt Nam.
Bảo Ninh từng xuất thân là một người lính, ông tham gia vào những cuộc chiến tranh gian khổ, tàn khốc, chứng kiến vô vàn sự hi sinh của những người đồng đội, người dân hay chính những kẻ thù đến đây với tâm thế muốn biến đất nước ta trở thành thuộc địa của họ. Thế nên, bằng trải nghiệm của riêng bản thân mình, bước ra từ thời chiến, bảo Ninh mang trong mình những suy tư nặng trĩu, những nỗi đau mất đi người thương ngay trước mắt, ông trải hết lòng vào trông áng văn.
Ông đã sáng tác rất nhiều những tác phẩm đặc sắc như: Trại bảy chú lùn, Khắc dấu mạn thuyền, Bí ẩn của làng nước, tiểu thuyết "Nỗi buồn chiến tranh",.... và trong số những tác phẩm ấy phải kể đến tác phẩm "Gọi con" với cách kể chuyện đầy xúc động và đặc sắc.
Trước hết, Bảo Ninh lựa chọn điểm nhìn trần thuật tinh tế, thông qua nhân vật Tân và đặc biệt là người mẹ. Tuy kể chuyện ở ngôi thứ ba, nhưng người kể luôn bám sát tâm lý nhân vật mẹ, giúp người đọc cảm nhận được sâu sắc hơn những cung bậc tình cảm: từ hy vọng, day dứt đến nỗi đau âm ỉ kéo dài.
Thứ hai, cách kể chuyện của Bảo Ninh mang đậm chất nội tâm, chậm rãi và đầy ám ảnh. Ông tập trung miêu tả những cảm xúc nhỏ nhặt của mẹ để cho thấy được tình yêu thương, nỗi xót xa, day dứt của mẹ. Cuối cùng, cách kể của Bảo Ninh cho thấy tư tưởng nhân đạo sâu sắc. Ông miêu tả đúng sự chân thực của chiến tranh và nhìn nó bằng con mắt nhân văn.
Tóm lại, "Gọi con" đã để lại rất nhiều những ấn tượng và đặc biệt nhất là ấn tượng trong cách kể chuyện. Chính điều này đã làm nổi bật cái nhìn nhân văn của ông với chiến tranh và khiến người đọc càng thêm trân trọng giá trị của hòa bình ngày hôm nay.
@LP
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin