

Viết văn bản thuyết minh về tác phẩm mùa xuân chính của Hàn Mặc Tử .Theo các trình tự
+ Giới thiệu chung về tác phẩm
+, Giới thiệu khái quát về tác giả
+ Nêu hoàn cảnh sáng tác ,đặc điểm thể loại
+ Tóm tắt nội dung tác phẩm
+ Chú ý sự kết hợp yếu tố tự sự miêu tả
+Làm rõ giá trị tư tưởng của tác phẩm
+ Nêu giá trị nghệ thuật của tác phẩm
+ Khẳng định vị trí của tác phẩm trong nền v.học dân tộc
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!

Đây là câu trả lời đã được xác thực
Câu trả lời được xác thực chứa thông tin chính xác và đáng tin cậy, được xác nhận hoặc trả lời bởi các chuyên gia, giáo viên hàng đầu của chúng tôi.
Trên bầu trời rực rỡ các vì sao của phong trào thơ mới 1930 - 1945, Hàn Mặc Tử tựa hồ như một ngôi sao chói lọi và là nhà thơ có sức sáng tạo mạnh mẽ nhất. Thơ Hàn có một diện mạo hết sức phức tạp, đầy bí ẩn, không thôi ám ảnh những ai yêu thơ Hàn, đọc thơ Hàn. Nhưng dù vậy, thơ ông vẫn thấm đượm một tình yêu đau đớn hướng về cuộc đời trần thế, vẫn nở ra những bông hoa trong sáng tinh khôi, còn vương bao hương sắc ở đời. Một trong những bông hoa thơ ca ấy được thi sĩ đặt tên là "Mùa xuân chín”. Bài thơ ra đời khi Hàn Mặc Tử ở trại phong Quy Hòa, được xếp ở phần Hương thơm trong tập thơ Đau thương (Thơ Điên) xuất bản năm 1938. Cùng với Đây thôn Vĩ Dạ, Tình quê,… đây là những thi phẩm đầy thơ mộng viết về cảnh quê, tình quê của Hàn Mặc Tử.
Từ xưa đến nay, mùa xuân luôn được thi ca nghệ thuật ưu ái, trở thành nguồn đề tài bất tận cho những người nghệ sĩ ở mọi quốc gia, dân tộc. Viết về mùa xuân đã có biết bao nhiêu tác giả, bao nhiêu áng thơ ca nổi tiếng. Hàn Mặc Tử cũng là nhà thơ có rất nhiều thi phẩm viết về mùa xuân. Say mê vẻ xuân, Hàn đã có hẳn một tập Xuân như ý với những bài xuân tràn đầy thánh ý: Xuân gấm, Xuân hôn phối, Xuân trẻ, Xuân non, Xuân lịch sự... Thơ xuân rất nhiều nên việc viết về mùa xuân hay vẽ nên một bức tranh xuân thú vị vẫn chưa phải là điều thật độc đáo. Nhưng với “Mùa xuân chín” thi sĩ họ Hàn đã tạo nên một bài thơ trác tuyệt. Cái độc đáo của bài thơ xuân này nằm ở chữ “chín” chứa đựng một quan niệm rất riêng của thi sĩ.
Nhan đề bài thơ Mùa xuân chín được cấu tạo bởi những từ thuộc loại từ: Danh từ + Động từ hoặc có thể là Danh từ + Tính từ. Động tự “chín” thể hiện sự vận động sang trạng thái chín. Nhan đề cấu tạo bởi từ loại là Danh từ + Động từ: Gợi cảm giác mùa xuân đang đi vào độ căng mọng và tươi đẹp nhất. Tính từ “chín” vốn là tính từ để chỉ trạng thái của quả cây khi đã đến giai đoạn thu hoạch, ngọt ngào, căng mọng và thơm mát. Nhan đề cấu tạo bởi từ loại là Danh từ +Tính từ: Gợi cảm giác mùa xuân đã đến độ tròn đầy rồi. Nhìn chung, dù “chín” là động từ hay tính từ thì “Mùa xuân chín” vẫn mang đến một cảm giác hoàn toàn mới lạ, một không gian tràn đầy sức sống của cảnh xuân và tình xuân, tạo nên một mùa xuân tràn đầy sức sống, viên mãn và tròn đầy. Mùa xuân đang ở độ tươi đẹp nhất, rạng rỡ nhất, căng tràn nhựa sống nhất.
Thế rồi, mạch thơ cũng theo đo như là dòng tâm tư bất định với những chuyển kênh bất chợt. Về thời gian, tác giả đang say đắm trong thời khắc hiện tại với cảnh xuân tươi đẹp phô bày trước mắt, bỗng sực nhớ về quá khứ xa xăm với khung cảnh làng quê thân thương. Về cảnh sắc, bức tranh xuân đang từ ngoại cảnh (mái nhà tranh, giàn thiên lí, sóng cỏ xanh tươi,...) thoắt biến thành tâm cảnh ( người con gái dánh thóc dọc bờ sông trắng). Hay về cảm xúc, Hàn Mặc Tử lại bày tỏ dòng tâm tư của bản thân với nhiều bước ngoặt: từ niềm say mê, rạo rực đến trạng thái bâng khuâng, xao xuyến rồi buồn thương da diết. Có thể thấy, mạch thơ không đi theo một chiều mà luôn vận động vô cùng linh hoạt, phong phú. Đó chính là phong cách thơ độc đáo của chàng thi sĩ họ Hàn.
Nhân vật trữ tình trong bài thơ là tác giả, ban đầu ẩn đi nhưng đến khổ cuối được thể hiện qua hình ảnh “khách xa”, không chỉ là một người nhạy cảm với sự sống, giao cảm với cuộc đời mà còn là một chủ thể giàu ưu tư, trăn trở. Là người thiết tha yêu cuộc sống, nhưng cũng đầy đau khổ nuối tiếc khi phải đứng ngoài cuộc chơi. Cận kề cái chết nhưng vẫn hướng về cuộc đời. Cả bài thơ thể hiện tâm trạng của nhân vật trữ tình, từ chỗ thể hiện tình yêu cuộc sống thiết tha mãnh liệt sau đó là sự nuối tiếc, xót xa. Từ miền thực tại đi vào miền hồi ức gợi cảm giác tất cả xuân sắc, xuân đẹp huy hoàng ấy chỉ là một ánh chớp kỷ niệm thoáng qua mà thôi. Cho nên, ở hiện tại, người khách xa sực nhớ cũng là để ngậm ngùi, tiếc thương.
Có thể nói thi phẩm là những ngôn từ sáng tạo và trong trẻo. Những từ ngữ có thể gợi ra nhiều nét nghĩa hoặc nhiều khả năng liên tưởng về âm thanh, hình ảnh: Làn nắng ửng, sột soạt, bóng xuân sang, hổn hển, thì thầm, nắng chang chang…. Những kết hợp từ ngữ ít gặp trong lời nói thông thường: gợn tới trời, đám xuân xanh, ý vị và thơ ngây, mùa xuân chính, bờ sông trắng. Thêm vào đó là các biện pháp tu từ: Đảo ngữ, so sánh, nhân hóa nhấn mạnh sắc xuân phơi phới: “Sột soạt gió trêu tà áo biếc”; “Tiếng ca vắt vẻo lưng chừng núi/Hổn hển như lời của nước mây”…. Cách ngắt nhịp biến hóa: chủ yếu 4/3 hoặc 2/2/3. Cách gieo vần: Các vần được gieo trong bài thơ Vần ang (vàng, sang); ơi (trời, chơi); ây (mây, ngây); ang (làng, chang). Gieo vần chân ở câu thơ 2,4; 5,8; 10,12; 14;16. Cách gieo vần ở mỗi khổ thơ có sự khác nhau cũng tạo nên sự đặc sắc cho cả bài thơ - cảm xúc dẫn dắt nhịp vần, đi trước thi luật thể hiện sự giải phóng cảm xúc của thơ mới. Hơn nữa, bài thơ còn là sự kết hợp tài tình giữa cổ điển và cái hiện đại. Cổ điển ở chỗ: bài thơ có những điểm giao thoa với thể thơ Đường luật, tạo nên một nét thơ phảng phất phong vị cổ điển, trang trọng. Thể thơ bảy chữ, ngắt nhịp 4/3, cách gieo vần cuối những câu thơ 1, 2, 4 là đặc trưng tiêu biểu của thơ Đường luật. Còn về tính hiện đại, thi sĩ họ Hàn là người chịu nhiều ảnh hưởng của chủ nghĩa tượng trưng, siêu thực thể hiện qua những hình ảnh huyền ảo, kì bí, thậm chí là ma mị, những kết hợp từ mới mẻ, độc đáo, nghệ thuật ẩn dụ chuyển đổi cảm giác….
Bài thơ gợi nên một bức tranh xuân rạo rực, say đắm, con người và cảnh vật đều tràn đầy sức sống, giao hòa mãnh liệt với nhau. Mùa xuân đang “chín” mà đã sắp tàn phai, thơ mộng mà thoáng buồn khiến người ta nhớ mãi không quên. Mỗi tiếng thơ thốt lên còn là cả một bầu trời thương yêu. Yêu mùa xuân chín cũng là yêu đồng quê thân thuộc nơi miền Trung "Dọc bờ sông trắng nắng chang chang". Đó cũng chính là biểu hiện sâu sắc của tình yêu quê hương, đất nước.
Thơ Hàn Mặc Tử bộc lộ một thế giới nội tâm mãnh liệt với những cung bậc cảm xúc được đẩy đến tột cùng. Đọc “mùa xuân chín”, ta thấy Hàn Mặc Tử đã mượn bức tranh xuân tươi đẹp, rạo rực, tràn đầy sức sống để bày tỏ cái “xuân chín” trong lòng người. “Chín” trong tình thương, “chín” trong nỗi nhớ về con người, cuộc đời và quê hương. Nổi bật hơn hết là một tấm lòng khát khao giao cảm với cuộc đời, trân trọng cái đẹp và ý thức nâng niu, giữ gìn những gì tinh tuý, đẹp đẽ của cuộc đời. Khao khát ấy trở thành sợi chỉ xuyên suốt trong những sáng tác của Hàn Mặc Tử, tạo nên giá trị nhân văn sâu sắc, để tư tưởng trong những dòng thơ còn âm vang mãi cho đến hiện tại.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
![]()
Mùa Xuân chín” là tác phẩm đặc sắc của Hàn Mặc Tử, tác gia được khẳng định là một trong những nhà thơ đỉnh cao của phong trào Thơ mới (1932 - 1945) nói riêng, thơ Việt Nam hiện đại nói chung .. Đây là bài thơ nói về tình yêu quê hương , cảnh quê của Hàn Mặc Tử .
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
![]()
Bảng tin